Cánh én báo tin vui

Lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau,cô bé đang xây những toà lâu đài cát trên bãi biển. “Cháu chào chú!”, cô bé ngước đôi mắt xanh thẳm như mặt đại dương nhìn tôi.
Tôi chỉ gật đầu, không muốn bị một đứa trẻ con lẵng nhẵng bám theo. “Cháu đang làm thợ xây. Chú thử mà xem.Cát mịn thích lắm”, cô bé rủ rê. Xiêu lòng bởi ánh mắt và giọng nói thân thiện của cô bé, tôi đưa tay tháo dép. Đúng lúc đó một con chim nhỏ ở đâu bay tới, lượn trên đầu chúng tôi, miệng líu ríu vui tai. “Chắc có tin vui đấy!”, cô bé nói. “Cái gì?”, tôi ngỡ ngàng. “Mẹ cháu bảo chim én biển mang tin vui tới cho mọi người”, cô bé giải thích.
Con chim bay dọc theo bãi cát và mất hút. “Thế là vĩnh biệt niềm vui, chào mi sự đau khổ!”, tôi lẩm bẩm. Tôi đang trong tâm trạng chán nản. “Chú tên gì vậy?”, cô bé hỏi. “Chú là Ruth, Ruth Peterson. Thế còn cháu?”  “Tên cháu là Wendy, cháu lên 6 tuổi rồi.
Những tuần tiếp theo qua đi với bao nhiêu điều bực bội và thất bại trong công việc, thêm vào đó mẹ tôi đang ốm mà tôi không thể trở về thăm được.
Nhìn mặt trời hừng đỏ nơi đường chân trời tôi ứơc ao “Gía có chú én biển nào đem tin vui đến với mình …”.
Lái xe ra chỗ hôm trước, tôi đi lại trong làn gió biển lạnh, ngóng chờ tiếng líu ríu báo tin vui “Chú có chuyện không vui phải không”, tiếng trẻ con vọng lại từ sau lưng tôi. “Không”, tôi hơi bực bội vì bị một đứa trẻ bắt quả tang, “Chú cháu mình chơi cái gì đi, đố chữ nhé?”. “Cháu không biết chơi”, cô bé bật cười và đáp bằng một giọng vô tư,vui vẻ. “Vậy mình đi dạo vậy.Nhà cháu ở đâu?” “Ở đằng kia”, cô bé trỏ tay về phía một ngôi nhà gỗ dùng để nghỉ mùa hè.
“Lạ thật,hiện đang tiết đông kia mà”, tôi thầm nghĩ. “Cháu học trường nào?”,tôi hỏi tiếp. “Cháu không đi học. Mẹ cháu bảo đang kỳ nghỉ”. Trong lúc chú cháu tôi dắt tay nhau đi dọc bờ biển, nhìn cô bé líu lo, tôi thấy lòng mình nhẹ nhõm hẳn. Bất giác tôi mỉm cười.
Ba tuần sau,trong trạng thái gần như hoảng loạn,tôi gặp lại Wendy. Tình thật nếu bữa đó tôi gặp được mẹ của Wendy, tôi đã yêu cầu bà giữ cô bé trong nhà, thế nhưng Wendy vẫn chỉ có một mình trên bãi cát. “Hôm nay chú muốn ở đây một mình”, không quay mặt lại, tôi nói với cô bé đang tiến lại gần. “Sao vậy, chú?”,Wendy hỏi. “Sao nữa?”, tôi quay người lại và hét lên, “Vì mẹ chú mất chứ sao nữa”. Ngay lập tức tôi hối hận. Tại sao mình lạI nói chuyện nầy với một đứa trẻ con!
“Vậy hôm nay là ngày buồn của chú”, cô bé khẽ thì thào. “Phải. Hôm nay, hôm qua, ngày mai và mãi mãi”. “Thế có đau không?”. “Cái gì đau?”, tôi ngạc nhiên. “Khi mẹ chú chết ấy”. “Tất nhiên rồi”,tôi đáp sẵng giọng rồi leo lên xe rồ máy.
 
Một tháng sau,tôi quay trở lại bãi biển. Không thấy bóng dáng Wendy đâu. Cảm thấy mình có lỗi,tôi tới gõ cửa căn nhà cô bé đã chỉ.
Mở cửa cho tôi là một phụ nữ còn trẻ có mái tóc màu mật ong. “Thưa bà,tôi là Ruth Peterson. Hôm nay không thấy cháu Wendy ngoài bãi nên tôi ghé qua. Cháu có nhà không, thưa bà?”. Mời tôi và nhà xong người phụ nữ nói: “Cháu nó nhắc tới anh nhiều, tôi cũng dặn cháu là đừng làm phiền anh. Nếu quả cháu có làm điều gì không phải,xin anh tha thứ”.
“Bà đừng hiểu lầm. Wendy là đứa trẻ rất đáng yêu. Cháu đâu, thưa bà?”. “Wendy qua đời tuần trước. Chắc nó không nói với anh là nó bị bệnh bạch huyết cầu”, người phụ nữ nghẹn ngào.
Tôi câm lặng,hai tay bấu chặt thành ghế.Tôi thấy khó thở.
“Hình như cháu nó có để lại cho anh một vật gì đó…Anh có thể chờ tôi một lát được không?”
Tôi thẫn thờ gật đầu.
Trong lúc mẹ Wendy lục lọi gì đó trên giá sách,tôi cố lấy lại tỉnh táo. Mẹ Wendy trao cho tôi một bì thơ,trên đề “GỞI CHÚ P.” viết nắn nót bằng thứ chữ xiêu vẹo của trẻ con.
Bên trong là một bức tranh tô chì màu. Bãi cát vàng, biển xanh và một chú én biển màu nâu. Phía dưới là dòng chữ: “Con én nầy mang tin vui đến cho chú”.
 

Truyện Quà tặng cuộc sống Nếu Được Sống Đến 2 Lần Tìm Kiếm Tình Yêu Vì sao phụ nữ khóc? Những dòng suy tư cảm động... Đôi lời gửi tới những ai chưa yêu, đang yêu và sẽ yêu Sự kỳ diệu của Tình Yêu Bài học về sự tự tin Cà phê muối Hãy là chính mình Khi bạn đếm từ số 0 Sức mạnh của nụ hôn Con gái, mẹ và thần tượng Họ đã nói tình yêu là… Bạn là món quà của cuộc sống... Nếu tôi biết rằng… Một chuyện tình Bạn thân và người quen... Nghịch lý cuộc đời Valentine Hoa hồng tặng Rose Giá Trị Những Dấu Chấm Câu 5 Việc Của Đời Người Cuộc Sống Là Những Va Đập Bạn Cũng Phải Khóc Trước Khi Bạn Lau Khô Nước Mắt Chúng Ta Cần Một Người Bạn Hãy nhìn lại cuộc sống Khi người ta gửi đi một nụ cười Quy luật hạt giống 7 kỳ quan thế giới Bài học về cách chấp nhận Bắt đầu từ con số không! Một lời cám ơn! Nước mưa Thưa Thượng Đế Món quà của cô tiên Quà tặng của một thiên thần Truyền thuyết hoa hồng Cô gái ở cửa hàng bán đĩa CD Ước mơ đẹp Một ngôi sao, một định mệnh Cháu là lính cứu hỏa thực sự Em ốc biển, anh đại dương Lời xin lỗi thứ 100 Có Thể Cái lạnh Muối Ước vọng và hạt giống Đôi cánh thiên thần Lời khuyên dành cho cuộc sống Trong yêu thương, không có khái niệm "thay thế" Lý do cho một tình yêu Màu sắc của tình bạn Tình Yêu Và 2 Màu Đen, Trắng Đi tìm hạnh phúc Một vài điều về nghệ thuật sống Cho và Nhận ... Tia nắng, gió, mặt trời, mặt trăng Tấm thẻ của cảm xúc 20 đô-la Cánh cửa Quán Cà Phê Chiều Thứ 7! Chiếc xe đạp bằng đất sét Góc thiếu của mỗi người Ngụ ngôn của cây bút chì Đồng tiền vàng Niềm vui bé bỏng! Người đổ rác xóm tôi Đêm giao thừa 1 chút trong cuộc đời Giá trị của thời gian Món quà giáng sinh Đường Về Nhà Giọng nói Những quy luật cuộc sống Khi tình yêu ra đi Hai con chó Hạc giấy Sự đấu tranh Nghệ thuật tha thứ Những trái tim nhỏ Những lâu đài trên cát Tờ giấy trắng Cho và nhận Cánh én báo tin vui Nụ hôn trên chuyến tàu Câu lạc bộ những hòn đá Chú Bé Và Con Sò Nhỏ Để cuộc sống đơn giản hơn Người vun đắp ước mơ Một ly sữa Trên tuyết Quan sát và lắng nghe Khi trái đất chuyển động vì bạn! Cách nhìn mới về cuộc sống Tình yêu cuộc sống