Thiền sư Hoshin đã sống ở Trung Hoa nhiều năm. Rồi Hoshin trở về miền đông bắc Nhật Bản, ở đây Hoshin dạy nhiều đệ tử. Khi thấy mình đã già lắm rồi. Hoshin kể lại cho các đệ tử một câu chuyện mà Hoshin đã nghe được lúc Hoshin còn ở Trung Hoa. Câu chuyện như thế này: _ Vào ngày hai mươi lăm tháng chạp một năm nọ, Tokufu thấy mình đã quá già và biết mình sắp chết, Tokufu nói với các đệ tử:” Ta sẽ không sống đến sang năm, vậy các anh hãy cư xử tốt với ta trong năm này đi “. Các đệ tử tưởng ông nói đùa, nhưng Tokufu là một bậc thầy có tấm lòng độ lượng, nên mỗi người trong bọn họ thay phiên đãi tiệc Tokufu vào những ngày cuối năm. Vào một buổi chiều năm mới, Tokufu kết luận: _ “ Các con đã đối xử tốt với ta. Ta sẽ giả từ vào chiều mai, khi tuyết ngừng rơi “. Các môn đệ của Tokufu đều cười cho rằng Tokufu đang đóng trò và nói chuyện vô lý bởi vì đêm nay trời đất quang đãng, thì làm gì có tuyết rơi, và ngày kế các đệ tử không tìm thấy tokufu đâu cả. Họ chạy vào thiền phòng, Tokufu đã qua đời ở đó. Hoshin, người đã kể lại câu chuyện này, nói với các đệ tử mình:” Một thiền sư không cần phải nói trước việc từ giã cõi đời của mình, nhưng nếu ông ta thật sự muốn làm thế, ông ta có thể làm được “. Một đệ tử hỏi:” Thầy làm được?” Hoshin đáp:” Ðược, Ta sẽ nói cho các con biết những gì ta có thể làm được những gì ta có thể làm được trong bảy ngày sắp tới kể từ bây giờ đây “. Không một đệ tử nào tin lời Hoshin, hầu hết họ đã quên mất câu chuyện hôm trước khi Hoshin gọi họ đến quanh mình. Hoshin nhắc: “ Bảy ngày đã qua. Thầy đã nói thầy sẽ giã biệt các con. Theo thường lệ, thầy phải viết một bài thơ để vĩnh biệt, nhưng thầy không phải là thi sĩ cũng không phải là người viết chữ đẹp. Vậy một anh nào trong các con hãy viết lại những lời cuối cùng của thầy “. Các đệ tử cho rằng Hoshin đùa, nhưng một người trong bọn họ bắt đầu viết: Hoshin ho?i “ Con sẵn sàng chưa?” Người viết đáp:” vâng, bạch thầy “. Rồi Hoshin đọc: “ Ta đến từ tánh sáng Và trở về với tánh sáng. Tánh sáng là gì? Bài thơ là một dòng ngắn gồn bốn hàng như thường lệ, vì thế người đệ tử nói:” Bạch thầy chúng con là một dòng ngắn “. Hoshin hét lên một tiếng: “ Kaa! “ như tiếng gầm của một con sư tử đã chiến thắng, rồi ra đi.