Vừa thấy Biên Phi Phượng mang thương tích nặng, nhưng vẫn đề phòng bất trắc vì Ngũ Phượng Môn ngoài võ công hãy còn luôn áp dụng độc chất, nên Giang Thượng Phong lật đật xông lên trước nhất vươn ngón tay điểm mạnh.Mặc dầu thương thế bất kham, nhưng vốn tính quặt cường, Biên Phi Phượng lại ngã mình qua tránh khỏi chỉ phong và chờn vờn đứng dậy.Trong nháy mắt khi Biên Phi Phượng vừa loạng choạng thối lui thì Thần Phiến Tử, Thanh Phong đạo trưởng, Ðơn Hiểu Thiên và bọn Nghiêm Hữu Tam lần lượt xông tới bao vây.Biên Phi Phượng chòi chân đứng dậy, nàng trợn trừng đôi mắt đỏ ngầu giận dữ: - Kẻ nào tới đây là chết.Nàng vừa thét ra mấy tiếng thì chợt nghe nôn lên tận ngực và máu từ miệng lại ọc ra.Ðôi mắt nàng bây giờ gần như không còn thần sắc, nàng lờ đờ nhìn quanh và vụt ôm mặt kêu thật lớn:- Sư phụ, đệ tử không làm được trọn lời căn dặn.Tay phải nàng đưa lên nhắm ngay đỉnh đầu của mình giáng xuống.Giang Thượng Phong thét lớn:- Hãy bắt sống chứ đừng cho chết.Vừa thét lớn ông ta vừa phóng mình ra.Xoảng!Một thanh kiếm tuốt ra khỏi vỏ và chân ngang trước mặt Lưu Hương Cốc chủ.Giang Thượng Phong sửng sốt dừng lại nhìn lên.Ngươi rút kiếm cản ngang chính là Bạch Mi Không Ðộng.Sắc mặt của vị đạo nhân lúc bây giờ thật là nghiêm nghị. Ông ta nói chậm từng tiếng một:- Cốc Chủ đã vì sự an nguy của võ lâm mà tiêu diệt Ngũ Phượng Môn, bần đạo nhờ Thương huynh có lời khuyên rằng nên giữ mình trung lập, bây giờ tình thế đã định rõ rồi,Cung Chủ đã cầu tha chết thì xin Cốc Chủ cũng nên dung lượng đối với người chiến bại.Giang Thượng Phong vòng tay:- Ðạo huynh đã dạy, tại hạ xin tuân.Ông ta buông tay xuống và nghiêm chỉnh lui ra ba bước.Trong khi hai người còn đang nói chuyện chưa dứt thì Biên Phi Phượng đã trở tay đập mạnh lên đầu.Nàng không kêu lên một tiếng nào và thân nàng từ từ ngã xuống đứt hơi.Bạch Mi Không Ðộng vòng tay vái chào Giang Thượng Phong và Tây Ly Tử, sau cùng ông ta quay nhìn thi thể của Biên Phi Phượng, sắc mặc ông có vẻ e thẹn và bước nhanh ra cửa.Giang Thượng Phong cũng nhìn xuống thi thể Biên Phi Phượng, ông bỗng thấy lòng mình xao xuyến, ông thở dài nói nhỏ:- Ngũ Phượng Môn tàn ác gây họa cho võ lâm, thế nhưng tội đầu vẫn không phải là nàng.Vì lo sự an nguy cho con gái của mình, Ðộc Tẩu Chu Tiềm vội nói:- Ðúng rồi, chúng ta hãy kíp đến Ngư Thương Sơn..Thiếu Lâm Phương Trượng Ðại Giác Thiền Sư bước tới chắp tay:- A di đà phật xin nhị vị thí chủ không cần phải nôn nóng lần nầy do Vệ Thái Quân phát Kim Bài của Vệ Minh Chủ Võ Lâm thỉnh cầu các phái đến Hoài Ngọc Sơn, thế bần tăng và Vô Ðổ, Vô Trần Sư Thái cùng với Ðinh Chưởng Môn đến đây góp sức lại, đại phá Tổng Ðàn Ngũ Phượng Môn, còn Vệ Thái Quân thì cùng với Võ Ðương Thiên Ninh đạo trưởng và Hoành Sơn Viên Trưởng lão thì đến Ngư Thương Sơn để đối phó với Ngư Mụ, bây giờ nếu chư vị mà đến Ngư Thương Sơn thì chắc chiến sự nơi đó cũng đã kết liểu rồi.Giang Thượng Phong nghe nói Vệ Thái Quân đích thân đến Ngư Thương Sơn, cùng đi lại còn có Võ Ðương Thiên Ninh đạo trưởng và Hoành Sơn Viên Trưởng Lão thì ông ta mừng vô hạn.Vệ Thái Quân là Phu Nhân của Võ lâm Minh Chủ Nhất Kiếm Ðịnh Trung Nguyên Vệ Lập Nam, hồi Vệ Lập Nam còn sinh tiền, bà ta đã được võ lâm sùng kính, trong suốt năm mươi năm nay danh vọng của bà ta càng lúc càng cao, năm nay bà ta đã ngoài chín mươi rồi và trình độ võ công của bà ta không cần nói ra thì ai cũng biết cao cường đến như thế nào.Võ Ðương Phái nội gia quyền kiếm trội nhất võ lâm, Chưởng Môn Thiên Ninh Ðạo Trưởng đã được liệt ngang hàng với Thiếu Lâm Phương Trượng về đạo hạnh mà cũng kể luôn về võ học, họ được đồng đạo võ lâm xem như Thái Sơn Bắc Ðẩu.Riêng Hoành Sơn Viên Trưởng Lão thì hơn bốn mươi năm nay không nghe ai nói tới, hầu hết đều cho rằng ông ta đã qui tiên, thế mà hôm nay vẫn được Vệ Thái Quân thỉnh cầu chuyện ra mặt của ông ta cũng đã làm cho thiên hạ võ lâm thêm vững lòng tin.Cả ba người ấy đến Thương Sơn thì chuyện đối phó với Ngư Mụ không còn thành một vấn đề đáng ngại.Lúc bây giờ Chưởng Môn phái Hoa Sơn và sư đệ là Long Khí Tử mới cùng đến cúi đầu trước Tây Ly Tử để bái kiến sư bá của họ, mà đã bao nhiêu năm rồi họ không được nghe được tin tức về đâu.Rất nhiều phe cánh cùng họp nhau một chổ, có nhiều người tưởng đâu đã chết lâu năm bây giờ cũng có mặt, họ hàn huyên với nhau rất nhiều chuyện, nhất là chuyện bí mật liên kết để tiêu diệt Ngũ Phượng Môn.Họ mãi mê nói chuyện với nhau mà quên mất nhột người: Thiết Bối Ðà Long.Nhưng bây giờ khi nhớ ra thì lão gù kỳ dị ấy đã đi mất tự nào không biết.Tất cả những người có mặt nơi đây chỉ biết tên ông ta là Quan Trấn Hải, qua cửa miệng của Biên Phi Phượng và biết thêm ông ta là người của phái Côn Luân. Ngoài ra về hành tung trước kia và hiện tại của người này thì hoàn toàn không rõ. Riêng cá nhân Thiết Bối Ðà Long Quan Trấn Hải và rồi những nhân vật của phái nầy rất ít người biết đến.Sau nầy, có lẽ khi nói đến, họ cũng chỉ có thể nói về người ấy một câu thôi: Thiết Bối Ðà Long Quan Trấn Hải vốn là người của phái Côn Luân và hành tung của con người ấy vô cùng thần bí. ° ° °Thấy Tổng Ðàn Ngũ Phượng Môn đã phá vỡ, Giang Thượng Phong bèn dưa Ðại Giác Thiền Sư và tất cả lui ra ngoài đại sảnh đồng thời căn dặn Giang Bộ Thanh:- Con và Thiên Phát hãy dẫn người đi lục soát cho kỹ, xem trong sào huyệt này còn chổ bí mật nào nữa hay không và củng cố diệt trừ cho hết bộ hạ của chúng để đề phòng hậu hoạn.Giang Bộ Thanh cúi đầu:- Hài nhi xin tôn mạng.Hứa Kính Bá bước tới đưa tay ngăn lại:- Giang hiền điệt hãy chậm lại.Giang Bộ Thanh lại cúi đầu:- Chẳng hay Hứa Bá Phụ có điều chi dạy bảo?Hứa Kính Bá nói:- Chuyện nầy hãy để cho lão phụ trách, nếu chư hiền diệt có muốn thì hãy cùng phụ với lão phu.Ông ta quay qua cười và nói luôn với Giang Thượng Phong:- Xin Cốc Chủ và chư vị hãy đi trước, hồi hôm nầy do lão phu đi tiên phong, bây giờ đúng lý là phải trở thành tập hậu, vậy chuyện nầy để lão phu nán lại thanh toán cho xong.Thần Phiến Tử cười:- Hứa Trang Chủ chắc muốn làm chuyện quét sân đốt rác đấy à?Tục ngữ vốn là "quét sân hốt rác" nhưng Thần Phiến Tử sữa chữ "Hết" ra chữ "Ðốt" cho hợp với võ khí độc môn của Hứa Kính Bá. Hứa Kính Bá cười lớn:- Ðạo huynh nói đúng lắm, nơi nầy địa thế hiểm yếu hoang vu, nếu sào huyệt nầy không được thiêu rụi thì Ngũ Phượng Môn tuy đã bị diệt, nhưng sau nầy biết đâu lại có Lục, Thất Phượng Môn?Nghiêm Hữu Tam gật gật đầu:- Hứa huynh nói đúng lắm, sào huyệt đã thành hình nầy không thể để lọt bào tay Hắc đạo. Vì nó sẽ là nơi mà họ dễ dàng tính chuyện phái triển thêm vây cánh.Hứa Kính Bá cười:- Ðúng quá rồi, anh hùng chí lớn gặp nhau là ở chỗ này đâyÔng ta giả từ các vị cao thủ rồi dẫn bọn Giang Bộ Thanh, Thiên Phát và anh em Hứa Trinh Tường đi thẳng vào trong.Giang Thượng Phong đưa Ðại Giác thiền sư, Trúc Kiếm tiên sinh và đám Tây Ly Tử đi ra khỏi Cốc, vừa ra đến ngoài thì họ chợt thấy bên trong khói lửa ngụt trời...Sau đó không bao lâu, Hứa Kính Bá dẫn bọn Giang Bộ Thanh theo ra nhập đoàn nhắm hướng Lưu Hương Cốc.Thật Ngư Mụ không thể nào ngờ công trình xây dựng ngót bốn mươi năm nay bây giờ chỉ tiêu tán vào một ngọn lửa!°Giang Hàn Thanh, Ðổng Nhược Băng, Tôn Phi Loan, Chu Long Chu, và thêm hai cô tỳ nữ của Tôn Phi Loan là Nã Vân và Cầm Nguyệt làm thành một đoàn tất cả sáu người nhắm hướng Ngư Thương Sơn.Trừ Giang Hàn Thanh và người trai "gốc gái" là Ðổng Nhược Băng ra, trong đoàn có bốn cô gái đẹp, kể ra cuộc hành trình như thế không thể gọi là tịch mịch tí nào.Tôn Phi Loan luôn hoài nghi Ðổng Nhược Băng là gái giả thì tự nhiên, nàng không những không có lòng đố kỵ mà còn cảm kích vì con người quá tốt của "hắn", và chính vì những cảm kích ấy cho nên nàng phải cần xác định chắc chắn xem "hắn" là trai hay gái.Nếu trai, tự nhiên không có gì đáng nói, nhưng nếu là gái Tôn Phi Loan cũng đã có chủ định giải quyết vấn đề. Riêng phần Chu Long Chu, cô gái nầy trước đây luôn luôn dùng lụa che mặt, tính tình lạnh nhạt, hình như khó mà gần được với bất cứ là ai.Nhưng từ ngày thoát hiểm Ngư Thương Sơn cho đến bây giờ, nàng không che mặt nữa và người ta thường bắt gặp nụ cười trên môi nàng.Con người của nàng cũng không còn lầm lầm lỳ lỳ như trước nữa mà hoạt bát hơn nhiều, nhất là đối với Tôn Phi Loan, nàng chị chị em em rất mực hòa thuận thương yêu.Sự thay đổi đó không phải tự nhiên mà có. Thế nhưng Ðộc Tẩu Chu Tiềm lại nghĩ rằng con mình nhờ có Tôn Phi Loan, có người bạn gái dễ mến như thế nên thay đổi tâm tánhThế nhưng Tôn Phi Loan thì không thấy đơn giản như thế.Kể từ cuộc chiến ở bến Ðồng Lư, lần thứ nhất nhìn vào Chu Long Chu, Tôn Phi Loan đã thấy rõ ràng cô gái nầy đã có in một cái bóng trong lòng.Bởi vì con người của Chu Long Chu là một con người lạnh nhạt, một con người luôn lạnh như thế, nếu có một điềm "ấm" nào là người ta nhìn thấy rất dễ dàng. Hơn nữa, Tôn Phi Loan là gái, nàng hiểu được lòng bạn gái hơn bất cứ những ai.Chu Long Chu đã đem cái "bóng" ấy dấu tận trong đáy lòng, rất ít khi nàng cho phát lộ, nói đúng ra là cũng thỉnh thoảng có khi phát lộ, những người gần nàng khó thấy nhưng Tôn Phi Loan thì lại thấy. Nàng có thể dấu chặc cái bóng ấy đối với bất cứ những ai, kể cả người chủ cái bóng ấy nhưng nàng không thể dấu được đối với Tôn Phi Loan.Không phải Tôn Phi Loan hoàn toàn có một cảm quan bén nhạy nhưng vì nàng là người luôn luôn "gìn giữ" một con người, chính vì sự gìn giữ ấy mà bất cứ ai lén phéng tới là bị nàng phát giác.Không dám quả quyết chắc chắn là như thế, nhưng có thể nói là nàng đã nắm hết chín phần mười.