Một con lừa thân hình ốm yếu,
Kéo chiếc xe nặng trĩu món hàng Chân bước mệt nhọc, lang thang Tưởng chừng sắp ngã theo làn gió bay! Một con ngựa đi bên cạnh nó, Thân hình khoẻ, tuổi nhỏ,t ráng niên, Trang bị hàm khớp với yên, Thong thả bách bộ, hồn nhiên yêu đời. Lừa mệt đuối, nhỏ to nài nĩ: “Kính mong anh hoan hỉ giúp tôi, Gánh nặng hai đứa chia đôi, Cùng nhau có thể sớm hồi kinh đô. Ðối với anh, tấm thân tráng kiện, Công việc ấy là chuyện dễ dàng. Phần tôi sức yếu bất an, Nghe như sắp chết, ráng càng thêm đau!” Ngựa tàn nhẫn, khư khư từ chối, Viện cớ thích rảnh rỗi, an nhàn, Lại còn cười cợt, hát vang, Bỗng lừa ngất xỉu, hồn sang Diêm Ðài. Chủ nổi giận kềm cương ngựa lại, Thay cho lừa, nó phải kéo xe Phần việc đó sẽ nhẹ re, Nếu xưa nó nhận phụ xe với lừa. Phải chi khôn, nó mau giúp trước, Lừa khỏi chết, nó được suy tôn. Ðợi khi lừa trút linh hồn, Ngựa cõng xác bạn chất dồn trên xe. Một bài học cho người trần thế: Sớm tích cực đoàn thể giúp nhau! Một người gặp khó khăn nào Láng giềng chung sức, cùng nhau chia sầu. Tục ngữ ta có câu thường nói: “Miếng khi đói hơn gói khi no” Nếu nguy, hãy lẹ giúp cho, Chờ khi hấp hối, còn lo được gì?
LE CHEVAL & L'ÂNE
001 En ce monde il se faut l'un l'autre secourir.
Si ton voisin vient à mourir, C'est sur toi que le fardeau tombe. Un Ane accompagnait un Cheval peu courtois, 005 Celui-ci ne portant que son simple harnois, Et le pauvre Baudet si chargé qu'il succombe. Il pria le Cheval de l'aider quelque peu: Autrement il mourrait devant qu'être à la ville. La prière, dit-il, n'en est pas incivile: 010 Moitié de ce fardeau ne vous sera que jeu. Le Cheval refusa, fit une pétarade: Tant qu'il vit sous le faix mourir son camarade, Et reconnut qu'il avait tort. Du Baudet, en cette aventure, 015 On lui fit porter la voiture, Et la peau par-dessus encor.