Mokusen Hiki đang sống trong một ngôi đền ở tỉnh Tamba. Một trong những đệ tử của Mokusen phàn nàn về tính hà tiện của vợ anh ta. Mokusen viếng vợ của người đệ tử và đưa ra trước mặt nàng cú nắm tay nắm chặt của ông. Người đàn bà ngạc nhiên hỏi: _ “ Ngài muốn nói gì thế?”. Mokusen hỏi: _ “ Giả sử cú tay ta luôn luôn thế này. Ngươi sẽ gọi nó là cái gì? “ Người đàn bà đáp: _ “ Dị dạng “. Rồi Mokusen xòe thẳng bàn tay ra úp sát vào mặt nàng, hỏi: _ “ Giả như nó luôn luôn thế này. Là gì? “. Người đàn bà đáp: _ “ Một thứ dị dạng khác “. Mokusen kết thúc: _ “ Nếu ngươi hiểu nhiều, ngươi là một người vợ hiền “. Rồi Mokusen bỏ đi. Sau cuộc viếng của Mokusen, người vợ giúp chồng nàng trong việc chi tiêu cũng như việc để dành.