illie đang trên đường đến New York bằng máy bay. Đại tá Breakstone đã khuyến cáo vị tân hạm trưởng chiếc Caine cho Willie đi phép. Vị sĩ quan quân pháp nói với đại úy White trên điện thoại: - Thôi cứ cho hắn nghỉ phép mười ngày, nếu không thì chẳng biết hắn có thoát được hậu quả không tốt trong vụ xử này không để mà có cơ hội đi phép nữa! Willie đã tự mình viện lý do duy nhất xin đi phép là để có dịp gặp May và nói chuyện chia tay với nàng. Khi nghĩ đến cuộc hành trình trải qua nhiều sóng gió của mình và May trong những ngày tháng qua, anh thấy mình thật đã quá quắt với nàng, điều này đã thể hiện ngay cả trên những lá thư gửi nàng. Tuy thế, nhưng lòng anh vẫn còn mơ tưởng đến May. Nếu chữ “yêu” còn có ý nghĩa và được mô tả trong tiểu thuyết hay thơ văn một cách trung thực thì phải chăng anh đã thật sự yêu May? Nhưng với trực giác chắc chắn không lay chuyển nổi trong thâm tâm thì anh không thể nào có ý tưởng từ bỏ gia thế mình để cưới nàng làm vợ. Trên lý thuyết, đó là sự mâu thuẫn mà anh đang vướng mắc. Nhưng anh cũng nhận thức được rằng May mới chính là nạn nhân của hoàn cảnh này, và anh quyết định rời xa nàng trước khi phiên tòa xử sắp tới có thể sẽ đưa đẩy cuộc đời anh đến một khúc rẽ mới. Không thể dứt tình với May chỉ bằng một lái thư hay bằng sự im lặng, mà anh cân phải trực diện với nàng và hứng chịu mọi nỗi dằn vặt như một hình phạt mà May bắt anh phải chịu đựng. Willie đang lâm vào một tình thế thật nan giải, và không còn muốn nghĩ đến nữa…. Anh cố tìm quên lãng bằng cách gợi chuyện với người môi giới văn nghệ sĩ hói đầu, béo mập ngồi bên cạnh. Người đồng hành của anh chắc thuộc loại dùng thuốc ngủ mỗi khi đi máy bay. Một lúc sau, ông ta bắt đầu dò hỏi xem anh đã từng giết được tên lính Nhật nào chưa và có được tưởng thưởng huy chương hay bị thương tích gì không. Mãi rồi cũng chán, ông ta rút giấy tờ ra khỏi cặp xách, đúng khi máy bay bắt đầu lắc và rung động mạnh trên không trung trong lúc bay qua vùng núi Rockies. Được một lúc ông lại lấy ra một lọ đựng những viên thuốc màu vàng, nốc ực ba viên, rồi lăn quay ra ngủ. Willie ước chi cũng đã đem theo thuốc an thần. Cuối cùng, anh kéo màn cửa sổ lại, ngửa ghế ra sau và nhắm mắt, tâm tư mệt mỏi, mơ hồ nghĩ đến chuyện chiếc tàu Caine… Anh hồi tưởng lại một vài giấc mơ của thời thơ ấu mà Willie không bao giờ quên được, chẳng hạn anh đã thấy Thượng đế như một ông khổng lồ chồm bật dậy phóng lên những ngọn cây cao trong khu sân cỏ của nhà anh và nhìn mình chòng chọc. Rồi đến cảnh trong phòng chờ đợi của phòng quân pháp trong bộ chỉ huy hải đội 12, trong tâm trí anh, cũng sống động không kém sự kỳ ảo và phiền muộn. Nơi đây, phía trước đôi mắt nhắm nghiền của anh là các bức tường màu xanh lục chật hẹp bao quanh, một kệ sách chất đầy những quyển sách luật thông thường dầy cộm bìa nâu và đỏ, ngọn đèn huỳnh quang độc nhất trên cao tỏa ánh sáng xanh lam hiu hắt, bên cạnh anh chiếc gạt tàn thuốc đầy ắp dậy mùi hôi cũ mốc, “Ủy ban điều tra”, một vị đại tá dáng người ốm nhỏ, giọng nói khô khan,gương mặt khinh khỉnh trông khó chịu như gương mặt của một nhân viên bưu điện khi từ chối một gói hàng không được gói cột kỹ lưỡng. Thật khác hẳn những hình ảnh mà Willie đã từng mường tượng ra, thật bất công, vụ xử lại kết thúc quá nhanh, quá tiêu điều và xem chẳng có gì xôm tụ cả. Anh cảm thấy mình như là một diễn viên trong một vở bi kịch. Nằm trên giường trong căn phòng của mình, và tự thì thầm “Cuộc nổi loạn trên tàu Caine, cuộc nổi loạn trên tàu Caine”, anh mãn nguyện với ý nghĩ của mình và tưởng tượng đến những bài viết dài đăng trên tuần báo Time với tựa đề này, thật là thuận lợi cho hai người hùng Maryk và Keith biết bao…Anh còn cố mường tượng đến khuôn mặt của Maryk sẽ được đăng trên trang bìa và đã đoán trước là mình sẽ phải đương đầu với một lô các vị Đô đốc ngồi bên kia chiếc bàn phủ khăn xanh, rồi phải tự biện minh cho hành động của mình với dáng điệu trang nghiêm, bằng những dữ kiện không thể chối cãi. Ký ức về một giấc mơ khiến anh cảm thấy ê ẩm cả người. Anh lại thấy chính mình là nhân vật chính yếu của cuộc nổi loạn đư!!!15130_32.htm!!!
Đã xem 24869 lần.
http://eTruyen.com