Có một cô gái khóc nức nở bên bờ suối.

– Bụt hiện lên và hỏi: Tai sao con khóc?

– Cô gái trả lời: Con vừa bị người ta hại. But bèn ôm cô gái vào lòng và bảo : thế này ư?

– “Không phải”  cô gái đáp : Còn hơn thế,  Bụt liền hôn vào má cô gái và bảo: Thế này ư?

– Không phải, còn hơn thế,  Bụt bèn “còn hơn thế”. Xong rồi, bụt hỏi: thế này ư?

– Cô gái đáp: còn hơn thế vì thằng kia bị AIDS (thôi bỏ mẹ Bụt rồi, nó đéo nói sớm). Thế rồi một thời gian sau Bụt chết đi, nơi Bụt chết, mọc lên một loài hoa, gọi là hoa Dâm Bụt.