DÂNG THƠ CỨU CHA
Thuần Vu Ý làm quan ở Tê Trung phải tội sắp đem hành hình, giải đến Trường An.
Ông không có con trai, chỉ sinh toàn con gái. Lúc bị giải đi, ông mắng con rằng:
– Đẻ con chẳng đẻ con trai, những khi nguy cấp không có ai đỡ đần công việc.
Cô gái út tên là Đề Oanh thương khóc, theo cha đến tận Trường An. Đề Oanh viết một tờ thư dâng lên Vua, đại ý:
– Cha tôi làm quan, cả miền Tê Trung ai cũng ca tụng là thanh liêm, công bằng, nay bất hạnh, phải tội thật là oan quá. Vả chăng, tôi trộm nghĩ người đã chất thì không sống lại được. Nên dù có muốn đổi lỗi, theo điều phải trở nên hay, nên tốt, cũng không có cách nào nữa. Tôi xin bán mình làm đứa ở chỗ quan phủ để chuộc tội cho cha, để cho cha tôi được tự tân (tự tân, tự hối cải, sửa mình thành người tốt).
Thư dâng lên Vua. Vua xem xong, cảm động, tha cho Thuần Vu Ý.
Gái hay trai đâu phải là điều quan trọng, mà nghĩa tình của con cái đối với cha mẹ mới là điều đáng nói.