Đúng ba giờ chiều, Côn-xtan-ti-nốp xuống phòng họp, nơi tập hợp tất cả những ai sẽ tham gia chiến dịch sắp tới. Ở giữa phòng, trên chiếc bàn lớn, Gmư -ri-a đã đặt sẵn mô hình công viên Thắng Lợi. - Các đồng chí - Côn-xtan-ti-nốp nói - chiến dịch chúng ta sắp tiến hành rất đặc biệt. Không những số phận của Dô-tốp, một công dân Xô - Viết chân chính đang ở trong tình trạng nguy ngập, mà lớn hơn nhiều, số phận của cả một đất nước bạn bè của chúng ta đang bị đe dọa, cũng trông chờ vào kết quả của chiến dịch này. Tôi yêu cầu các đồng chí luôn ghi nhớ điểm đó. Gmư-ri-a đứng dậy. - Xin các đồng chí hãy nhìn vào mô hình. Chúng tôi cho rằng tên gián điệp Mỹ sẽ đi từ đại lộ Lê-nin, xuất phát từ ngôi nhà sứ quán, qua trường đại học, trước khi ra đến đại lộ Mô-giai-xkơ, sẽ rẽ ngoặc sang phải, đi vào một con đường hẹp dẫn tới công viên. Gần chỗ trống dành để xây tượng đài, hắn sẽ phanh lại chỉ trong một phút thôi, đủ vứt ra, cũng có thể đặt vào đâu đó nhẹ nhàng, thì càng hay, một hộp thư bí mật, được làm giả hình một cành cây. Chúng ta phải tóm được hắn ở ngoài phố. Vì vậy, phải tuân thủ sự cảnh giác cao độ, chúng ta sẽ không dùng điện đài, vì hoàn toàn có khả năng là chiếc xe thứ hai của chúng là xe bảo hiểm, được trang bị bằng máy móc nghe trộm bằng điện tử. Sau một tiếng nữa chúng ta sẽ phải vây bọc cả khu vực. Khoảng cách giữa mỗi người không được quá hai mươi mét, trong công viên rất tối, đèn đường chỉ treo dọc các lối đi, vì thế phải luôn luôn chú ý hết sức... - Vấn đề là ở chỗ - Côn-xtan-ti-nốp nói - Chúng ta chưa xác định được địa điểm trao đổi hộp thư bí mật. Chúng ta đang có hai giả thiết tồn tại song song, mỗi giả thiết đều có lô-gích của nó: cái "cành cây" rất thuận tiện vứt ra ở chỗ rẽ từ con đường hẹp ra đại lộ, ở đó chiếc xe của CIA khó quan sát được trong giây lát. Nhưng cũng lại có thể phanh lại một khoảnh khắc gần đài tưởng niệm, rất có lý, vì người lái còn mượn cớ ngó nhìn ra hướng mấy khu công trường mới xây dựng. Do đó, chúng ta phải bao vây một khu vực rộng lớn, và để không có tình huống nào ngẫu nhiên, đại tá Gmư-ri-a, phải kêu gọi các đồng chí chú ý tới mức cao nhất. Các đồng chí còn hỏi gì không? - Đồng chí thiếu tướng, có phải đêm nay cũng là dịp may duy nhất mà chúng ta khai thác được không? - Nữ thiếu úy Giô-khô-va hỏi. Côn-xtan-ti-nốp cầm điếu xì gà, trả lời một cách nặng nề: - Phải, theo như tôi biết, thì là dịp may cuối cùng. °