VAI KỊCH CUỐI CÙNG

Có một người diễn viên già đã về hưu và sống độc thân. Mùa hạ năm ấy ông tìm về một làng vắng vẻ ở vùng núi, sống với gia đình người em là giáo viên cấp I trường làng.
Mỗi buổi chiều, ông thường ra chơi nơi bãi cỏ vắng lặng ngoài thung lũng. Ở đây, chiều nào ông cũng thấy một chú bé ra ngồi đợi đoàn tàu chạy qua thung lũng, trước khi rẽ vào những vách đá đến phía ga trên.
Chú bé hồi hộp đợi. Đoàn tàu phủ đầy bụi đường với những toa đông đúc hành khách như một thế giới khác lạ, ầm ầm lướt qua thung lũng. Chú bé vụt đứng dậy, háo hức đưa tay vẫy, chỉ mong có một hành khách nào đó vẫy lại chú. Nhưng hành khách - mệt mỏi vì suốt một ngày trên đường- chẳng ai để ý vẫy lại chú bé không quen biết.
Hôm sau, rồi hôm sau, hôm sau nữa, hôm nào ông già cũng thấy chú bé ra vẫy và vẫn không một hành khách nào vẫy lại. Nhìn nét mặt thất vọng của chú bé, tim người diễn viên già như thắt lại. Ông nghĩ: "Không gì đau lòng bằng việc thấy một em bé thất vọng, đừng để trẻ con mất lòng tin ở đời sống, ở con người."
Hôm sau, người em thấy ông giở chiếc vali hoá trang ra. Ông dán lên mép một bộ râu giả, đeo kính, mượn ở đâu một chiếc áo veston cũ, mặc vào rồi chống gậy đi. Ông đi nhờ chuyến xe ngựa của trạm, lên tàu đi ngược lên ga trên. Ngồi sát cửa sổ toa tàu, ông thầm nghĩ: " Đây là vai kịch cuối cùng của mình, cũng như nhiều lần nhà hát thường phân cho mình, một vai phụ, một vai rất bình thường, một hành khách giữa bao hành khách đi tàu..."
Qua cái thung lũng có chú bé đang đứng vẫy, người diễn viên già nhoài người ra, cười, đưa tay vẫy lại chú bé. Ông thấy chú bé mừng cuống quít, nhẩy cẫng lên, đưa cả hai tay vẫy mãi.
Con tàu đi xa. Người diễn viên già trào nước mắt cảm động hơn bất cứ một đêm diễn huy hoàng nào ở nhà hát. Đây là vai kịch cuối cùng của ông, một vai phụ, một vai không có lời, một vai không đáng kể nhưng đã làm cho chú bé kia vui sướng, đã đáp lại tâm hồn chú bé và chú sẽ không mất lòng tin ở cuộc đời.

Truyện Những mẩu truyện sưu tầm của Latdat SHMILY BA CHÚC CON ĐỦ GIÁ TRỊ BOBSY KIM CƯƠNG CÀ PHÊ MUỐI QUÀ TẶNG TÌNH YÊU CỦA ANH LÍNH THỦY NGÔN NGỮ TÌNH YÊU XIN THẦY HÃY DẠY CHO CON TÔI MÓN QUÀ DÀNH CHO NHỮNG NHÀ THÔNG THÁI GIẤC MƠ NÓ LÀ BẠN CHÁU! CHÚNG TÔI LÀ NHỮNG THẰNG NGU! HẠNH PHÚC TÔI ĐÃ BẮT ĐÀU BIÊT.. NÓI DỐI PHẦN QUAN TRỌNG NHẤT CHẠY ĐI, PATTI, CHẠY ĐI BÀI NÓI CHUYỆN GIẤC MƠ VÀ TÔI ĐÃ BẬT KHÓC... MẸ LẠNH LẮM PHẢI KHÔNG? MỘT CUỘC ĐUA TÀI GIÁ TRỊ CỦA NHỮNG CÂU HỎI ANH CÓ GIÚP TÔI? THA THỨ MÃI MÃI NẾU LẦN ĐẦU TIÊN BẠN NHÌN THẤY ÁNH SÁNG LÀ NĂM BẠN 16 TUỔI CHỈ PHẢI TIẾN TỪNG CÂY SỐ MỘT THÔI CHIẾC ĐÀN PIANO MÀU GỤ ĐỎ CHIẾC BĂNG GẠC CHO TRÁI TIM TAN VỠ TÌNH THƯƠNG KHÔNG LỜI ĐIỀU ĐÓ RỒI CŨNG QUA ĐI NHỮNG HÒN ĐÁ CUỘI BÃI ĐẬU XE NGÀY TẾT TÌNH YÊU CẬU BÉ CHỜ THƯ BÚP BÊ KHOAI TÂY XEM XIẾC GAI CỦA HOA HỒNG MỘT CÂU CHUYỆN CẢM ĐỘNG ĐƯA NHỮNG CON SAO BIỂN VỀ NHÀ 2 ĐÔ LA VÀ 1 GIỜ TÌNH YÊU, GIÀU SANG VÀ SỰ THÀNH CÔNG NHỮNG VẾT ĐINH BÀI THUYẾT GIẢNG CHIẾC TÚI MÀU NÂU QUẲNG GÁNH LO ĐI MÀ VUI SỐNG HÃY HỌC CÁCH THA THỨ ĐỊNH NGHĨA TỪ "FAMILY" MỘT CÂU CHUYỆN ĐẸP VAI KỊCH CUỐI CÙNG NGƯỜI LÀM CÔNG KỲ LẠ DI CHÚC HAI CHIẾC HỘP GIÚP ĐỠ ĐỪNG NGẠI NGÙNG 14 ĐIỀU BẠN CẦN LÀM TRƯỚC KHI 20 TUỔI CẬU BÉ DƯỚI BÓNG CÂY AN HƯỞNG CUỘC ĐỜI BA CÂU HỎI MỘT LỜI KHEN CON LỪA MỘT THẾ GIỚI KHÔNG PHẢI CỦA NGƯỜI LỚN ĐIỀU KỲ DIỆU TRONG CUỘC SỐNG NHỮNG LÁ THƯ KHÔNG ĐƯỢC TRẢ LỜI TỶ LỆ CỦA TÌNH YÊU. ĐỪNG ĐỢI LỜI KHUYÊN CỦA NGƯỜI CHA SÁNG SỚM NGÀY HÔM SAU ĐIỀU GIẢN DỊ ÔNG ẤY CẦN TÔI! BÀI HỌC CHO CUỘC SỐNG ĐÔI TAI CỦA TÂM HỒN CUỘC VẬN ĐỘNG CỦA SUSIE MỘT CỬ CHỈ ĐẸP NHỚ ĐẾN TÔI ANH TRAI ĐỂ ĐỌC KHI CON MỘT MÌNH DỰA VÀO BẢN THÂN GIÁ CỦA MỘT NỤ CƯỜI? KHÔNG TRÁCH MẮNG KHÔNG BAO GIỜ QUÁ TRỄ ĐỂ THỰC HIỆN ƯỚC MƠ NẾU VÀ THÌ... BƯỚM VÀNG ĐẬU VAI AI NHỮNG NIỀM VUI NHỎ CỔ TÍCH LOÀI BƯỚM