nh quyết định không nhất thiết phải tranh luận với ông ta nữa, anh nói lời tạm biệt. Ông bác sĩ dường như rất kích động, hai tay nắm lấy Weldon hồi lâu:- Tôi rất giận ông đấy Weldon à! Có thể anh bạn cho tôi là độc đoán. Vâng, có thể tôi sai lầm. Nhưng tôi chỉ làm theo lương tâm và kinh nghiệm nghề nghiệp.- Vâng! Tôi cũng tin vào lương tâm của ông. - Giọng anh ta từ tốn.Dường như ông ta nhẹ nhõm hơn và đi ra với những bước nhanh lảo đảo.Tiễn ông bác sĩ xong, Weldon đi vòng phía ngoài ngôi nhà. Thật quá khó khăn để moi ra những kẻ lén lút nấp đâu đó. Không ai có thể canh gác nơi này cho dù có hàng trăm con mắt, đảo qua đảo lại từng giây từng phút.Anh ta cẩn thận bước tiếp qua màn đêm dày đến khoảng cuối sân trong. Những tia sáng mỏng manh của vầng trăng xuyên qua đám mây huyền dịu, mơ hồ. Rồi anh ta trở lại ngôi nhà bước nhẹ qua cầu thang, lên phòng.Đã 3 giờ sáng, thời gian còn lại của đêm ấy, anh ngồi trong phòng đọc sách. Đột nhiên hình ảnh của Francesca Laguarda hiện về trong tâm trí. Cô ta đang sống giữa súng đạn, ngoài vòng pháp luật, nguy hiểm đang rình rập cô ta. Hơn lúc nào hết bây giờ anh rất muốn gặp lại cô ta.Rồi anh ta nghĩ đến ngôi nhà này và cái chết của ông tướng. Phải có cách nào đó để tìm ra sự thật. Có thể khai quật xác ông ta được không? Anh ta từng nghe kể, chất độc vẫn tồn tại trong thi thể con người đến mười năm. Giả sử anh ta thuyết phục được ông bác sĩ, câu chuyện này không thể cho Hellen nghe được.Cuối cùng, anh ta quyết định thực hiện bước thứ nhất, còn bước tiếp theo gài bẫy tên ma mãnh núp lén đâu đây.Vào lúc đó, trời bắt đầu sáng. Tiến đến bên cửa sổ, anh chàng kéo tấm sáo lên con sông Rio Negro đang biến thành dải lụa đỏ ngập tràn ánh nắng.Bà Maggie xuất hiện ngay cửa phòng Weldon. Gặp anh ta, bà nhe răng cười rồi hỏi:- Ngài không ngủ à?Weldon bước vào nhà tắm, làm vệ sinh một lúc rồi cạo râu. Bữa ăn sáng đang chờ và anh dùng nó ngấu nghiến. Vấn đề dường như tốt hơn vào buổi đầu ngày. Ánh nắng chói chang làm tâm hồn Weldon tỉnh táo đồng thời xua đi nỗi thất vọng. Uống cà phê xong, hút vài điếu thuốc, anh ta ngồi vào bàn viết bức điện tín:“Gởi Ben. Hãy đến gặp tớ ngay ở nhà O’Mallock. Cứ đến San Trinidad hoặc Juniper, cậu sẽ tìm ra chỗ đó. Mang theo dụng cụ y khoa nếu có sẵn. Còn như không: hãy mua một số như: gồm ống nghe, nhiệt kế, máy đo huyết áp. Tớ có một bệnh nhân ở đây chờ cậu. Đến nhanh!”.Dán bao thư lại, viết lên trên dòng chữ “Bác sĩ Benjamin Wilbur” và bên dưới là tên khách sạn ở San Trinidad. Anh ta sẽ gặp Wilbur ở đó rồi đưa về nhà Hellen.Anh chàng Wilbur là một gã hiếm có: đủ khả năng phân tích tội phạm từ những vụ đánh cắp tiền ở tủ sắt đến móc túi. Anh ta luôn là người bạn đồng hành vui vẻ, thích phiêu lưu mạo hiểm. Nhất là lúc Weldon bị kẹt cứng như vầy, không nhờ đến anh ta thì nhờ ai đây? Wilbur còn là một bác sĩ tài ba. Anh ta từng phẫu thuật cho Weldon ngay giữa đồng hoang chỉ với một con dao đi săn, kim, chỉ loại thường và một cặp nhíp.