ơn chạy lên cầu thang nhảy ba bốn bực một lượt và mở cửa vào văn phòng làm việc của Lữ. Chàng vừa thở hổn hển vừa nói:- Cậu nghe tin Triệu Tôn chưa? Cảnh sát vừa gọi báo! Hắn tông xe xuống vực sâu ở trên đường vòng núi. Nổ tung! Cháy tiêu xác luôn! Cảnh sát đang trực xe lên. Họ nói phải chờ điều tra mới biết nguyên nhân được!Lữ hơi nhếch môi. Như một nụ cười. Chàng không nói gì và đi lại quầy rượu nhấc chai Martell:- Ngồi xuống đi Sơn! Uống chút rượu không?Sơn đứng lặng nhìn Lữ trân trối:- Cậu biết cả rồi hả?Giọng chàng lộ vẻ nghi ngờ. Lữ nhìn lại. Tia mắt chàng lạnh trong thoáng chốc nhưng ấm lại ngay. Sơn là người bạn thân nhất đời của chàng. Lữ nói:- Không! Tôi không biết Sơn ạ! Sự việc bất ngờ quá! Để xem cảnh sát họ nói gì. Uyên biết chưa?Sơn lắc đầu:- Chưa! Tôi vừa nói chuyện với cảnh sát xong là chạy lên đây ngay.Lữ nói:- Cậu gọi Uyên lại văn phòng đi! Mình phải họp để bàn về partnership ngay. Cậu nhân thể lấy hộ tôi tất cả hồ sơ về Triệu Tôn và giấy tờ partnership để mình tính lại mọi sự mới được.Sơn quay đi ra khỏi cửa. Lữ uống một ngụm hết ly Martell vừa rót và chàng ngồi ngả người trên ghế, gác chân lên bàn. Al Montello đã giữ đúng lời. Và mọi sự đã xảy ra từng bước một theo chàng dự tính.Vincent Montello đã giới thiệu chàng với Al Montello và nói với người em Mafia ông đã tránh né bao lâu nay:- Chú hãy giúp cho Lữ như thế là giúp cho tôi. Lữ cần một favor tôi không biết là gì và cũng không muốn biết. Tôi về để hai người nói chuyện với nhau.Lữ bắt tay cám ơn và đợi cho Vincent ra khỏi, chàng vào đề ngay với Al Montello. Chàng kể cho Al nghe về partnership của chàng, về Triệu Tôn và bọn Triad. Và chàng đưa đề nghị với Al:- Khi thành lập partnership, chúng tôi đã mua bảo hiểm sinh mạng cho mỗi người để bảo vệ partnership. Nếu có ai trong partnership bị chết, phần hùn của người đó sẽ thuộc về partnership và những người còn lại. Parnership không phải giải tán để chia phần cho người thừa kế của người chết. Ngược lại partnership sẽ bỏ tiền ra đóng bảo hiểm nhân mạng cho mỗi người trong partnership với mức là một triệu đô la. Kẻ thừa hưởng do mỗi người tự chỉ định. Đối với Triệu Tôn, hắn chỉ định cho Cheng Tok Trading Company thừa hưởng tiền bảo hiểm sinh mạng của hắn. Tôi đoán tiền hắn đầu tư vào partnership của chúng tôi là tiền của Triad dưới danh hiệu Cheng Tok Trading nên hắn muốn tiền bảo hiểm về lại Triad nếu có sự gì xảy đến cho hắn.Al nói ngay:- Anh muốn Triệu Tôn “biến mất”?Lữ gật đầu:- Tôi muốn Triad không nghi ngờ gì. Nếu là một tai nạn rủi ro thì tốt hơn cả. Triad sẽ được tiền bảo hiểm của Triệu Tôn. Họ bỏ ra đầu tư năm trăm ngàn thu lại được một triệu tiền bảo hiểm của Triệu Tôn, chắc họ cũng hài lòng. Nếu có thể, ông nhắn tiếng lại là tổ chức của ông có liên hệ với partnership của chúng tôi để họ không làm phiền hà gì nữa.Al khen:- Anh nghĩ ra cách này cũng khá lắm! Tôi sẽ giúp anh vì Vince yêu cầu Nhưng tiền phí tổn cho anh sẽ khá cao. Anh có thể chịu nổi không?Lữ hỏi lại ngay:- Ông muốn nói bao nhiêu? Partnership của chúng tôi còn nhỏ lắm, cũng chưa khá gì!Al cười:- Tiền nào của nấy! Anh muốn mọi sự trót lọt, anh sẽ mất hai trăm ngàn! Đây là giá đặc biệt tôi cho anh vì Vince muốn tôi giúp anh. Đáng nhẽ ra những việc lặt vặt này tôi không muốn nhúng tay. Nhưng tôi sẽ có người chu toàn cho anh theo như lời anh yêu cầu!Lữ ưng thuận ngay. Thực tình chàng nghĩ sẽ mất nhiều hơn nữa. Hai trăm ngàn là giá chàng có thể chịu đựng được. Để thoát khỏi ách tròng cổ của bọn Triad. Và gạt được tên Triệu Tôn khốn nạn ra khỏi partnership của chàng. Một cách vĩnh viễn!