Dịch giả: Duy Nghĩa
Chương VI

     à đây rồi! - Bà Knight nói và đặt chiếc khay đựng bữa ăn sáng của Marple lên bàn ngủ - Sáng nay bà vẫn mạnh khỏe chứ. Tôi thấy màn gió đã được kéo lên.
- Hôm nay tôi dậy sớm. Khi bà bằng tuổi tôi bà cũng sẽ như thế.
- Nửa tiếng đồng hồ trước đây, bà Bantry đã gọi điện cho bà. Bà ta muốn nói trực tiếp với bà kia, tôi bảo bà ta gọi lại sau khi bà dùng bữa sáng xong. Tôi không muốn để bà bận rộn khi chưa ăn uống gì.
- Khi bạn bè gọi điện thoại cho tôi, tôi muốn bà báo tin ngay cho.
- Tôi lấy làm tiếc, nhưng việc đó theo tôi là không hợp lý. Chúng ta sẽ biết ngay bây giờ sau khi bà uống một tách trà và ăn trứng tráng.
- Đã nửa tiếng đồng hồ - Bà Marple suy nghĩ rồi nói - Vậy thì bây giờ đã tám giờ rồi ư?
- Hãy còn sớm. - Bà Knight nhắc lại.
- Bà Bantry không gọi sớm nếu không có lý do đặc biệt, ít nhất là tôi nghĩ như vậy.
- Ồ! Bà thân mến, bà không nên băn khoăn. Bà ta sẽ gọi bà ngay bây giờ. Hay bà muốn tôi gọi bà ta.
- Không, cảm ơn - Bà Marple trả lời - Tôi muốn ăn khi món ăn còn nóng.
- Tôi hy vọng là mình không quên gì cả, đúng không? - Bà Knight hỏi.
Đúng là không quên cái gì cả. Trà, trứng, bơ và mật ong; tất cả đều đầy đủ. Về nhiều mặt, bà Knight là một viên ngọc quý. Bà Marple thấy ăn ngon miệng. Tiếng mấy hút bụi kêu ầm ì ở dưới nhà. Cherry đã tới làm việc.
Cùng với tiếng kêu của máy hút bụi là giọng hát du dương về một câu chuyện tình thời hiện đại. Bà Knight trở lại lấy bát đĩa và lắc đầu.
- Tôi muốn - Bà Knight nói - cô ta không hát hỏng trong ngôi nhà này. Thật là không nghiêm chỉnh chút nào.
Bà Marple cười.
- Cherry không hiểu là mình phải nghiêm chỉnh khi có bà nghe lời hát và nếu không hát thì cô ta sẽ ra sao?
Bà Knight tỏ vẻ khinh bỉ:
- Đó là một việc làm lố bịch.
- Tất nhiên. Thời thế đã thay đổi, người ta phải chấp nhận những ý kiến mới. Bà có thể gọi cho bà Bantry xem bà ấy muốn nói chuyện gì.
Bà Knight ra khỏi phòng. Ngay sau đó có tiếng gõ cửa và Cherry bước vào. Cô ta có vẻ phấn kích và rất xinh đẹp nữa. Một chiếc tạp dề bằng, sợi hóa học in hình những thủy thủ và con tàu phủ ngoài chiếc áo màu xanh thẫm.
- Cô chải đầu rất đẹp. - Bà Marple nói.
- Hôm qua tôi đã đến hiệu làm đầu.. Tóc tôi chưa thành nếp. Tôi lên để xem bà biết tin tức ấy chưa?
- Tin tức gì?
- Về chuyện đã xảy ra trong lâu đài Gossington, hôm qua. Bà biết là ở đấy có cuộc gặp mặt của những nhân viên cứu thương của Saint-John.
- Thế thì sao?
- Một người nào đó đã chết trong khi hội họp. Một người tên là bà Badcock. Bà ta ở gần chỗ chúng tôi. Chắc bà không biết bà ấy.
- Bà Badcock ư? - Bà Marple hỏi với vẻ đặc biệt quan tâm - Tôi biết bà ấy. Bà ấy đã giúp đỡ tôi hôm tôi bị ngã. Một người đàn bà đáng mến.
- Ơ! Bà Heather Badcock thì bao giờ cũng là người đáng mến. Quá nữa là khác, bà ta can thiệp vào mọi chuyện. Nhưng bà ta đã chết.
- Vì sao mà chết?
- Vì sao ư? Người ta mời bà ta tới nhà vì bà là thư ký của Hội những nhân viên cứu thương ở Saint John, tôi giả thiết là như vậy. Bà ta cùng chồng và rất nhiều người khác nữa. Theo những điều mà tôi nghe được thì bà ta đã uống một cốc rượu, tôi không biết đó là rượu gì, và năm phút sau lảo đảo và chết trước khi người ta có thể làm được một việc gì đó.
- Kỳ lạ thật! - Bà Marple nói - Hay là bệnh tim.
- Bà ta khỏe như vâm, người ta nói thế. Nhưng cũng có thể là như vậy, bà ta có một chuyện gì đó trong tim mà không ai biết. Nhưng người ta không đưa bà ta về nhà.
Bà Marple tỏ vẻ ngạc nhiên.
- Tại sao? - Bà hỏi.
- Cái xác ấy - Cherry nói - Bác sĩ nói rằng phải làm !!!15694_7.htm!!! Đã xem 10891 lần.

Đánh máy: Casau
Nguồn: casau VNthuquan.net - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 12 tháng 10 năm 2015