hỉ huy việc đánh Hưng Hoá, Lâm Thao là anh Song Khê, tục hiệu Xứ Nhu, phó chủ tịch ở trung ương đảng bộ hồi ấy. Việc này, viên Đại lý coi Hưng Hoá có đề phòng trước, nên thất bại còn thảm khốc hơn. Ngày mồng 9 tháng Hai, anh Song Khê gọi người đem thuyền đến bến sông ở cạnh làng Võng La, đào lấy các hòm khí giới chôn ngầm ở đây. Bốn giờ sáng ngày mồng 10, anh đem chừng năm chục đồng chí soi đèn bấm và mang theo gươm, dao, lựu đạn đến trước trại lính. Anh diễn thuyết cho bọn lính nghe về chủ nghĩa và công việc của Đảng, khuyên họ bỏ trại mà đi theo quân cách mệnh. Họ không nghe, dàn súng bắn ra. Quân ta ném lựu đạn để đánh vào, nhưng kết quả không sao hạ được trại. Lựu đạn hết, anh em đành phải lui ra phía bờ sông để chờ lấy thêm chiến cụ. Chiến cụ ở Xuân Lũng đã chở thêm tới nơi. Anh đem quân đánh xuống Lâm Thao. Viên tri phủ Đỗ Kim Ngọc bỏ trốn. Bọn lính cơ trốn theo. Quân ta chiếm lấy phủ, cướp lấy súng đạn, và đem cờ đảng treo ở cổng phủ đường. Anh Song Khê vừa diễn thuyết cho dân chúng nghe xong, thì truy binh đã đến. Anh dàn quân ra nghênh chiến, nhưng thế cô không chống nổi, anh bị thương nặng ở chân, liền đặt hai trái lựu đạn xuống đất, rồi vật mình lên trên mà tự tử! Đạn nổ, ngực vỡ, bụng vỡ, trông thấy cả gan, ruột… Nhưng anh không, chết! Chúng bắt anh, băng bó lại mà khiêng đi. Dọc đường, anh nhẩy xuống sông nhưng chúng lại vớt được. Mãi đêm hôm mười một, trong buồng giam, tay bị cùm, chân bị xích, anh phải tự đập vỡ đầu ra mới chết được thoát thân! Các đồng chí có mười người chết ngay tại trận, còn thì đều bị bắt vào tay quân Pháp. Trốn thoát chỉ là một số rất ít.