Nhà Ma !!
--------------------------------------------------------------------------------
Gia đ́nh bác Tám được nhà nước tặng cho một căn nhà ở đầu xóm đá, đó là mộtđiều
mà bác Tám không bao giờ mơ tới. Bác Tám chỉ cần một căn nhà lá là đủ chocha con
bác sống tạm trong những ngày đầu dọn ra từ miền bắc cựkhổ để kiếm việclàm. Căn
nhà này thật là rộng răi và khang trang, bác Tám thích lắm.
Ngàygia đ́nh bác
dọn vào căn nhà mới, bác thấy bà con hàng xóm bàn tán gì đó, nhưngmắc mớ gì chớ,
nhà nước đã tặng cho bác thì bác cứ tựhiên, ai muốn nói sao thìnói.
Ddêm đầu tiên, v́ quá vui mừng, bác Tám đã uống hết một xị rượu đếvà sau đó bác
tiến vào pḥng ngủ của bác. Lờ mờ v́ men rượu bác nhìn thấy có mộtcái bóng người
lướt qua bác; bác cảm thấy toàn thân lạnh cóng, nhưng rồi bác dụidụi mắt, lắc
lắc đầu và tiếp tục bước về chiếc giường. Ddặt mình lên giường làbác Tám gáy kḥ
luôn ... Ddang trong giấc mộng đẹp, bác Tám chợt giật mình dậyv́ bác nghe có
tiếng gì như là bát điă đổ vỡ ở gian sau. Khệnh khạng bước xuốnggian sau khám
xét, bác không kiếm ra được manh mối gì cả. Bác trở vào pḥng vàngủ tiếp, nhưng
chưa đầy mấy phút thì bác lại nghe có tiếng động ở gian sau. Kầnnày thì như là
tiếng chân người bước cùng với tiếng xích khua leng keng rất rùngrợn. Toàn thân
bác Tám nổi da gà, bác chợt nghĩ tới điều mà bác không bao giờmuốn nghĩ tới: "có
ma!" Bác trùm chăn lên đầu và cố gắng xua đuổi những ư nghĩsợ sệt đó, nhưng bác
không thể nào bình tĩnh được khi tiếng động kia cứ như đangtiến về phiá cửa
pḥng của bác. Bác muốn lấy lại hết bình tĩng để bước xuốnggiường, nhưng toàn
thân bác run cầm cập và chân tay như không c̣n xương để dichuyển. Bác Tám chỉ
c̣n cách xuôi mình cho số mạng an bài. Tiếng bước chân mỗilúc một gần pḥng bác,
bác Tám hồi hộp lo sợ ... rồi ... bác nghe tiếng kẽo kẹtcủa cánh cửa nhè nhẹ ...
Tuy trùm chăn cả người, nhưng bác Tám có thể cảm giácđược là cánh cửa pḥng bác
đang từ từ hé mở ... và ... bước chân kia từ từ tiếnvề phiá chiếc giường của
bác. Lúc này thì bác sợ đến cựđiểm, chân tay bác rărời, hai hàm răng bác cũng
khua theo tiếng chân kia, tiếng chân càng gần thì haihàm răng càng đập mạnh. ...
Bác Tám cảm thấy có bàn tay lạnh lẽo đang động tớicái chăn, tiếng thở nhè nhẹ
nơi tai bác, và ánh mắt đỏ hoét đang nhìn vào mặtbác ... bác Tám hét to lên,
nhưng bác bác chảng nghe được tiếng la của bác. Lúcnày thì bác nghĩ là bác sẽ
chẳng c̣n có thể sống được nữa ... Bác cảm thấy chiếcchăn được tung lên và một
bàn tay to tướng chộp vào người bác; bác giật bắnngười dậy và .... nhìn thấy
người ngồi bên cạnh bác là đứa con của bác.
_Cha nằm ác mộng ha?? Ddứacon hỏi
Người bác Tám ướt như chuột lột, bác
nhìn quanh quẩn một hồi vàchợt thở phào nhẹ nhơm.
Tuy là chẳng có chuyện
gì không may xảy đến nơibác, bác Tám cũng không thể nào phân biệt được là bác
thật sự#273;ă nằm mộnghay là bác đã gặp ma. Dầu sao đi nữa thì bác cũng bị
chuyện đó ám ảnh suốt cảngày ... Rồi chiều lại về, bác Tám nhất định là không
uống một giọt rượu nào đểgiữ đầu óc tỉnh táo cho đến tối.
Mười giờ, mười một
giờ, rồi mười hai giờ... đã 3 tiếng đồng hồ nằm trên giường mà bác Tám không thể
nào ru mình vào giấcngủ được; bác cứ trằn trọc không yên trong khi thằng con của
bác đã yên giấcđiệp từ lâu. Bác Tám bắt đầu đếm số 1, 2, 3, ... với hy vọng là
sẽ làm cho giấcngủ mau đến. Khi bác Tám
vừa đếm tới100 thì bác nghe: "Keng ... keng ... keng," tiếng kêu phát ra từ nhà
sau. BácTám nhảy xuống giường, chạy đến cánh cửa, và ép tai vào cửa để nghe
ngóng; nhưng đã 5 phút qua đi mà mọi sựvẫn im ĺm, bác Tám trở lại giường; và
trong khi bácsửa soạn đặt mình xuống thì bác lại nghe: "Xịch ... xịch ... xịch."
Bác Tám rùngmình một cái và bắt đầu hồi hộp v́ đúng là những tiếng kêu mà bác đã
nghe đượchồi đêm qua.
Nhắc lại là sau khi chuyện xảy ra đêm qua, bác Tám
lúc nàocũng hy vọng là mình đã nằm mơ, nhưng giờ nghe những tiếng động này, bác
Támkhẳng định chuyện đêm qua là sự hật. Ddể chắc ăn, bác Tám nhéo vào má một
cáithật mạnh, "Ouch!" Bác Tám la thầm. Tim bác Tám bắt đầu đập mạnh và mồ hôi
bắtđầu toát ra. Bác Tám cầm cây gậy lên, lấy hết bình tĩnh bước tới cánh cửa
pḥng.Tiếng "xịch ... xịch ... xịch" đột nhiên lặng bẵng đi, bác Tám từ từ mở
cánh cửabước ra ngoài, rồi từ từ bước xuống gian nhà sau. Trong lúc bác đang hồi
hộp thì... "vù" một vật gì bay về phía bác. Bác Tám giơ cây gậy lên và lấy hết
sức đậpmạnh vào vật đó. "Meo! meo! meo!" bác Tám nhảy về phiá saụ "Thì ra là con
mèo,"bác Tám thở hắt ra, bỏ cây gậy xuống và lấy hai tay xoa xoa ngự
Quansát một hồi không thấy có gì lạ, bác Tám quay trở lại pḥng ngủ. Vừa chân
trướcchân sau bước vào, bác Tám giật bắn người và lùi lại v́ chiếc giường của
bác đăđược dựﮧ đứng lên. Trong lúc bác Tám c̣n đang hốt hoảng thì chiếc giường
kia bắtđầu xoai ... xoai ... ṿng ... ṿng. Bác Tám sợ quá cắm đầu chạy qua
pḥng thằngcon trai của bác.
Mở cửa pḥng đứa con trai, bác Tám vội vă
chạy đếnchiếc giường để đánh thức thằng con trai dậy ... Nhưng khi bác Tám chạy
đếnchiếc giường ... thì ... một khuân mặt xanh lè với những nốt rẽ đỏ hoét xoai
lạingó bác. Bác Tám v́ quá hoảng đã xoai mình chạy thẳng xuống nhà dưới ... Sau
khilấy lại bình tĩnh, bác quết định vào cứu thằng con trai. Bác nhặt cây gậy lên
vàtừ từ bước lên nhà trên. Lấy hết sức, bác bước tới gần chiếc giường thằng
contrai. Bác từ từ giơ chiếc gậy lên ... nhưng ... bác chợt ngưng lại v́ giờ
trêngiường chỉ c̣n thằng con trai của bác đang say mê trong giấc ngủ. Bác đánh
thứcthằng con và kéo nó chạy ra khỏi nhà ...
Ddêm nay hai cha bác Tám
nằmngủ trên vỉa hè của một người hàng xóm; Tuy khí trời lạnh lẽo nhưng bác Tám
thấyngười bác c̣n ấm hơn ngủ trong căn nhà của bác.