T́m hiểu về thế giới vôhình
--------------------------------------------------------------------------------
Hôn nay tôi xin mời các bạn cùng tôi t́m hiểu về thế giới vô hình mà bấtcứ thời
nào cũng làm cho các nhà khoa học gia
phải đau đầu v́ không thểchứng minh
được các hiện tượng lạ lùng v́ sao đã xảy ra và sựiện hữu của matrên thế gian
này.
Vậy thì ma là gì? Ma là mộtlinh hồn của một người đã chết. Khi một người qua
đời, linh hồn của họ vẫn c̣ntồn tạị Đôi khi linh hồn có thể ĺa khỏi xác của
người sống trước khi người ấychết. Linh hồn ấy sẽ hiện về gặp người nào gần gũi
và thương yêu nhất và gọi tênngười ấỵ Đó là dấu hiệu báo trước cho người thân
rằng người đó sẽ chết. Sau đâylà lời kể lại của cô Dorothy Johnson ở
Springfield.
"Đôi lúc chồng tôithấy linh hồn của vài người bạn. Đó là
một dấu hiệu chắn chắn rằng sẽ có chuyệngì xảy ra cho người đó, hoặc là bệnh
hoạn hoặc là chết. Một ngày kia anh ấy đăthấy bóng ma của người bạn thân của
ảnh. Ngày hôm sau anh nhận được một mẫu điệntín báo rằng bạn anh dă chết."
Riêng bản thân tôi, tôi chưa hề gặp đượclinh hồn. Nhưng có một sựviệc đã xảy
đến với tôi khiến tôi phải nghi ngờ.
Năm 1993 khi tôi c̣n trong quân ngũ
(US Army), tôi đang có một cuộc thaodiễn quân trường ngoài băi tập. Tiếng người
chỉ huy từ trên gác đài cao vọngxuống qua loa phóng thanh cho lệnh bắn. Tôi kềmá
áp sát vào báng súng trungliên, nheo mắt, chuẩn bị kéo cơ bẩm để bắn vào mục
tiêu đã định. Bỗng dưng tôicảm thấy trong người khó chịu vô tả. Tôi bồn chồn
không yên. Cái bụng tôi cồncào, cấu xé như người bị bỏ đói lâu ngày và quên luôn
việc kéo c̣ súng. Quái lạ,tôi thầm nghĩ, không lẽ mình đói bụng thật? Liếc nhìn
qua cổ cánh tay trái, nơicó cái đồng hồ Thụy Sĩ được chế theo kiểu nhà binh mà
tôi mới mua trong chơ. PXkhông lâu, đồng hồ chỉ mới 10 giờ rưỡi sáng. Tôi đã vào
ăn sáng ở Cafeteria cáchđó không lâu, vậy thì cớ saỏ Tôi không giải thích được
cái cảm giác bồn chồnkhông yên vào lúc ấy.
Khi tiếng ngườichỉ huy lập lại lệnh bắn lần thứ 2, tôi lật đật bắn loạn xà ngầu
vào chiếc xejeep cũ cách xa tôi khoảng chừng 150 yards dùng làm mục tiêu. Nhả
hết băng đạn,tôi buông súng, ngả người ra sau foxhole (lỗ tròn đào dưới đất như
cái giếng cạnđể một người đứng ở dưới kê súng lên mặt đất để bắn) mà mồ hôi chảy
ròng ròng.
Xong buổi tập, tôi trở về lại barrack (trại lính) để tắm rửa,
ăn trưa,và chuẩn bị cho buổi học về chemical warfare (chiến tranh hóa học) vào
buổichiều. Trời mùa hạ ở Missouri thật khắc nghiệt. Tôi đã từng chứng kiến nhiều
bạnđồng ngũ đã ngất xỉu trong lúc hành quân v́quá nóng và cơ thể thiếu nước do
đổquá nhiều mồ hôi. Lúc đó tôi nghĩ trời đã trưa lắm rồi. Ĺnh cờ tôi đưa tay
lênxem giờ. Lạ thật, cái đồng hồ mới tinh vẫn cứ chỉ 10 giờ rưỡi sáng! Tôi
nghĩchắc nó hết "pin" nên tháo ra quăng vào xó tủ rồi đi ăn trưa. Buổi chiều về,
tôivô t́nh cầm lên cái đồng hồ với ư định đi thay battery mới v́ chơ. PX và
barrackcủa tôi chỉ cách nhau khoảng 10 phút đi bô.. Cái đồng hồ chỉ 6 giờ 15
phútchiều! Nhìn lên chiếc đồng hồ lớn treo trên vách, 6 giờ 15 không sai một
phút!Tôi nghĩ chắc trời nắng làm mình hoa mắt nên nhìn lầm sáng nay.
Năm
1994tôi có dịp trở về thăm gia đ́nh bên VN. Tôi ra thăm ba tôi tại nghĩa trang
ĐồngḄ cách thành phố Nha Trang vài mươi cây số, nơi an nghĩ của người. Nhìn lên
tấmbia có hình Ba tôi đang nhìn tôi cười như muốn nói rằng Ba đã măn nguyện v́
cuốicùng đã gặp được đứa con xa xứ. Tôi cảm thấy mình là đứa con thật bất hiếu
v́lúc người lâm chung, tôi đã không có mặt bên giường của người. Nôi muốn
khóc,nhưng không tài nào khóc được. Nhìn xuống những ḍng chữ khắc bên dưới hình
batôi, tôi bỗng giật nẩy mình. Trời! Ngày 1 tháng 6 năm 1993 lúc 10 giờ rưỡi
sánglà ngày ba tôi trút hơi thở cuối cùng, vào đúng thời điểm mà cái đồng hồ của
tôichết đứng! Vậy là linh hồn của Ba tôi đã vượt đại dương để báo cho tôi
biếtngười đã ra đị
Trở về với đề tài ma, tôi xin chia ma ra thành 3
loại.Loại thứ nhất là ma ám ảnh. Ma ám ảnh thường được thấy vào nhiều lúc khác
nhauvà do nhiều người khác nhau nhìn thấy. Nhưng lạ là họ cùng miêu tả một con
magiống nhau và xuất hiện cùng một nơi. Lhững con ma này dường như không hề để
ưgì đến người sống. Chúng chỉ thích quanh quẩn ở nơi mà khi sống họ đã ở.
Makhông chỉ có ma người mà c̣n có ma súc vật hay đồ vật. Các bạn chắc đã nghe
vềma chó, mèo hay những con tàu ma trôi vật vờ trên biển không người láị
Loại thứ 2 là loại ma của người sống (như trường hợp chồng của côDorothy Johnson
đã gặp ở trên). Các nhân chứng sẽ đột nhiên nhìn thấy bóng macủa một người bạn
hay người thân trong gia đ́nh, người màđang hấp hối sắp chếthay đang bị bệnh rất
nặng. Các người sống không may này đôi khi ở rất xa thậtnhiều dặm nơi bóng ma
của họ được thấy (tương tựhư trường hợp của ba tôi).Những con ma này chỉ thường
xuất hiện một lần mà thôi.
Loại thứ 3 làloại ma có chủ đích. Các con ma
này thường xuất hiện với một lư do đặc biệt.Những con ma này là những linh hồn
của các người đã chết và là những con ma"tốt" nhưng thường thường bị người sống
hiểu lầm nhiều nhất. Chúng xuất hiện đểbáo hiệu một điều gìsắp xảy ra hay truyền
đạt một chuyện gì cho người trong giađ́nh hay bạn bè thân thuộc. Loại ma "thân
thiện" này rất hiếm khi nói, mà chỉchỉ trỏ hay ra dấu để truyền đạt điều nó muốn
nói. Chẳng hạn như câu chuyện thậtsaụ Đây là một trong những câu chuyện được ghi
nhận là xa xưa nhất trong lịch sửxảy ra tại thành phố Athens, Hy Lạp cách đây đã
2 ngàn năm.
Hồi ấy ở HyLạp có một căn nhà bị người ta cho rằng là có ma
ám. Những người ở đêm lại đấyđều nghe những tiếng rên rĩ và tiếng va chạm linh
kinh của dây xích gây ra. Vàmột bóng ma khủng khiếp hiện ra sau đó. Đó là một
ông già tóc tai, râu ria dàithượt trông rất kinh sơ.. Áo quần ông ta rách tả tơi
c̣n hơn giẻ rách. Các cánhtay ốm o khẳng khiu và 2 chân đeo nhiều sợi dây xích
sắt rất nặng nề. Cái bóngrên rỉ, la hét, và lắc lắc những sợi dây xích. Cảnh
tượng ấy thật khủng khiếpđối với bất kỳ ai. Tệ hơn, những người đã thấy được cái
bóng ma ấy c̣n kể rằnghọ c̣n bị gặp nhiều điều xui xẻo sau đó.
Như bạn
có thể tưởng tượng,không ai dám ở lại trong căn nhà đó rồi. Chỉ cần nhìn thấy
cái bóng ma ấy là họ đã chạy bán sống bán chết ra đường. Nếu có ai biết được câu
chuyện ấy, họ sẽkhông dám mướn căn nhà. V́ vậy nên hầu như lúc nào căn nhà cũng
bị bỏ hoang.
Một ngày nọ, một nhà học giả nổi tiếng, nhưng nghèo, đến
thành phố ấy đểhọc. Ông ta đang kiếm một nơi yên tịnh để ở. Nhưng ông lại không
có nhiều tiền.Ông thấy một căn nhà trống, và hỏi giá cả để mướn căn nhà. Giá
mướn thật quá rẻ.Đúng là một nơi lư tưởng mà ông muốn t́m.
Nhà học giả
biết phải có mộtlư do gì đó khiến cho giá mướn nhà rẻ như vậy. Ông bèn hỏi về
điều ông thắc mắc.Ban đầu, những người đã từng mướn căn nhà ấy trước kia đều né
tránh câu hỏi củaông. Nhưng cuối cùng thì người học giả cũng được nghe kể về câu
chuyện của conma no.. Câu chuyện không hề làm cho người học giả phải bận tâm.
Ông không phảilà một người dễ bị run sơ.. V́ thế ông quyết định ở lại căn nhà.
Đêm đầutiên trong căn nhà, vị học giả ngồi đọc sách khuya như thường lê.. Lúc đó
ôngbắt đầu nghe tiếng leng keng của những sợi dây xích va chạm nhau, và những
tiếngrên rỉ. Ban đầu c̣n nho nhỏ, sau các tiếng động lớn dần và lớn dần. Người
họcgiả vẫn tiếp tục đọc. Ông cũng chẳng để ư gì đến các tiếng động kia. Ông
khôngmuốn ai quấy rầy trong lúc ông đang làm việc.
Cuối cùng cái hình
thùkinh khủng kia tựuất hiện trước mặt ông. Lúc này thì người học giả không
thểlàm ngơ được nữa. Nhưng ông không hề sợ sệt chút nào. Cái bóng rên rỉ và la
hét.Các sợi dây xích từ những cánh tay trơ xương kêu lên leng keng, linh kinh
ngherợn da gà trong đêm vắng. bình tĩnh, người học giả chỉ nhìn cái bóng ma
trongyên lặng.
Sau vài giây, vị học giả nhận ra rằng cái bóng ma không
có ưdoạ nạt hay làm ông sợ sệt. Nó muốn gây sựhú ư của ông và muốn ông làm một
điềugì đó. Các cánh tay xương xẩu vẫy vẫy ông thật cuồng loạn. Bóng ma đang ra
dấucho người học giả. Ông đứng lên khỏi ghế và đi theo cái bóng.
Bóng
madẫn ông đến một nơi ngoài căn nhà, rồi chỉ xuống đất, lắc lắc các sợi xích
thêmlần nữa, đoạn biến mất. Người học giả làm dấu nơi đó, rồi về ngủ.
Sánghôm sau ông đến gặp nhà chức trách và kể cho họ nghe về những điều ông thấy.
Ôngbảo họ nên đến đào nơi mà cái bóng đã chỉ. Họ làm theo lời ông và t́m thấy
mộtbộ xương người chỉ cách mặt đất khoảng vài tấc. Có nhiều sợi dây xích đã cũ
kỹvà hoen rỉ dính vào bộ xương. Họ góp nhặt các thứ lại và đem chôn cất
đànghoàng. Từ đó bóng ma không bao giờ hiện về trong căn nhà ấy nữa.
Qua
câuchuyện trên và nhiều câu chuyện huyền thoại khác về ma thì ma thường xuất
hiệnđể làm một nhiệm vụ nào đó cần làm, dược tóm lược như sau:
Bóng ma
trởlại để trả thù v́ bị ám hại và để đưa kẻ có tội ra ánh sáng.
Ma muốn làm
rơsựiệc trắng đen và người vô tội đang bị hàm oan. Hay ma muốn gia tài, tiền
bạctrở về đúng với chủ nhân của nó.
Ma hiện về để làm sáng tỏ một điều gì
màkhi sống họ đã làm sai.
Thỉnh thoảng ma xuất hiện để chỉ ra nơi dấu tiền
bạchay tài sản mà khi sống họ đã dấu hay chôn cất.
Thưa các bạn, nói về
thếgiới huyền bí thì c̣n rất nhiều điều lạ lùng cũng như thú vị khác để kể.
Nhưngbài đã khá dài và tôi không muốn làm các quý đọc giả cảm thấy chán nên tôi
tạmgác câu chuyện tại đây. Tôi sẽ tiếp tục cùng các bạn t́m hiểu tiếp vào kỳ
tới.Mong ư kiến đóng góp và xây dựﮧ của các bạn.
Trân trọng - Ăn
VụngT́nh.