quả cầu pha lê
--------------------------------------------------------------------------------
Hăn đã đứng đợi sau tấm màn cửa của pḥng khách hơn 2 tiếng đồng hồ. Cuốicùng
con mồi của hắn xuất hiện. Một người đàn ông trên 50 tuổi , là một thươnggia nổi
tiếng trong thành phố mà đối thử của ông ta thuê hắn một số tiền lớn đểgiết. Ông
ta ngồi xuống chiếc ghế sa lông , quay lưng về phía hắn , rót một lyrượu , rồi
trầm ngâm nhìn vào một quả cầu pha lê trên chiếc bàn nhỏ phía trướcông tạ
Không để phí thời gian. Hắn nâng khẩu súng ngắn có gắn ṇng hẵm thanh(silencer)
lên, ngắm vào mái tóc hoa râm của ông ta rồi bóp c̣. ngừời ông tagiật nảy lên
một cái rồi ngả về phía sau. Hắn bước ra khỏi chỗ núp , vơ lấy vàivật có giá
tri. Trong pḥng , v́ hắn muốn cảnh sát tưởng rằng đây là 1 vụcướp.Trươc khi đi,
hắn liếc vễ phía nạn nhân. cặp mắt ông ta mở trừng trừng củakẻ bị giết bất ngờ.
máu và óc ông ta văng cả lên quả Cầu pha lê trên chiếc bànnhỏ.
Hắn xóa hết
mọi dấu vết, nhưng cố t́nh để lại một dấu giày ngay cạnhhàng rào, v́ đôi giày
hắn đang đi là của một thằng bạn trong nghề của hắn mà hắnăn cắp được, cả bộ
quần áo hắn đang mặc cũng là của nó. Bây giờ có lẽ nó đangngù vùi sau một trận
say sưa ở tại một trong những nơi ẩn náu bí mật của nó màchỉ có hắn và vai người
biết .Trên đường về, hắn ném cả đôI giày lẫn bộ quần áovạ trong một bụi cây
cạnh con sông chạy ngang qua thành phố.
Sau khi nhậntiền trả cho vụ ám sát,
hắn quyết định rời thành phố này sang một thành phố khácđể bắt đầu một cuộc đời
mới , bỏ cái nghề giết mướn nàỵ
Ddúng như hắndự#273;oán, thằng bạn của hắn
bị cảnh sát bắt v́ nó là tay cướp nổi tiếng nhấttrong thành phố này. Sau đó,
cảnh sát c̣n t́m thấy vết giày của nó tại nhà nạnnhân và bộ quần áo trong bụi
cây ngoài bờ sông. Trước toà, trước những bằngchứng đó, lại thêm không thể chứng
minh nó ở đâu khi nạn nhân bị giết v́ khôngcó người làm chứng, thằng bạn hắn bị
toà kết án tử hình.
Sau khi đặt chânđến một thành phố khác, hắn dùng số tiền
kiếm được mở một tiệm ăn . Ngày hắnkhai trương tiệm cũng là ngày thằng bạn hắn
ra trường bắn . hắn chỉ thở dá ,khấn thằng bạn tha tội cho hắn rồi lao vào công
việc khai trương tiệm
Côngviệc làm ăn của hắn ngày một tiến triển, hắn trở
nên giàu có, và cưới được mộtcô vợ vừa đẹp vừa hiền dịu. Năm sau vợ hắn sinh
được 1 đứa con trai kháu khỉnh,hă,n tưởng như đang sống trong mơ.
Nhưng đến
khi đu đứa con trai của hắnđược 15 tuổi . Công việc làm ăn của hắn ngày một đi
xuống, v́ có nhiều tiệm khácmở ra cạnh tranh quyết liệt. Thằng con hắn trở nên
lười biếng học hành, đi theobạn bè đàn đúm ăn chơI , hút sách. Vợ hắn, có lẽ v́
chán nản, cũng đổi tính,chẳng c̣n giúp hắn trong công việc làm ăn, xuốt ngày chỉ
lo đến việc mua xắm.
Một hôm, vợ hắn mang về một quả cầu pha lê mà bà mua
được ở một tiệm đồ cũ.Rồi để trên chiếc bàn nhỏ trong phóng khách. Hắn cảm thấy
rờn rợn v́ quả cầupha lê này giống hệt như quả cầu pha lê trong pḥng khách của
ngườI đàn ông hắngiết năm nào. Nhưng v́ măi lo đến chuyện làm ăn , hắn cũng
chẳng để ư đến nónữa.
Một buổi tối , thằng con hắn về nhà sau 1 ngày rong
chơI cùng bạn bè,nó vào pḥng lấy chai rượi mà nó dấu dướI gầm giường ra uống
tiếp. vợ hắn cũngvề nhà sau một ngày mua sắm. bà ngồi xuống chiếc ghế xa lông
trong pḥng kháchđể nghỉ mệt, rồi ngắm quả cầu pha lê bà mua vàI ngày trước đó.
Ddột nhiên ,trong quả cầu pha lê hiện ra một cặp mắt của một người đàn ông trừng
trừng nhìnbà. Bà cảm thấy một luồng hơi lạnh lan ra khắp người bà, làm toà thân
bà tê dại, không cử động được nữa, tai bà ù đi, không nghe thấy gì xung quanh,
mắt bà thìkhông làm sao rời khỏi cặp mắt trong cầu pha lê được.
Chôn`g bà
đang nằmtrong pḥng , tựhiên hắn có cảm giác như có kẻ đột nhập vào nhà . Hắn
mở tủ lấykhẩu súng ngắn mà hắn vẫn giữ lại sau khi bỏ nghể giết mướn, rồi từ từ
tiên rapḥng khách.
Ddèn trong pḥng khách không mở. Trong áng đèn lờ mờ từ
nhà bếphắt lên, hắn thấy một người đàn ông với mái tóc hoa râm ngồi trên ghế xa
lôngquay lưng về phía hắn. Hắn quát : " ai đó, đứng dậy đưa 2 tay lên không
taobắn". Hắn quát lần thứ 2, ngườI đàn ông kia vẫn ngồi yên, hắn nâng súng lên
,ngắm vào cái mái tóc hoa râm kia rồi nghiến răng bóp c̣
Ddứa c̣n trai
hắnđang nằm trong pḥng trên lầu, nghe thấy tiếng súng nổ dưới pḥng khách. Dù
c̣nsay , nó vội tông cửa pḥng chạy xuống. Khi chạy tớI chân cầu thang, nó
chếtsững khi nhìn thấy me. Nó ngồi ngửa ngườI trên ghế sa lông, giữa trán bà là
mộtcái lỗ sâu đen ng̣m, máu va óc bà văng tung toé khắp chỗ bà ngồI, văng cả
lênquả cầu pha lê trước mặt bà.
Nghe thấy tiếng động. Hắn vội quay lại,
hắnnhìn thấy một bóng người đứng ngay chân cầu thang. Hắn cố nhìn xem đó là
ai.Bổng , hắn lạnh toát người khi nhìn ra đó là thằng bạn hắn, nó mặc bộ đồ
tù,trên thân thể Nó lỗ chỗ nhủ~ng lỗ đạn vẫn c̣n ứa máu, nó đang nhìn hắn cười
mộtcách độc ác.
Tựưng cơn sợ hăi của hắn biến thành 1 cơn giận dữ điên
cuồng.Hắn nghiến răng lại rít lên: " mày chưa ăn chừng đó đạn mà chưa chết sao,
để taogiúp mày". Nói xong , hắn trút hết những viên đạn c̣n lại trong băng đạn
vàothằng bạn hắn. Có tiếng thân ngườngă xuống sàn nhà. Hắn đứng thở hổn hển một
látrồi bật đèn trong pḥng khác lên.
Hắn kinh hoàng nhận ra kẻ nằm dướI
châncầu thang chính là đứa con trai của hắn. Nó nằm trên vũng máu của chính nó,
mắttrợn trừng v́ kinh ngạc trước cá chết bất ngờ. Hắn quay sang thì thấy vợ
hắnngồI chết trên ghế sa lông. Hắn hét lên một tiếng rồi ngất đi.
Sáng hôm
sau,hắn tỉnh dậy trong trạm xá của nhà giam. Trong phiên toà sử Hắn, hắn yên
lặngnghe lời buộc tội của công tố viên , mà không nói lời nào để bào chữa.
CuốIcùng, toà kết án hắn tử hình.
VàI tháng sau, hắn bị dẫn ra pháp
trường.Hắnlâm râm cầu nguyện khi ngườI ta bịt mắt hắn lại. Một loạt súng nổ vang
. trướckhi tắt thở, hắn mơ hồ nghe thấy một tiếng người nói: " bây giờ mày đã
biết cảmgiác thế nào khi bị sử bắn"