Chương 28

    
hín giờ 25 phút sáng thứ ba
Người dẫn chương trình tại trường quay số 2 chi nhánh ở Pháp đang xáo mấy tấm ghi chú, chắc là thời gian khong còn nhiều nữa. Khách mời là Giáo sư lịch sử phương Tây – Yusuf Ramadan, đến từ trường Đại học Hoa Kỳ ở Cairo, ông này vừa là một học giả tại viện nghiên cứu đạo Hồi tại Paris – cũng vừa là một quân sư cho tổ chức khủng bố lâu đời với cái tên “Thanh kiếm Allah”. Vị giáo sư khách mời biết rằng phải nhanh chóng đưa ra những lời kết luận cho chương trình.
Ông giáo sư phát biểu với giọng Pháp chuẩn, “… Và tôi nghĩ rằng điều nguy hại nhất trong tình trạng khủng bố hiện nay không phải ở đây, tại châu Âu mà ở chính Ai Cập. Theo tôi hiểu thì các bộ phận an ninh quốc gia Ai Cập đã phản ứng lại bằng một đòn khá nặng, và nếu hành động này tiếp diễn thì nó giống như việc khiêu khích sự yếu kém của quốc gia này, mà có lẽ sẽ ảnh hưởng đến sự ổn định của chính thể”.
Anh chàng dẫn chương trình chắc đã đoán trước được lời bình luận của Giáo sư Ramadan, anh ta bỏ qua phần hướng dẫn của ban biên tập mà hỏi luôn rằng. “Ông có đang buộc tội chính phủ Ai Cập về việc sử dụng biện pháp tra tấn không, thưa Giáo sư?”.
“Cái cách mà cảnh sát và bộ phận an ninh của Ai cập đã va đang làm thì ai cũng biết. Chúng ta có thể chắc rằng họ đang sử dung biện pháp tra tấn và những trò khá rùng rợn khác để cố giúp người Mỹ tìm ra con gái ngài đại sứ”.
“Vâng, cách nghĩ này của ông khiến cho người khác phải suy nghĩ rất nhiều. Thưa Giáo sư Ramadan, tôi hy vọng ông sẽ lại tham gia trong chương trình này với chúng tôi để giúp chúng tôi phân tích tình trạng diễn biến sắp tới đây”.
“Rất sẵn lòng”, Giáo sư Ramadan trả lời và mỉm cười một cách thân thiện trước ống kính camera của máy quay.
Người dẫn chương trình thông báo với khán giả truyền hình rằng bài phóng sự về vấn đề nan giải này tại trường quay số 2 sẽ được tiếp tục sau phần quảng cáo. Người dẫn chương trình bắt tay vị Giáo sư và cảm ơn ông đã dành thời gian xuất hiện trong chương trình này. Ramadan đứng dậy từ ghế ngồi và được hướng dẫn ra bên ngoài bởi một người phụ nữ trẻ trong ban trợ lí sản xuất chương trình. Năm phút sau, vị Giáo sư bước lên chiếc xe Citroen đang đỗ chờ sẵn ngoài khu Henri. Vị Giáo sư nhìn chiếc đồng hồ đeo tay, 9 giờ 25 phút. Người dẫn chương trình và viên trợ lí trẻ tuổi tại trường quay số 2 hoàn toàn không hề biết về điều sắp làm cho buổi sáng bình yên này trở thành ác mộng.
Cùng thời điểm đó, tại thành phố Zurich, phía Bắc Thuỵ Sĩ, một chiếc xe hơi Mercedes Benz S600 đang từ từ đổ vào lề dành cho khách vào sân bay Kloten. Chiếc xe hơi có phần đầu nhỏ, hẹp lại, còn phần giữa sau thì hơi rộng ra như thể để giữ cân bằng. Một người đàn ông sang trọng bước xuống từ băng ghế phía sau của chiếc xe hơi. Ông ta mặc bộ veston kiểu Ý, khoác bên ngoài chiếc áo len thật mịn, tay xách theo chiếc vali bằng da lớn, trông đắt tiền. Một viên cảnh sát Thuỵ Sĩ với thẻ an ninh ngay trước ngực đang đứng theo dõi lối vào cuối cùng để lên máy bay. Người đàn ông lịch lãm kia gật đầu chào một cách lịch sự với viên cảnh sát rồi bước vào trong.
Người đàn ông dừng lại một lát và nhìn vào chân cầu thang lên máy bay. Trong túi áo ông ta đang có tấm vé của hãng hàng không Mỹ đi sân bay Dulles vào sáng nay. Ông ta đã mua tấm vé này mặc dù ông biết mình không có visa hợp lệ. Không sao cả, ông đâu có ý định đi Mỹ. Ông là một kẻ tử vì đạo, và chuyến đi này ông ta không dự định đi bằng máy bay.
Sau khi hoàn tất thủ tục cho chuyến bay, người đàn ông đứng xếp hàng chờ lên máy bay, đặt chiếc vali ngay sau mình. Chiếc vali này đã vài lần được thay đổi để phù hợp bới nhu cầu thực sự của ông ta. Các cạnh của vali và các bánh xe nhỏ của vali đã được thiết kế để có thể chịu được một khối lượng lớn hơn chứa bên trong và các khoá chính là kíp nổ. Áp lực là 12 pao (~ 453,6g) trên một centimet vuông của chiếc vali, kỹ sư đã cho ông biết thế. Chỉ một cái ấn nhẹ cũng đủ để chuyến đi bắt đầu.
Bộ phận an ninh đang một lần nữa kiểm tra vé và hộ chiếu của các hành khách đi hãng hàng không Mỹ. Ông ta đang đứng trong hàng cùng các hành khách khác, chủ yếu là người Mỹ. Không có visa hợp lệ, ông ta chắc sẽ khó tiến gần những người sẽ là nạn nhân mà chỉ có thể tiến gần bộ phận an ninh. Cuộc sống của họ sẽ chẳng còn những giờ phút thảnh thơi đâu… trong đầu ông ta nghĩ ra cảnh tượng với cả trăm pao thuốc nổ, chiếc vali này còn được nén chặt bởi hàng ngàn vòng bi trong ổ bạc đạn và những cây đinh nhọn. Những kẻ không tin vào đạo này sẽ nhanh chóng được quấn bằng những ruy-băng thấm đầy máu. Hẳn sẽ là cảnh tượng đầy sắc màu. Ông ta chỉ hy vọng rằng ngay sau khi cùng chết với đám người này, hồn mình có thể lưu lại đấy vài phút để chứng kiến cảnh tượng đẹp đẽ ấy.
Nhân viên an ninh kiểm tra xong các giấy tờ cần thiết của một người phụ nữ Mỹ với 2 đứa con nhỏ thì chú ý đến người đàn ông này. Ông làm đúng theo lời hướng dẫn là đưa vé và hộ chiếu cho nhân viên an ninh.
Với vẻ nghi ngờ, nhân viên này hỏi. “Ông là người Ai Cập?”.
“Vâng, đúng vậy”
“Ông có visa hợp lệ để đến Mỹ ngày hôm nay không?”
“Tôi được bảo rằng mình không cần visa”.
“Ai bảo thế?”.
“Thánh Allah”.
Nhân viên an ninh rút ngay chiếc điện đàm.
Người đàn ông bấm kíp nổ trên vali. Áp lực 12 pao được giải thoát. Ôi, thiên đường…
Kẻ tử vì đạo này không hề cô độc. Cũng có 2 trường hợp nổ bom liều chết xảy ra tại các sân bay của châu Âu sáng nay. Một tại sân bay Madrid, một tại sân bay Schewechat của Áo. Và tất cả đều được thực hiện theo một kiểu. Kẻ tử vì đạo ở Madrid thực hiện trễ hơn 1 phút nhưng bạn hắn tại Áo thì mãi tới 9 giờ 35 phút giờ châu Âu mới thực hiện được. Điều tra viên ở Áo cho biết tính đến giờ phút này chỉ xác định được một người có hành vi nổ bom liều chết, người này trước đó đã thưởng thức ly cà phê Viên trong sân bay trước khi cho nổ để về thiên đàng.
Giáo sư Ramadan nhận được tin nổ bom liều chết lúc 9 giờ 38 phút khi đang bị tắc đường tại Seine. Không phải Abu Musa đưa tin cho ông mà chính người trợ lí sản xuất đã đưa vị Giáo sư quay về toà cao ốc nơi có trường quay. Dường như nơi đến của nhóm khủng bố đang được mở rộng và ngài Giáo sư lại được tiếp tục mời làm cố vấn và nhà bình luận cho các hành động trên, Ngài Giáo sư ngay lập tức đồng ý mà không cần thảo luận về thù lao. 10 phút sau ông lại ngồi trên chiếc ghế đã được xếp sẵn mà ban nãy ông đã ngồi.
“Rất vui gặp lại Giáo sư Ramadan. Theo ngài, các cuộc tấn công vừa rồi có ý nghĩa gì?”
“Có nghĩa là nước Mỹ nên nhanh chóng thành lập kênh đối thoại với tổ chức Thanh kiếm Allah. Nếu không, sự việc đẫm máu hơn nữa có thể xảy ra ngay tại chính châu Âu”.