Người dịch: Nhất Như
(5)

Dinh thự sở ty đại được xây tiếp giáp với thành Nijou ở mặt Tây Bắc, phía đông thư các là Hakushu.
Quan thị chính Iganokami Katsushige ngồi ở một góc hiên quan sát trận đấu. Kempou ngồi trên một cái ghế nhỏ phía Tây, bên cạnh là tên gia nhân Nishino Kanzaemon đang mang ba loại mộc kiếm dài ngắn khác nhau.
Ba võ sĩ của sở ty đại tháp tùng Musashi cùng một gia thần của Iganokami đến Hakushu hơi muộn so với giờ khắc quy định. Gia thần Iganokami phủ phục trước quan thị chính.
- Đây là Shinmen Miyamoto Musashi, kiếm khách giang hồ xứ Banshu.
- Hừm.
Iganokami nhìn một chặp rồi đứng lên xưng danh, nói rõ nhiệm vụ giám sát trận đấu.
- Hai bên đấu một lần, cho dù thắng thua cũng không được mang hận về sau.
Musashi lặng lẽ cúi đầu. Thân thể Musashi cao lớn dị thường, mái tóc hơi đỏ không buộc lại mà để rối tung xõa xuống lưng.
- Xin ngài hãy chuẩn bị.
Võ sĩ của sở ty đại nhắc nhở. Musashi mượn gàu nước vấy ướt chân rồi xiết chặt dây buộc dép rơm. Sau đó lấy trong túi ra một sợi dây buộc chặt tay áo. Cuối cùng Musashi vuốt tóc ra sau, chậm rãi buộc dải băng màu cam quanh đầu, dùng đoản kiếm cắt bỏ phần tóc xõa rồi tra vào bao. Nghe nói sau này Musashi không hề búi tóc mà cứ để mọc dài tự nhiên, thời trai trẻ tóc dài đến thắt lưng. Suốt đời chưa hề cầm lược mà cũng không vào bồn tắm bao giờ. Hẳn là Musashi ưa thích lối sống tự nhiên không ràng buộc chăng.
Kempou nhận lấy dải băng trắng từ gia thần rồi quấn quanh đầu. Không có ghi chép gì về phục trang của hai bên nhưng chỉ biết rằng màu dải băng buộc đầu của hai người là khác nhau.
Musashi vác thanh mộc kiếm gỗ dài bốn thước rồi đứng ở đằng Đông. Kempou nhìn rồi nhặt lấy thanh mộc kiếm dài đặt bên cạnh Nishino Kanzaemon, lặng lẽ tiến ra.
- Tại hạ là Yoshioka Kempou.
Musashi cúi đầu nín thinh.
Khoảng cách giữa hai người là mười gian.[1] Kempou thủ thế Seigan, giữ mộc kiếm trước mặt. Đồng thời Musashi cũng đưa kiếm về một bên vai ở thế Hassou.
- Yatt!!
Thật là một tiếng thét Kiai mãnh liệt, không ai nghĩ là con người lại có thể phát ra âm thanh này. Cùng với tiếng Kiai, dáng vẻ Musashi cũng vô cùng kỳ lạ. Đầu hơi nghiêng về một bên, cặp mắt nửa nhắm nửa mở. Thói quen nửa nhắm nửa mở này theo Musashi suốt đời mỗi khi cầm kiếm. Toàn thân Musashi phát ra một sát khí dữ dội như nuốt chửng Kempou. Kempou chưa từng gặp một binh pháp giả nào có sát khí dữ dội như thế này, tự nhiên cảm thấy hoa mắt, tứ chi lơi lỏng. Musashi trông thấy, biết là thời khắc đã đến liền đạp đất nhảy tới.
Kempou cũng đạp đất xông lên.
Trong sát na, khoảng cách mười gian giữa hai người đã rút ngắn trong tiếng chân chạy. Khi hai người chạm mặt nhau thì hai thanh mộc kiếm đã động thủ, mắt thường không sao nhìn thấy được.
Iganokami nhoài người ra, chăm chú nhìn rồi gõ ván
- Đủ rồi. Cả hai thu gươm lại!
- Aiya.
Musashi hướng đến quan giám sát. Lúc này cả Kempou lẫn Iganokami lần đầu tiên nghe thấy giọng nói của Musashi.
- Tại hạ đã thắng.
Iganokami không đáp, hết nhìn Musashi rồi quay sang Kempou.
- Lúc đó cả hai thanh mộc kiếm đều dừng lại trên đầu hai người. Ra chiêu cùng lúc, như vậy là hòa. Ngươi có phục không?
- Tại hạ không phục. Tại hạ đã thắng, chứng cớ là dải băng buộc đầu của Kempou đại hiệp kìa.
Quả nhiên trên dải băng trắng của Kempou, một vệt máu đã loang ra.
- Không, xuất thủ cùng lúc. Mắt ta không có nhầm đâu. Musashi, hãy cho ta xem dải băng của nhà ngươi.
Mọi con mắt đổ dồn về phía dải băng màu cam của Musashi, ai ai cũng nghĩ rằng đã có máu thấm ra nhưng vì đồng màu nên cũng không dám chắc.
- Tại hạ từ chối.
Kết cuộc, Musashi cũng không chịu cởi dải băng ra.
Vào cuối đời, mỗi khi kể lại kiếm lịch của mình Musashi đều có nhắc:
- Ta đã từng thắng Yoshioka.
Mà sự thật, nếu là trận đấu bằng kiếm thật thì có lẽ Musashi đã thắng, nhưng đây chỉ là “trận đấu tập” như lời quan thị chính nên phải dừng tay khi mộc kiếm chỉ còn cách đầu đối phương trong gang tấc. Vì thế mà kết quả chịu nhiều ảnh hưởng từ phán quyết của quan giám sát. Mà điều quan trọng là Iganokami Katsushige chẳng hề biết võ công mà vốn là một tăng lữ, sau được Ieyasu nhìn nhận tài năng mà cất nhắc lên hàng quan lại. Nếu đứng về phía nhà Yoshioka, lò luyện binh pháp của kinh đô thì quan thị chính xử trí như thế cũng là điều đương nhiên.
Như vậy trận quyết đấu giữa Musashi và họ Yoshioka đến đây là kết thúc. Nhưng sau khi Musashi mất thì dưỡng tử Miyamoto Iori có viết trên văn bia rằng Musashi chạm trán Yoshioka đến ba lần. Trận đầu tiên là đấu ở cánh đồng Rendai bên ngoài Kyouto với “thủ lãnh” nhà Yoshioka là Seijurou, Seijurou chết tại trận. Trận đấu thứ hai là với Yoshioka Denshichirou, đối phương cũng chết ngay tại chỗ. Trận thứ ba, Yoshioka Mata Shichirou dẫn theo nhiều môn đệ vây đánh Musashi dưới gốc tùng Sagarimatsu ở Ichijouji nhưng cũng không thành.
Nhưng dựa theo tài liệu ghi chép phía bên Yoshioka thì không thấy ba người có tên như trên đâu cả. Vả lại đương chủ Kempou cùng Mata Ichirou vẫn sống đến già, hưởng đủ mệnh trời. Như vậy, ai đúng ai sai thì cho đến ngày nay cũng không rõ, mà cũng chẳng phải là chuyện quan trọng để điều tra chi li. Nhưng theo như Miyamoto Iori viết trên bia mộ rằng đương chủ Yoshioka vì thua Musashi mà vứt bỏ binh thuật, xuống tóc đi tu. Điều này cũng không đúng. Vì lò luyện binh pháp Yoshioka vẫn tiếp tục đến mười năm sau.
Mùa hè năm Keichou thứ mười chín, trong cung có tổ chức buổi lễ nhạc Sarugaku công khai cho toàn dân đến xem. Hôm đó, không chỉ dân chúng trong kinh mà cả bách tính những vùng lân cận cũng kéo về tụ tập. Sở ty đại cũng cử ra nhiều vệ sĩ giữ gìn trật tự. Trong đám bách tính có tên môn nhân của Yoshioka là Seijirou Shigekata vốn có tư thù từ trước với Tadamiya Goemon là lính cận vệ đang canh giữ đám đông. Hôm đó hắn không mang kiếm nhưng lẻn ra ngoài, giấu đoản đao vào người rồi quay trở lại chém chết Goemon. Cả hội trường náo loạn cả lên, bọn xem hát nhốn nháo chưa biết chạy đi đâu thì sở ty đại đã cho nhiều lính mang giáo mác, gậy gộc ra chặn lại. Trong nháy mắt mà Seijirou đã chém chết sáu, bảy người, làm bị thương mười bốn, mười lăm người nhưng rồi cũng bị gia thần của Iganokami Katsushige là Tada Chubei dùng trường đao chém chết. Vì chuyện lộn xộn này mà sở ty đại ra lệnh đóng cửa võ đường Yoshioka, huynh đệ Kempou dẫn theo môn nhân đến tá túc ở nhà Mishuku Echizen Nokami Naganori. Như vậy chuyện nhà Yoshioka mất thế không liên quan gì đến Musashi cả.
Huynh đệ Kempou sau trận mùa hè ở Osaka mới trở về kinh, công phu thêm kỹ thuật nhuộm vải học được từ Lý Tam Quan lúc trước rồi mở hiệu nhuộm ở Nishino Touin. Dân gian vẫn gọi màu lam là màu nhuộm Yoshioka, cửa hiệu của họ này hình như làm ăn rất phát đạt.
Sau này, vào những năm KanEi thời Edo, trong quyển sách “Mado no Susami” có chép lại câu chuyện về họ Yoshioka như sau.
Xứ Mimasaka có hai võ sĩ tự mãn binh pháp võ nghệ, gia thần của chúa Mori Nagatsugu mười tám vạn hộc, chúng lên kinh đêm đêm rình ở đầu đường chém người qua lại, gọi là “thử kiếm”, “luyện võ”. Một đêm nọ, hai kẻ chia nhau ra nấp trên đường, đợi người qua lại như mọi khi. Chặp sau có một lão nhân đầu trọc đội khăn, ăn vận như thương nhân ẩn cư rảo bước đi tới. Đầu tiên, một kẻ thét lớn rồi nhảy ra chém từ phía sau nhưng lão nhân chỉ khẽ huơ tay như đuổi ruồi, gạt lưỡi gươm ra rồi đi tiếp.
Tên còn lại đang nấp ở chỗ khác đợi lão nhân đến gần toan xông ra chém,
- Chờ đã.
Lão nhân nói rồi cởi dép dắt vào thắt lưng, vén áo
- Nào.
Lão ẩn cư rút quạt ra thủ thế. Tên chém người cứ dấn tới dấn tới toan chém nhưng mấy lần như thế lão nhân cứ dùng quạt gõ lên sóng kiếm mà rằng,
- Chưa được, chưa được.
Rồi hắn lãnh ngay một đòn Atemi lăn quay ra đất. Tên còn lại chạy đến, hoảng hốt vứt gươm.
- Chẳng hay lão là cao nhân phương nào?
- Là Kempou.
Lão ẩn cư chẳng thèm ngoảnh mặt lại, đáp rồi vừa hát vừa rảo bước đi.
Chuyện này xảy ra khi Musashi lấy hiệu là Niten đang sống những ngày cuối đời ở thành Kumamoto xứ Higo.
Chú thích:
[1] Hơn mười tám mét