Chương 3

    
rong sự cố gắng giải thích biểu tượng nơi giấc mơ người khác, chúng ta thường hay bị trở ngại vì có khuynh hướng dùng cách phóng đại để bổ túc những chỗ hiểu biết còn thiếu sót, giả tỉ như nhà phân tâm học tri giác hay suy nghĩ cái gì thì người nằm mộng cũng phải như thế. Vì muốn ngăn ngừa những nguyên do lầm lỗi đó mà tôi vẫn nhấn mạnh đến điểm quan trọng là chỉ căn cứ vào nội dung của mỗi giấc mơ riêng biệt, còn thì loại hết những giả thuyết căn cứ vào lý thuyết đại cương về giấc mơ, ngoại trừ những giả thuyết có ý nghĩa nào đó đối với giấc mơ ấy”.
Lời khuyên trên đây của Jung trong quyển Thăm dò tiềm thức giúp tôi qui định một lề lối làm việc thuần nhất, y nguyên từ trước đến sau. Tôi cố quên những điều phóng đại, những hệ thống lý thuyết đồ sộ do trí thông minh bao nhiêu thế hệ loài người dựng lên, sừng sững cao ngất đến độ không còn phù hợp vời vóc dáng tầm thường nhỏ nhoi của con người.
Tôi cố gắng khởi đầu bằng hai bàn tay không, và một đầu óc rỗng. Trước mặt tôi, là một con người cá biệt, không |giống ai. Phương Thảo ở riêng một cõi, hoàn toàn riêng lẻ. Nụ cười của nàng khác hẳn mọi người. Tiếng khóc của nàng cũng khác hẳn tiếng khóc kẻ khác. Vì Phương Tháo có riêng cho mình một quá khứ. Những hình ảnh, những kỷ niệm tạo thành sự phức tạp của tiềm thức Phương Thảo không có một phó bản nào khác.
Cho nên việc đầu tiên của tôi khi soạn luận án là thu thập tài liệu.
Tôi hỏi kỹ me tôi về Phương Thảo, từng dáng điệu, cử chỉ, lời nói, vẻ mặt của cô bé từ khi me tôi xin về cho đến khi lớn lên. Công việc khá vất vả, vì chẳng những me tôi không nhớ kỹ, mà nhiều lúc, những điều bà tưởng nhớ rõ chỉ là một thứ ảo tưởng được tô vẽ chải chuốc lại. Tôi hiểu me tôi lắm. Ba tôi đã qua đời. Gia tài đã khánh kiệt. Ngày ngày tháng tháng lúc thúc trong khu vườn quạnh hiu và mái nhà ẩm thấp này, me chỉ còn một niềm vui ít ỏi là say sưa kể chuyện ngày xưa. Mỗi lần muốn me tôi vui, tôi chỉ cần đặt một câu hỏi. Mắt me tôi những lúc ấy long lanh một thứ ánh sáng lạ lùng, họa hoằn. Me nói, me nói đến nỗi tôi ghi không kịp, còn Phương Thảo thì ngẩn ngơ.Vì thế, tôi phải chọn lọc lại những kỷ niệm tươi đẹp và rối rắm, nhiều khi mâu thuẫn của me tôi. Nhớ những lời ghi chú đó, cộng thêm mớ ký ức thiếu thời, tôi phác họa được tuổi thơ ấu của Phương Thảo, từ năm tám tuổi về ở với me tôi đến lúc ba tôi mất me tôi buôn bán thua lỗ và Phương Thảo lên cơn trở lại. Xin thú thực, tôi không tin tưởng mấy vào những trang phác họa này. Nó đẹp, và mờ như một thành phố hồng ngày xuân sương mù. Nếu căn cứ vào những điều kiện sinh hoạt thời này, thật khó mà giải thích được tình trạng sức khỏe và tâm thần của Phương Thảo. Khốn nỗi, từ lúc ở cô nhi viện trở về trước, me tôi không biết gì về Phương Thảo hết.
Tôi đành thu thập tài liệu những năm về sau, lúc tôi lên đến năm thứ ba.
Tôi chú ý thấy Phương Thảo thường khủng hoảng thần kinh nặng nề vào khoảng tháng năm tháng sáu. Bấy giờ khí hậu nực nội, oi ả. Những cơn nắng hực lửa gay gắt vào buổi sáng bao nhiêu thì cơn mưa buổi chiều càng làm cho đời sống ướt át ủ dột bấy nhiêu. Có lẽ vì vậy khoảng mấy tháng đó, Phương Thảo thường mê sảng. Tôi ngồi bên Phương Thảo, ghi nguyên văn tất cả những lời nàng nói.
Sau một tuần lễ, tôi đem đối chiếu chọn lọc, chỉ thu thập những câu nàng nói đến lần thứ nhì. Sau một tháng, tôi lại đối chiếu loại bỏ lần nữa, nghĩa là chỉ ghi lại làm tài liệu những câu nàng nói mê đến lần thứ ba.
Tôi cũng áp dụng một lối chọn lọc như vậy để tìm tài liệu sống về các cử chỉ, các hành động thất thường của Phương Thảo.
Trong hai năm, tôi ghi chú được khá nhiều, dầy đặc cả một quyển vở trăm trang. Đến cuối năm thứ năm y khoa, tôi chọn lọc tài liệu một lần chót rồi mời xếp đặt, phân loại, để thử dựa vào đó, phỏng đoán nguyên nhân căn bệnh Phương Thảo.
Tôi hơi bối rối trước mớ tài liệu hỗn tạp rắc rối như mớ bòng bong này.
Xoay ngang, xếp ngược, làm sao cũng không hợp lý cả. Tôi vụng về, chẳng khác nào anh chàng thợ hồ mới học nghề không biết phải quệt chút vữa này thế nào cho viên gạch này dính liền vào!!!13852_5.htm!!! Đã xem 11975 lần.

Sưu tầm: casau
Nguồn: Nguồn: nguyenmonggiac
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 11 tháng 7 năm 2012