Đâylà một câu
chuyện của sự khủng khiếp. Nó đã xảy ra nhiều năm về trước nhưng tôivẫn c̣n nhớ
rất rơ ràng. Tôi sẽ không bao giờ quên được nó, và vợ tôi cũngvậy
Sauđám cưới, vợ tôi, Amelia và tôi đã đến Đức.Chúng tôi ở tại một thành phố cổ
củaNurnberg.
TạiNurnberg, chúng tôi đã gặp được người Mĩ. Cũng?như
chúng tôi anh ấy đang đi du lịch. Tên anh là Elias. Cả ba chúng tôitrở thành
những người bạn tốt và đã cùng đi với nhau đến nhiều nơi. Mỗi ngàychúng tôi dạo
khắp thành phố xem các loại kiến trúc - chúng rất cổ và rấtđẹp.
Kiếntrúc cổ nhất ở Nurnberg là ṭa lâu đài. Ṭa lâu đài trụ ở trên cao ngây
trungtâm thành phố. Từ lâu đài, du khách có thể nhìn xuống và ngắm cảnh thành
phố ởdưới nó. Dưới chân lâu đài co một con mương, trước đó đã từng chứa đầy nước
dùngđể ngăn cách những người ở trong lâu đài và kẻ thù của họ. Nhưng bây giờ ở
đâykhông c̣n nước nữa, nó đã khô cạn từ mấy trăm năm nay. Thay thế vào đó là
cácloại cây ăn trái và những vườn hoa tuyệt đẹp. Con đường dẫn đến ṭa lâu đài
dàivà dốc.
Mộtngày nọ, Amelia, Elias và tôi đến xem lâu đài. Chúng tôi đi trên con đường
dốcvà nhìn xuống những khu vườn trong con mương ở dưới xa. Lúc đó đang hè và là
mộtngày nóng nực. Mọi người đang ngồi nói chuyện với nhau trong bóng râm. Đó là
mộtcảnh thật đẹp.
Chúngtôi leo lên đèo và nhìn lại con mương. Dưới xa, gần chân tường, có một con
mèo.Đó là một con mèo đen lớn và nó đang chơi với con của nó. Mèo con đang vồ
chụp,đùa giỡn với cái đuôi của mẹ nó và cả hai mẹ con đều vui vẻ. Chúng làm
chúng tôicũng vui theo.
?Trôngchúng vui vẻ làm sao? Elias nói ? Hăy cùng chơi vớichúng?.
Eliascúi xuống và nhặt một cục đá.
?Nhìnnày, tôi sẽ thả cục đá xuống, nó sẽ rơi gần mèo con, nó sẽ không biết là
cục đátừ đâu lại có, việc đó sẽ đánh đố nó?.
?Hăycẩn thận? Amelia nói, cô ấy có vẻ không vui và sợ hăi ?Hăy cẩn thận, đừng
làmđao con mèo con với cục đá đó?.
?Tôikhông làm đau mèo con?. Elias trả lời ? Tôi muốn chơi với chúng, tôi sẽ
khônglàm chúng bị thương?.
?Nhưngkhoảng cách quá xa? Amelia nói ? Nguy hiểm lắm?.
?ồ! Không đâu?. Elias cười ? Nhìn này, tôi sẽ thả cục đá xa mèo con và mẽ
củanó?.
Eliasnhoài ra ngoài và thả cục đá dọc theo bức tường. Chúng tôi đều nhìn xuống.
Cụcđá trúng mèo con và nó chết ngay lập tức.
Mèomẹ nhìn lên, đôi mắt xanh lè của nó nhìn thẵng vào chúng tôi. Sau đó nó nhìn
đứacon đã chết và liếm xác con. Nó nhìn Elias một lần nữa, nó há miệng và nhe
ranhững cái răng bén nhọn, răng mèo mẹ nhuốm đỏ máu mèo con.
Độtnhiên mèo mẹ cố sức leo vượt lên thành tường. Nó muốn đến chỗ chúng tôi. Nó
chỉlên được một đoạn ngắn rồi rơi trở lại, nó rơi trúng xác con nó, lông nó
nhuốmmáu con nó và nó vô cùng kinh hăi.
Ameliachoáng váng, tôi đưa cô ấy vào ghế ngồi gần đó rồi trở lại bên cạnh Elias.
Mèomẹ đang cố gắng leo lên thành tường, nó muốn đến chổ chúng tôi, mỗi lần nó
leolên là bị rơi xuống, và càng lúc trong nó càng đáng ghê sợhơn.
?Conmèo tội nghiệp đang điên lên? Elias nói ?Đó chỉ là một tai nạn. Tôi tiếc là
đăném đá. Tôi chỉ muốn chơi với chúng. Tôi đâu muốn giết con mèo nhỏ xinh
đẹpkia?.
Ameliacảm thấy đỡ hơn sau giây lát. Cô ấy đến với chúng tôi và nhìn xuống. Mèo
nhìnlên chúng tôi, nó nhìn Elias và cố leo lên lần nữa.
?Ôicon mèo tội nhiệp? Amelia la lên ?Nó quá giận giữ, nó muốn đến gần anh, Elias
vàgiết anh?
Eliascườ to khi nghe Amelia nói ?Anh là người dũng cảm. Anh không sợ con mèo.
Com mèokhông thể làm anh bị thương? Con mèo nghe Elias cười. Ngay lập tức, nó
khôngnhìn chúng tôi nữa và đến ngồi bên cạnh xác đứa con và liếm máu trên xác
connó.
Chúngtôi rời khỏi nơi đó và tiếp tục đến ṭa lâu đài. Vừa đi chúng tôi vừa
nhìnxuống, và cứ mỗi lần nhìn xuống, chúng tôi lại thấy con mèo nhìn chúng tôi.
Nómen theo chân tường. Lúc đầu, nó ngậm xác con nó, sau đó, nó đã giấu xác con
ơđâu đó rồi theo chúng tôi một mình.
Chúngtôi đi lêb con đường và đến cổng lớn. Từ cổng đó con đường ṃn đẫn tới ṭa
lâuđài. ở ngay tầng trệt của tầng lâu đài có một khu vực rất nổi tiếng. Khu này
gọilà Tháp hành hình. Tháp hành hình là nơi thứ vị nhất tạiNurnberg.
Chúngtôi vào tháp, chúng tôi là những người du khác duy nhất ở đây. Có một người
đànông đang đứng trước cửa, ông là người hướng đẫn. Việc của ông là đưa du khác
đitham quan quanh tháp.
Trongtháp rất tối, chỉ có những ánh sáng le lói xuyên qua cửa. Chúng tôi bắt đầu
leolên các bật thang bằng gỗ và đầy bụi. Đầu cầu thang là một pḥnglớn.
Cómột vài cửa sổ nhỏ trên bức tường của căn pḥng. Nhờ ánh sáng xuyên qua cửa
sổ,chúng tôi có thể nhìn mọi vật trong pḥng rơ hơn. Trên tường treo những
thanhgươm rất lớn, muốn cầm phải giữ bằng cả hai tay. Trên sàn, có nhiều loại đồ
gỗnhuốm máu. Hàng trăm nắm tóc, đầu của rất nhiều người đã bị chặt trên mấy tấm
gỗnày với mấy cái ŕu.
Khắpnơi là những dụng cụ kinh khủng. Những dụng cụ này đã dùng để hành hạ con
ngườihồi xưa kia. Vài cái ghế với gai nhọn trên đó, người ta sẽ bị thương khi
ngồilên đó; có những ṿng sắc bao cổ con người, có một thứ trong giống như cái
giỏsẽ chụp lên đầu con người và siết chặt dần dần.
Tấtcả những thứ này đều vô củng khủng khiếp. Sắc mặt của Amalia trắng bệch và cô
ấygiữ chặt tay tôi.
Trungtâm căn pḥng, có một vật đáng sợ nhất và khủng khiếp nhất. Nó được gọi là
côgái bằng kim loại. Nó được làm bằng kim loại và có hình dáng giống người đàn
bà.Nó bị phủ một lớp bụi dày và rất dơ, nó cũng đã cũ kĩ. Trước cơ thể bằng
kimloại có một ṿng cũng làm bằng kim loại và trong ṿng có sơi dây thừng, đầu
kiacủa sợi dây được cột vào cột gỗ trong pḥng.
Ngườihướng đẫn chỉ cho chúng tôi xem cô gái kim loại. Ông kéo sợi dây và phần
trướccủa cơ thể cô gái mở ra, nó giống như một cánh cửa nặng. Chúng tôi nhìn vào
bêntrong, có một chỗ đủ để cho một người vào đứng thẳng. Cánh cửa rất nặng,
khingười hướng dẫn buông dây, cánh cửa đóng nhanh và chặt.
Chúngtôi nhìn vào phía trong của cách cửa kĩ hơn. Thật kinh sợ ! Ơ đấy có những
gaikim loại dài và vô cùng sắc nhọn. Khi cửa đóng lại , một số gai sẽ đâm vào
mặtngười đứng bên trong, những gai khác sẽ xuyên qua tim và dạdày.
Amelianhìn thấy những cái gai, cô ấy quá sợ hăi nên bất tỉnh. Tôi đưa cố ấy ra
ngoàivà cùng ngồi với cô, sau đó cô thấy đỡ hơn và chúng tôi trở vào t́m Elias,
anhđang ngắm nghía cô gái bằng kim loại rất chăm chú.
?Tôimuốn vào trong đó? Elias nói ? Tôi muốn biết cảm giác ấy như thế nào.
Trướctiên, anh hăy trối chặt tay tôi lại với nhau và cả chân nữa?. Elias nói với
vẻvui thích cực độ. ?Chúng ta phải t́m vài sợi dây thừng?. Elias nói với
chúngtôi.
Eliasnói với người hướng dẫn ?Đem đến cho tôi vài sợi dây thừng?. Người hướng
dẫnkhông trả lời, ông không chịu đi, ông lặng lẽ lắc đầu. Elias lấy ra một số
tiềnvà đưa cho người hướng dẫn ?Đây, cầm lấy số tiền này và đứng lo ngại gì
cả?.Người hướng dẫn cầm tiền, lấy dây buộc hai tay Elias lại.
Kếđó Elias nói ?Chờ chút đă, đừng trói chân tôi ngay bây giờ, tôi có trọng
lượngnặng do đó ông không thể khiêng tôi vào trong đó đườc, tôi sẽ tự vào rồi
sau đóông hăy buộc chân tôi khi tôi đã ở trong.
KhiElias nói với chúng tôi anh vào trong cô gái bằng kim loại, nó chỉ vừa đủ
chổkhông c̣n khoảng trống nào nữa. Amelia có vẽ sợ hăi, nhưng cố ấy không nói
gìcả.
Ngườihướng dẫn buộc chân Elias. Bây giờ Elias không thể chuyển động được đã bị
tróichặt. Elias rất vui sướng và anh cười với Amelia ?Tốt thôi ! Bây giờ hăy từ
từđóng cửa lại?.
?Ô! Không, không !? Amelia hét lên : ?Tôi không thể xem anh được tôi khôngthể?.
Eliasnhìn Amelia rồi nhìn tôi ?Đưa Amelia ra ngoài, cô ấy sợ, đưa cô ấy đi
dạođi?.
Ameliakhông đi. Cô nắm chặt tay tôi và run lên v́ sợ hăi.
Chậm,rất chậm, người? hướng dẫn thả sợi
dâyqua móc khóa. Cửa đóng từng chút một. Những gai nhọn từ từ lại gần mặt và cơ
thểcủa Elias. Elias càng lúc càng vui thích khi gai đến càng lúc cànggần.
Sauvài phút, người hướng dẫn đã thả dây ra một đoạn ngắn. tôi quay sang Amelia.
Môicô ấy trắng bệch, cô ấy không nhìn Elias, cô ấy nhìn chằm chằm vào nền nhà
gầnchân của cô gái bằng kim loại. Tôi nhìn theo. Con mèo đen đang ngồi ở đó.
Đôimắt của con mèo lóe sáng, trên bộ lông của nó vẫn c̣n dínhmáu.
Tôihét lên ?Nhìn ḱa, con mèo !?.
Conmèo đứng dậy trong nó rất dữ tợn.
Eliasnhìn con mèo và cười lớn ?Nó đã theo chúng ta đến đây à, nếu nó đến gần
tôi, anhđá nó giùm tôi, tôi không thể củ động?.
Ngaylúc đó Amelia ngất đi, tôi ṿng tay ôm lấy đôi vai Amelia, lay cô ấy
tỉnhlại.
Củnglúc đó, con mèo thét lên một tiếng lớn. Nó nhảy đến nhanh như cắt. Nó không
nhảyđến chổ của Elias. Nó nhảy đến người hướng dẫn, nó cào mặt ông ta với những
móngvuốt dài và nhọn của mình. Móng của nó đâm vào mắt ông ấy rồi dần dần xuống
g̣má. G̣ má của ông bị toét ra.
Ngườihướng dẫn gào thét. Ông nhảy lùi lại phía sau và thả dây ra. Sợi dây thừng
chạyqua móc khóa. Elias nhìn thấy sợi dây chạy nhanh qua trước mặt. Trong giây
phút,anh có vẻ rất kinh sợ. Mắt anh nhìn chằm chằm về phía trước, môi anh động
đậy,nhưng không một tiếng nào được thốt ra. Cánh cửa sập và đóng chặtlại.
Tôikéo cánh cửa ra. Khi cửa mở, những gai nhọn rút ra khỏi cơ thể của Elias và
anhrơi xuống sàn nhà. Mặt anh trông vô cùng khủng khiếp.
Tôivội đến bên Amelia, tôi đưa cố ấy ra ngoài trời, tôi không muốn vợ mình
nhìnthấy xác của Elias. Nó rất khủng khiếp.
Sauđó, tôi chạy trở lại căng pḥng. Con mèo đen đang ngồi cạnh đầu của Elias.
Nóđang gào lên rất to và liếm máu trên mặt của Elias.
Tôibước nhanh đến bức tường và lấy xuống một thanh gươm lớn. Với tất cả sức lực
củamình, tôi giơ cao thanh kiếm lên đầu và thả nó rơi xuống độtngột.
Tôi đã đúng khi giết con mèo. Tôi chắc chắn là thế, không ai có thể cho rằng tôi độcác.