Dịch giả: Chúc Linh
Chương 96 & 97 & 98 & 99 & 100

Susan ướt sũng và run rẩy vì lạnh, ngồi co ro trên chiếc đi văng ở Node 3. Strathmore choàng chiếc áo khoác lên vai cô. Thi thể Hale nằm cách đó vài mét. Còi báo động lại tiếp tục rú. Như đá tan ra trên mặt ao đã đóng băng, TRANSLTR phát ra tiếng gãy rắc nghe thật khủng khiếp.
- Tôi sẽ xuống tắt nguồn, Strathmore nói và đặt tay lên vai động viên cô - Và tôi sẽ quay trở lại đây ngay!
Susan thẫn thờ nhìn chằm chằm phía sau ngài chỉ huy khi ông lao qua sàn Crypto. Ông không còn là người đàn ông khác thường của mười phút trước nữa. Ngài chỉ huy Travor Strathmore đã trở lại bình thường, sáng suốt, quyết đoán, làm mọi thứ để ổn định tình hình.
Những chữ cuối cùng trong bức thư tuyệt mệnh của Hale cứ chạy vùn vụt qua tâm trí cô như một đoàn tàu bị mất lái. "Trên hết, tôi thành thật xin lỗi anh, David Becker. Hãy tha thứ cho tôi, tôi đã mù quáng vì tham vọng".
Cảm giác lo lắng lại bao trùm tâm trí Susan. David đang gặp nguy hiểm…hay còn tồi tệ hơn thế nữa cũng nên. Có lẽ tất cả đã quá muộn mất rồi. "Tôi thành thật xin lỗi anh, David Becker".
Cô nhìn bức thư chằm chằm. Hale vẫn chưa hề kí tên - anh ta mới chỉ đánh máy tên ở cúối thư. Greg Hale. Anh ta nói thật những gì anh ta nghĩ, nhấn nút in, rồi sau đó tự vẫn - chỉ có vậy. Hale đã thề sẽ không quay lại nhà tù; anh ta đã giữ lời bằng cách chọn cái chết để thay thế.
- David… - cô thổn thức - David!
Lúc đó, ở độ cao 10 foot phía dưới sàn Crypto, ngài chỉ huy Strathmore bước xuống cầu thang đến tầng hầm thứ nhất. Quả là một ngày thảm bại. Những dự định đầy tinh thần yêu nước đều vượt ra khỏi tầm kiểm soát. Ngài chỉ huy buộc phải đưa ra những quyết định khó khăn, tiến hành những hành động khủng khiếp - những hoạt động mà ông không bao giờ tưởng tượng là mình đủ khả năng để làm.
Đó là một lối thoát! Lối thoát duy nhất và đáng nguyền rủa! Chỉ có hai điều ông luôn nghĩ tới: Đất nước và danh dự.
Strathmore biết vẫn còn thời gian. Ông có thể tắt nguồn điện TRANSLTR. Ông có thể sử dụng chiếc nhẫn để bảo vệ cơ sở dữ liệu vô giá của quốc gia. Đúng, ông nghĩ, vẫn còn thời gian.
Strathmore xem xét quang cảnh hỗn độn xung quanh mình. Hệ thống phun hơi nước cứu hoả của toà nhà đã làm việc. TRANSLTR đang gầm gừ như một con mãnh thú bị trọng thương. Còi báo động rú lên liên tục. Những chiếc đèn xoay tít trông như những chiếc trực thăng đang hạ cánh trong màn sương dày đặc. Dò dẫm từng bước, tất cả những gì ông có thể nhìn thấy là Greg Hale - một chuyên gia giải mã trẻ tuổi đang ngước nhìn lên, ánh mắt như đang cầu xin và sau đó là một phát súng. Sự hy sinh của Hale là vì quốc gia và vì danh dự. NSA không thể chịu thêm một vụ tai tiếng nào nữa. Strathmore cần một vật hy sinh. Ngoài ra Greg Hale còn là một quả bom chưa được tháo ngòi.
Dòng suy nghĩ của Strathmore bị cắt ngang bởi tiếng chuông điện thoại di động, gần như bị át đi bởi tiếng còi rú và tiếng hơi nước phun phì phì. Ông thò tay vào thắt lưng trong khi vẫn sải bước.
- Nói đi. Mã khoá của tôi đâu? - một giọng quen thuộc vang lên.
- Ai đấy - Strathmore nói như hét vì lẫn trong tiếng ồn xung quanh.
- Là Numataka đây! - giọng nói kia trả lời lại giận dữ - Ông hứa bán mã khoá cho tôi cơ mà!
Strathmore vẫn tiếp tục đi.
- Tôi muốn sở hữu Pháo Đài Số! - Numataka rít lên.
- Chẳng có Pháo Đài Số nào cả! - Strathmore đốp lại.
- Cái gì?
- Chẳng có thuật toán nào không có thuật giải cả.
 - Dĩ nhiên là có chứ! Tôi vừa thấy trên Internet mà! Mấy ngày nay nhân viên của tôi vẫn đang cố gắng giải mã đấy thôi.
- Nó chỉ là một con virus được mã hoá, may mà ông không giải mã được đấy.
- Nhưng mà…
- Chẳng mua bán gì nữa cả! - Strathmore hét lên. Tôi không phải là Dakota. Chẳng North Dakota nào ở đây cả! Hãy quên tất cả những gì tôi đã hứa hẹn đi!
Ông tắt điện thoại, nhét vào thắt lưng. Sẽ chẳng còn ai quấy rối ông nữa.
Cách đó khoảng 12 ngàn dặm, Tokugen Numataka đứng như trời trồng bên cửa sổ kính. Đlếu thuốc lá hiệu Umami suýt rơi khỏi miệng ông ta. Vụ làm ăn quan trọng nhất đời ông giờ chỉ còn là sương khói.
Strathmore vẫn tiếp tục đi xuống. Vụ mua bán thế là đã bị huỷ.
Tập đoàn Numatech sẽ không bao giờ có được thuật toán không có thuật giải đó và NSA cũng sẽ không bao giờ cài được cửa hậu vào đó
Giấc mơ của Strathmore từ rất lâu đã nằm trong kế hoạch này ông đã cẩn thận khi chọn Numatech. Numatech là một tập đoàn mạnh và rất có thể thắng trong vụ đấu giá mã khoá này.
Sẽ chẳng ai nghi ngờ nếu tập đoàn này có được mã khoá. Hiển nhiên công ty này không đời nào chịu bắt tay hợp tác với chính phủ Hoa Kỳ. Tokugen Numataka là một người Nhật thực thụ - sẵn sàng chết vì danh dự. Ông ta ghét người Mỹ. Ông ta ghét cả đồ ăn, phong tục, và hầu như mọi thứ, ông ta cũng căm ghét cách người Mỹ thâu tóm thị trường phần mềm toàn cầu.
Ý tưởng của Strathmore vô cùng táo bạo. Ông định tạo ra một chuẩn mực về mật mã chung cho thế giới với một cửa hậu bí mật cho NSA. Từ lâu ông đã khát khao được chia sẻ mơ ước đó với Susan và cùng cô thực hiện nhưng ông biết rằng điều đó là không thể. Cho dù cái chết của Ensei Tankado có thể cứu được hàng ngàn người trên thế giới trong tương lai thì Susan cũng không bao giờ đồng ý, cô là người theo chủ nghĩa hoà bình. Mình cũng là một người yêu hoà bình, Strathmore nghĩ, mình chỉ không được phép hành động giống một cách hoà bình mà thôi.
Ngài chỉ huy không hề do dự khi chọn người khử Tankado. Tankado ở Tây Ban Nha - và ở đây có Hulchot, 42 tuổi, người Bồ Đào Nha, hắn là một tên thạo việc, một trong những cánh tay đắc lực của Ngài chỉ huy từ nhiều năm nay. Hulohot đã làm việc cho NSA trên toàn châu Âu. Chưa bao giờ những vụ giết người của hắn lại bị phản hồi về Fort Meade (1).
Duy một điều lạ lùng là Hulohot bị điếc, do đó không thể liên lạc qua điện thoại được. Gần đây Strathmore đã trang bị cho hắn một phương tiện hiện đại của NSA, một chiếc máy tính Monocle.
Strathmore đã mua cho mình một chiếc SkyPaper và đặt cùng tần số với chiếc Monocle của Hulchot. Kể từ đó trở đi ông có thể liên lạc trực tiếp với Hulchot mà không bị theo dõi.
Tin nhắn đầu tiên mà Strathmore gửi cho Hulohot đã có một chỗ không rõ ràng. Họ đã thảo luận về điều này. Hãy giết Ensei Tankado và lấy lại bằng được mã khoá.
Strathmore chưa bao giờ hỏi tại sao Hulohot có thể làm được những điều phi thường như thế. Nhưng dù sao thì hắn đã lại làm điều đó một lần nữa. Ensei Tankado đã chết và được bác sĩ pháp y chuẩn đoán là do đau tim. Một vụ giết người hoàn hảo ngoại trừ một điều: Hulohot đã chọn nhầm địa điếm. Rõ ràng Tankado chết nơi cộng cộng và điều đó có thể đánh lừa được mọi người. Nhưng một điều không thể tính trước là mọi người xuất hiện quá sớm.
Hulohot bắt buộc phải trốn đi rồi quay lại kiếm mã khoá trên xác nạn nhân sau. Trước khi được chôn cất, xác Tankado đã thuộc quyền của bác sĩ pháp y tại Seville.
Strathmore vô cùng tức giận. Lần đầu tiên Hulchot đã không hoàn thành sứ mệnh được giao - hắn ta đã không gặp may trong vụ này. Lấy được mật khẩu từ Tankado là rất quan trọng, nhưng Strathmore biết rằng cử một kẻ sát nhân bị điếc đến nhà xác của vùng Sevllle là quá mạo hiểm. Ông đã cân nhắc nhiều lựa chọn khác Kế hoạch thứ hai bắt đầu hình thành. Đột nhiên Strathmore nhìn thấy cơ hội đạt được hai mục đích - Hai thay vì chỉ một. Vào lúc sáu rưỡi sáng ông gọi điện cho David Becker.
Chú thích:
(1) Fort Meade: Cơ quan đầu não của NSA
Chương 97
Fontaine lập tức lao vào trong phòng hội nghị. Brinkerhoff và Midge theo sát gót ông.
- Nhìn kìa! - Midge nói không nên lời, tay run run chỉ về phía cửa sổ.
Fontaine nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy đèn báo động đang nhấp nháy liên hồi ở mái vòm Crypto. Ông mở to mắt. Đó dứt khoát không phải là một phần của kế hoạch.
Brinkerhoff lắp bắp.
- Sàn nhảy mắc dịch nào ở đó vậy!
Fontaie nhìn trân trối, cố nghĩ xem hiện tượng này là thế nào.
TRANSLTR đã hoạt động trơn tru suốt mấy năm nay, ông chưa thấy có hiện tượng này bao giờ. Máy bị nóng quá, ông nghĩ. Băn khoăn không hiểu tại sao Strathmore chưa tắt TRANSLTR đi, sau giây lát ông quyết định hành động.
Ông vồ lấy chiếc điện thoại trên bàn, bấm số tới Crypto. Chỉ có tiếng bíp bíp như thể đường dây này không hoạt động được.
Fontaine ném phịch ống nghe xuống. Ông rủa "Quỷ tha ma bắt!". Ngay lập tức ông lại nhặt điện thoại lên và bấm số điện thoại cá nhân của Strathmore. Lúc này điện thoại mới bắt đầu đổ chuông.
Sáu hồi chuông liên tiếp vang lên.
Brinkerhoff và Midge nhìn Fontaine kéo căng dây điện thoại đi đi lại lại y như một con hổ bị xích. Một phút sau, ông tái mặt đi vì giận giữ.
Ông lại ném ống nghe xuống.
- Không thể tin được! - Ông gầm lên.
- Crypto sắp nổ đến nơi mà Strathmore vẫn không buồn trả lời cái điện thoại chết tiệt của ông ta!
Chương 98
Lao từ phòng của linh mục Guerra ra một khoảng sân nắng chói chang, Hulohot giơ tay che mắt và lầm bẩm chửi rủa. Hắn đang đứng giữa khoảng sân nhỏ của thánh đường, bao quanh là một bức tường đá cao, phía Tây đối diện với tháp Giralda và hai hàng rào sắt Cổng mơ. Phía ngoài là một quảng trường. Ngoài đó chẳng có gì. Xa xa là những bức tường của Santa Cruz. Becker không có cách gì chạy nhanh đến thế được, hắn ta nghĩ. Hulohot quay lại và kiểm tra sân trong một lần nữa.
- Hắn vẫn còn ở đây. Chắc chắn vẫn ở đây. Hulohot nói.
Cái sân mang tên Jardin de los Naranjos vốn rất nối tiếng ở Seville vì có hai mươi cây cam rất sai quả. Những cây cam xứ Seville này được nhiều người coi là "tổ tiên" của mứt cam kiểu Anh. Vào thế kỷ 18, một thương nhân người Anh đã mua ba mươi sáu cân cam từ nhà thờ Seville để mang về nước Anh, về đến nơi mới biết rằng chúng chỉ có mỗi vị chát. Ông ta đành dùng vỏ cam làm mứt và cứ phải cho thêm đường mãi mới thấy vừa. Mứt cam ra đời từ đó.
Hulohot tiến qua những lùm cây, súng giương sẵn. Những cây cam này đã lâu đời lắm rồi, tán lá của chúng vươn cao, những cành thấp nhất cũng cao quá tầm tay với, và dĩ nhiên chúng không thể che phủ những gốc cây già cỗi. Hulohot nhanh chóng nhận ra rằng khoảng sân này trống trơn. Hắn ngước nhìn lên tháp chuông Giralda.
Lối vào cầu thang hình xoắn ốc của tháp chuông Giralda đã bị người ta chặn lại bằng dây thừng và một cái biển gỗ nhỏ. Chiếc dây thừng chăng ngang bất động. Hai mắt Hulohot nhìn dán vào toà tháp 419 bậc và ngay lập tức hắn nhận thấy suy nghĩ của hắn thật nực cười. Becker không thể ngu ngốc đến mức ấy. Cầu thang hình xoắn ốc dẫn thẳng lên một phòng ngủ nhỏ xây bằng đá. Trên tường có những ô trổ hẹp cho phép người ta nhìn ra ngoài, tuyệt nhiên không có một lối thoát nào.
David Becker trèo lên những bậc thang dốc cuối cùng, vừa bước vừa thở hổn hển, anh bước vào một căn phòng chật hẹp. Trên bốn bức tường đều có những ô trổ nhỏ. Nhưng không có một lối thoát nào.
Sáng nay định mệnh đã không cho Becker gặp may. Khi lao từ nhà thờ ra sân, áo khoác của anh bị mắc vào cửa. Miếng vải áo khiến anh phải dừng lại và xoay mạnh về bên trái trước khi nó rách hẳn ra. Becker bị chói mắt vì ánh nắng, và trượt ngã. Khi ngẩng lên, anh thấy chân mình đã chạy lên một cái cầu thang. Anh đã kịp nhảy qua dây thừng và lao lên. Đến khi anh nhận ra cái cầu thang sẽ dẫn đến đâu thì đã quá muộn.
Giờ đây anh đứng trong căn phòng ngột ngạt và thở hổn hển.
Mạng sườn đau rát. Những tia nắng yếu ớt của buổi sáng chiếu rọi qua những chỗ trổ trên tường. Anh nhìn ra ngoài. Gã đeo kính đang ở dưới, hắn quay lưng về phía cầu thang và đang nhìn ra ngoài quảng.trường. Becker nghiêng người ra đằng trước khe tường nứt để nhìn rõ hơn. Ra khỏi quảng trường đi, anh nhủ thầm.
Bóng tháp chuông Giralda đổ dài xuống quảng trường như cây củ tùng khổng lồ bị đổ. Hulohot nhìn chằm chằm cái bóng hồi lâu.
Ba luồng sáng xuyên qua ba chỗ trố trên đỉnh toà tháp tạo thành một hình tam giác trên nền sân rải sỏi phía dưới. Một trong những hình tam giác đó bị bóng một người đàn ông che lấp. Thậm chí không cần nhìn lên đỉnh, Hulohot chạy vụt tới cầu thang của tháp chuông Giralda.
Chương 99
Fontaine tự đấm vào tay mình. Ông đi đi lại lại trong phòng và nhìn chằm chằm vào những chiếc đèn báo động của Crypto đang xoay tít. Tắt đi! Quỷ tha ma bắt! Tắt mấy đi!
Midge xuất hiện ở lối vào, tay giơ lên một tờ fax:
- Thưa sếp! Strathmore không thể tắt được TRANSLTR!
- Cái gì? - Brinkerhoff và Fontaine đồng thanh kêu lên.
- Thưa ngài, ông ta đã cố tắt máy nhưng không được - Midge tiếp tục báo cáo - Đã bốn lần rồi. TRANSLTR đang bị khống chế bởi những vòng xoáy vô tận.
 Fontaine lao đến bên cửa số và nhìn ra ngoài:
- Lạy chúa tôi!
Chiếc điện thoại trong phòng hội nghị đổ chuông, ngài giám đốc nghĩ: "Chắc là Strathmore! Chắc ông ta muốn giải thích vì sao chưa tắt TRANSLTR. Đúng lúc gớm!"
Brinkerhoff nhấc điện thoại lên, trả lời:
- Văn phòng giám đốc xin nghe!
Fomtain chìa tay ra đợi.
Brinkerhoff quay sang Midge vẻ khó chịu. Ông nói:
- Jabba đấy. Ông ta muốn gặp bà!
Giám đốc nhìn chằm chằm Midge, bà ta đã kịp đến bên điện thoại, mở loa ngoài và nói:
- Nói thẳng luôn đi, Jabba.
Chất giọng kim của Jabba vang lên trong phòng:
- Midge! Tôi đang ở ngân hàng dữ liệu chính đây. Chúng tôi vừa phát hiện những thứ bất thường ở đây. Tôi đang phân vân là…
- Thôi đi Jabba! - Midge giận dữ - Lúc nãy tôi bảo ông mà có chịu nghe đâu.
- Có thể là không có gì trầm trọng, nhưng…- Jabba rào đón - Nhưng mà…
- Bỏ cái giọng ấy đi! Có chuyện rồi đấy! Bất cứ điều gì xảy ra ở bên đó đều nghiêm trọng, rất nghiêm trọng. Tài liệu của tôi không hề sai, chưa bao giờ sai, và sẽ không bao giờ sai cả!
Mụ ngừng lại rồi nói thêm:
- Ô, Jabba này! Đúng là chẳng có gì đáng ngạc nhiên lắm đâu… Strathmore đã tắt Gauntlet.
Chương 100
Hulohot chạy ba bước một lên cầu thang. Nguồn sáng duy nhất trong chiếc cầu thang hình xoắn ốc này là những khung cửa sổ hẹp hiếm hoi. David Becker đã tự sa bẫy, hắn không thể thoát được nữa rồi. Hulohot khom người leo lên từng bậc một, súng giương sẵn. Hắn luôn đi sát vào bức tường phía ngoài để đề phòng David Becker dùng chân nến tấn công từ phía trên xuống. Những giá nến bằng sắt đặt ở các chiếu nghỉ cầu thang có thể trở thành một thứ vũ khí lợi hại nếu Becker biết cách sử dụng. Tránh xa bức tưòng bên trong, Hulohot sẽ phát hiện ra David kịp thời. Tầm súng của y chắc chắn phải dài hơn tầm sát thương của cây chân nến.
Hulohot di chuyển nhanh nhưng rất cẩn trọng. Cầu thang dốc đứng; nhiều khách khu lịch đã bỏ mạng vì nó. Đây không phải kiểu cầu thang ở Mỹ, không tay vịn, mà là kiểu Tây Ban Nha. Và nếu có ai bị ngã thì đó là do anh ta bất cẩn, người thiết kế chẳng liên quan gì hết.
Hulohot dừng lại và nhìn quanh. Hắn đang ở phía bắc toà tháp và đã leo được nửa cầu thang.
Từ chỗ hắn đang đứng có thể thấy được ban công tầng cao nhất. Lối lên gian trên cùng trống trơn. Không thấy Becker có dấu hiệu chống cự nào. Hulohot đoán chắc David không nhìn thấy hắn lên cầu thang. Vậy là hắn nắm phần chủ động trong cuộc chạm trán này, mà chưa chắc Holuho đã cần đến thế chủ động ấy. Holuhot đang có quân chủ bài trong tay. Thậm chí cách bài trí trong tháp chuông này cũng có lợi cho Holuhot, bậc cầu thang giao nhau với ban công ngắm cảnh ở góc Tây Nam, Holuhot có thể tha hồ ngắm bắn mà không sợ bị tấn công từ sau lưng. Điều quan trọng nhất là Holuhot sắp bước từ chỗ tối ra chỗ sáng. Hắn trầm ngâm, "Thật đúng là tình huống chết người".
 Hắn ước lượng khoảng cách từ chỗ bắn tới cửa, chừng bảy bước. Hắn mường tượng các bước để hạ sát David. Nếu hắn đứng nguyên ở bên phải cửa thì có thể bao quát phía trái căn lầu. Nếu David ở đó, hắn sẽ bắn. Nếu không hắn sẽ bò vào căn lầu và David chỉ còn ở bên phải. Hắn mỉm cười đắc chí và nghĩ đến kết quả:
MỤC TIÊU: DAVID BECKER - THANH TOÁN XONG
Thời cơ đã đến. Hulohot kiểm tra lại vũ khí.
Hắn lao như tên bắn về phía trước. Toàn bộ lầu ngắm cảnh nằm gọn trong tầm quan sát. Góc trái trống trơn. Đã lường trước tình huống, Hulohot di chuyển nhanh vào trong. Y bắn mấy viên đạn về phía cánh phải, đạn trúng vào tường và bật lại suýt nữa vào người hắn. Hulohot quay người và gầm lên. Không có ai cả.
David Becker đã biến mất.
Cách lầu ngắm cảnh ba nhịp cầu thang, David Becker đang treo lơ lửng phía bên ngoài Giralda, trên độ cao 325 foot, trông anh giống như người đang thực hiện động tác đứng bằng đầu trên bệ cửa sổ. Khi Hulohot chạy lên đến nhịp cầu thang trên cùng thì David Becker đã kịp tụt xuống ba nhịp cầu thang và núp phía ngoài một lỗ trổ trên tường, vừa kịp để hắn không nhìn thấy. Tên sát nhân vừa đi qua ngay cạnh David Becker mà không hay biết. Hắn quá vội vã nên không thể nhận thấy có người đang thở hổn hển ngay phía ngoài bức tường.
Treo người lơ lửng bên ngoài của sổ, David Becker thầm tạ ơn Chúa vì những buổi rèn luyện cơ bắp bằng máy Nautilus, dù mỗi lần tập chỉ kéo dài khoảng 20 phút. Oái ăm thay, dù có hai cánh tay rất chắc khoẻ, Becker lúc này không còn đủ sức để co người rồi lăn vào bên trong. Vai nóng ran, hai bên xương sườn mỏi rã mời. Cạnh đá thô ráp lại có pha thuỷ tinh cứa vào ngón tay, làm tay anh đau rát.
Becker biết chỉ lát nữa thôi tên sát nhân sẽ từ tầng trên lao xuống, và hắn sẽ dễ dàng nhìn thấy những ngón tay anh đang bám trên bệ cửa số.
Becker nhắm mắt và cố co người lại, thầm nghĩ phải có phép màu nhiệm thì anh mới thoát khỏi bàn tay tử thần. Các ngón tay đang mất dần sức đu bám. Becker liếc nhìn xuống phía dưới, một sân bóng rộng bao quanh là hàng cây cam.
Không thể sống sót nếu rơi xuống chỗ này. Mạng sườn David ngày càng đau ê ẩm. Anh không thể chịu đựng thêm được nữa.
Tiếng bước chân xuống cầu thang ngày càng to dần, rõ dần.
Becker nhắm mắt lại. Một là sống, hai là chết. Anh nghiến răng, cố co người. Mép đá sắc cứa vào cổ tay đau nhói. Tiếng bước chân xuống cầu thang ngày càng dồn dập hơn. Becker níu vào cạnh phía trong của hốc cửa, cố bám vào chỗ dựa. Anh đẩy chân vào tường làm điểm tựa để nâng người lên. Cơ thể anh nặng như chì vậy, như thể có ai đó đang kéo chân anh xuống.
Becker đu người lên chống được khuỷu tay lên bờ tường, tạo điểm tựa và dùng cơ tay kéo toàn bộ cơ thể lên. Anh đã nhìn thấy mọi thứ bên trong, nửa thân trên đã ngoi được lên bục cửa. Tiếng bước chân đang đi mỗi lúc một gần hơn. Anh vội tóm lấy bục cửa và trong nháy mắt đã lăng được toàn bộ cơ thể vào bên trong.
Hulohot nghe rõ tiếng người rơi trên sàn ngay phía tầng dưới.
Hắn nhảy nhẹ về phía trước rồi lên đạn. Hắn nhìn thấy cánh cửa sổ. Hắn đang ở đây! Nghĩ vậy, y di chuyển về phía bức tường bên ngoài và chĩa súng xuống dưới. Hắn nhìn thấy chân của Becker vừa thụt vào, khuất khỏi khúc uốn cầu thang. Hulohot xả đạn dữ dội, vỏ đạn văng rào rào xuống chân cầu thang.
Chạy xuống theo con mồi, hắn luôn bám sát bức tường bên ngoài để có góc nhìn rộng nhất. Vì đây là loại cầu thang hình xoáy ốc nên dường như Hulohot và David Becker luôn là hai điểm đối diện trên một hình tròn. Becker luôn ở phía trước và ngoài tầm ngắm của Hulohot. Becker nép vào sát tường để cắt góc nhìn. Anh nhảy bốn, năm bậc một. Hulohot đã theo kịp Becker, khoảng cách giờ chỉ còn bằng một làn đạn. Hắn đang cố rút ngắn khoảng cách.
Dù Becker có chạy được xuống dưới thì cũng không còn đường thoát thân. Hắn sẽ bắn từ đằng sau, khi Becker chạy qua hành lang lớn. Cuộc truy sát sinh tử diễn ra thật chóng vánh.
Hulohot di chuyển vào phía tâm cầu thang để chạy nhanh hơn. Hắn cảm thấy mục tiêu đã rất gần. Hắn luôn thấy bóng của Becker mỗi khi cả hai lao qua một ô cửa sổ trổ trên tường. Xuống, xuống tiếp, hình trôn ốc. Dường như hắn lúc nào cũng nhìn thấy David Becker vừa vụt qua chỗ ngoặt. Hulohot vừa dõi theo bóng Becker vừa để ý bậc cầu thang. Bỗng nhiên Hulohot thấy bóng của Becker vấp ngã. Cái bóng lảo đảo sang bên trái rồi bổ nhào xuống thềm cầu thang. Hulohot chạy nhanh về phía trước. Tóm được hắn rồi! Một vật kim loại vụt sáng loé lên trước mặt Hulohot. Hắn nhìn thấy cây chân nến và tránh sang bên trái nhưng không kịp nữa. Bị chân nến ngáng trúng vào giữa hai chân.
Khi hắn nhâc chân sau lên thì bị va mạnh vào thanh sắt, và bị đầu nhọn đâm sâu vào ống chân. Hắn chới với giang tay tìm chỗ vịn, nhưng trước và sau chỉ là khoảng không. Hulohot ngã nhào, lăn lông lốc trên cầu thang. Hắn lăn qua David đúng vào lúc anh cũng vừa ngã sấp, tay chới với. Cây chân nến trên tay Becker giờ đây đã găm luôn vào ống chân Hulhot khi tên này tiếp tục lông lốc lăn qua các bậc thang bằng đá cho đến khi xuống tận đến chân cầu thang. Khẩu súng trong tay Hulohot văng ra, rơi trên sàn, thân thể hắn vẫn lăn thêm năm sáu vòng nữa. Chỉ còn khoảng 12 bước chân nữa là y văng ra khỏi sân thượng của nhà thờ.