Con ma dưới hầm nhà
--------------------------------------------------------------------------------
Toàn mới xin được việc ở Dorchester và tính mang cả gia đ́nh về thành phốnày cho
gần chổ làm việc. Việc trước nhất là t́m chổ ở; Toàn đọc báo và đến coimột căn
nhà ở đường Dorchester Ave. Toàn rất lấy làm vừa ḷng v́ nhà cũng rộngrăi mà giá
cả lại rất hời. Ba pḥng ngủ rộng răi và có cả một living room torộng dưới
basement; thật là tiện để bỏ cả dàn sterio, TV, và các thứ máy móckhác xuống đó
cho đỡ chật nhà cửa.
Khi dọn vào vơ. Toàn và hai đứacon đều hài ḷng
v́ mỗi đứa con đều có pḥng riêng. Ddứa gái lên 12 c̣n thằng béút thì đã 7 tuổi
đầụ Ở nhà cũ chúng chí choé, tị nạnh lẫn nhau suốt ngày làm vợchồng Toàn muốn
điên cả đầu v́ chúng. Gần nhà lại có các tiệm ăn và chợ củangười Vietnam nên
không phải lái xe đi xa như xưa nữa! Thật là một chổ ở lưtưởng.
Nhưng không phải mọi chuyện đều êm suôi như Toàn mong muốn.Mới về ở được hôm đầu
là đã nghe có sựạ rồi. Ddêm hôm đó khoảng 1 giờ sáng cótiếng kọt kẹt như đưa
vơng ở dưới basement vọng lên, rồi thì tiếng người ú ớ nhưbị bóp cổ. Một hồi sau
thì nghe tiếng khóc nảo nề rồi thì tiếng lịch kịch vanglên. Mọi người mệt mỏi v́
dọn nhà nên ngủ mê mệt chỉ có thằng bé là tỉnh ngủ nênnghe hết mọi tiếng động.
Nhưng v́ c̣n bé lại hay coi phim ma nên nó sợ co rúmngười không dám hó hé tiếng
nào và càng không dám ra khỏi pḥng dù nó đang rấtbuồn đi tiểụ
Chiều
hôm sau, Khi đi học về nó mới nói chuyện nó nghecác tiếng động từ basement vọng
lên đêm qua cho mọi người nghe. Bố nó gạt phăngđi, cho là nó coi phim ma nhiều
quá rồi đâm ra sợ và tưởng tượng ra đủ thứ! Vơ.Toàn biết tính con không nói dối
bao giờ nên có vẻ tin thằng bé hơn. Nhưng rồivẫn c̣n nhiều chuyện phải dọn dẹp
nên mọi người quên khuấy đi cái chuyện thằngbé kể. Tối đến, mọi người trong nhà
xuống living room để xem TV thì thằng bénhất định không xuống. Nó sợ và tin là
những gì nó nghe đêm qua là thật chứkhông phải do nó sợ ma mà ra.
Ddến khuya đó, các tiếng động lại nổilên như hôm trước. Thằng bé trùm kín mền và
co rúm cả người lại mà run. Mọingười vẫn chưa hết mệt mỏi nên vẫn ngủ như chết,
chỉ có mỗi thằng bé con khôngphải làm gì nên tỉnh ngủ hơn và nằm mà run sợ! Hôm
sau nó lại kể cho cả nhà nghelà nó vẫn nghe thấy các tiếng động ở dưới pḥng
living room vọng lên. Chị nó tuycũng sợ nhưng làm bộ quắc mắt quát: "Mày chỉ tổ
hù người ta thôi! Tao không cósợ đâu ma hù, có giỏi thì kêu con ma tới hù tao
đi!" Thằng bé tức lắm gân cổnói: "Có bữa nó cũng lên gặp chị cho coi!" "Có giỏi
thì gặp tao đi, tao hổng cósợ đâu!" Toàn và vợ phải lôi mỗi đứa ra một chổ cho
êm chuyện. Nhưng có nói thếnào đi nữa thì thằng bé cũng chẳng chịu xuống living
để xem phim. Nó nói mẹ nómang lên cho nó cái video game để chơi trong pḥng
mình. Mẹ nó hơi ngạc nhiên v́thằng con dám bỏ các chương tŕnh mà nó thích thì
chắc cũng có gì làm cho nó sợlắm đây. Nhưng mẹ nó hy vọng là vài bữa quen nhà
rồi mọi việc sẽ đâu vào đấythôi. Chắc là nó lạ nhà không ngủ được rồi nghe tiếng
động do chuột hay mèohoang rồi tưởng tượng ra ma quái.
Khoảng nửa
đêm đó tiếng động tiếngrên khóc lại nổi lên như mấy hôm trước. Rồi thì im lặng
và rồi tiếng thét vanglên từ pḥng của chị nó! Toàn và vợ chạy vội sang thì thấy
con bé mặt tái xanh,mắt thất sắc nhìn ra cửa pḥng. Vơ. Toàn lại ôm con hỏi rối
rít việc gì đã xảyra vậy. Một lúc sau con bé mới nói ra lời, "Con ma với cái
tḥng lọng đứng ở cửapḥng con đó!" Thằng bé đã có mặt ở đó từ lúc nào nói chen
vào: "Thấy chưa, c̣nbảo người ta hù nữa không!" Toàn và vợ hơi hoang mang, nhưng
cố dỗ cho các conyên tâm. Khi đi trở về pḥng thì cả hai đứa bám theo chứ nhất
định không chịungủ một mình trong pḥng của chúng nữa! Toàn đành phải cho cả hai
đứa theo vợchồng mình về ngủ chung cùng giường. Toàn định bụng sẽ làm cho mọi
việc sáng tỏđể vợ và các con hết sợ!
Ddêm hôm sau, thứ Bảy, hai đức
bé vẫn đ̣ingủ chung pḥng với bố mẹ! Toàn không biết làm sao hơn là phải để
chúng ngủchung. Tối đó vợ chồng bàn với nhau sẽ cố thức để xem việc sẽ xảy ra.
Nhưng đợiđến nửa đêm mà chẳng thấy động tỉnh gì. Hai đứa bé ngủ đã lâu rồi, Toàn
thì mớithiếp đi được một lúc, c̣n vơ. Toàn thì vẫn c̣n thức. Tuy thế cũng đang
trongt́nh trạng mơ mơ màng màng nửa tỉnh nửa mê. Bổng nghe tiếng cửa pḥng mở ra
nhènhẹ!
Toàn mở mắt ngồi bật dậy v́ tiếng kḥ khè và tiếng thét
hảihùng của hai đứa con. Ddưa tay bật sáng ngọn đèn ở cái night stand, Toàn thấy
vợmình hai tay ôm lấy cổ, mắt c̣n trợn trừng sợ hăi. Hai đứa con co rúm, mắt
trừngtừng nhìn về phía cửa pḥng. Toàn gỡ tay vợ ra xem; trên cổ nàng vết đỏ bầm
nhưbị ai siết cổ. Toàn lên tiếng phá tan cái không khí ngột ngạt kinh người
đangbao phủ căn pḥng.
_ Chuyện gì vậỷ Chuyện gì đã xảy ra vậỷ
Vơ.Toàn và thằng con vẫn chưa hoàn toàn tỉnh hẳn hồn, đứa con gái bấp búng chỉ
racửa pḥng trả lời bố.
_ Bố coi con ma cầm sợi thừng c̣n ở ngoài
cửakhông, con sợ quá !??!?!?!
_ Con ma nàỏ Chỉ nói tầm phào thôi!
_Nó vào đây siết cổ mẹ đó! Mẹ nghẹt thở giẩy dụa và kêu không nổi. Con và
thằngút bị động thức dậy thấy nó đứng ngay cuối giường đang kéo thừng lôi mẹ đi.
Cụicon sợ qúa nên thét lên, nó bay ra ngoài cửa pḥng đó!
Toàn cố
trấnan vợ và các con, lấy dầu xanh bối vào vết trầy trên cổ vơ.. Xong suôi, Toàn
mộttay cầm cái đèn pin, tay kia nắm cây đánh baseball (baseball bat) lần đi
xuốngbasement! Trên đường tới cầu thang xuống hầm nhà, Toàn mở hết các đèn ở
nhàtrên. Nhưng căn basement vẫn tối thui v́ cái công tắc điện lại ở dước hầm,
phíacuối của cái cầu thang dẫn xuống đó!
Tay rọi đèn tay cầm
chắcbaseball bat, Toàn ḍ dẫm theo cầu thang bước xuống living room. Tới cuối
cầuthang , Toàn với tay cầm đèn pin định bật cái công tắc đèn thì có vật gì
chụplấy cây đèn pin, hất nó vuột bay vào góc pḥng. Toàn hoảng hốt quật cái
baseballbat tới tấp. Nó đụng trần pḥng, đụng cầu thang tạo lên những tiếng kêu
khô khốcgiữa đêm khuya xe lẫn tiếng của vợ chàng sợ hải gọi vọng xuống xem có gì
xảy ra.V́ quơ cái bat quá mạnh nên Toàn mất trớn bị té nhào vào giữa pḥng.
Ddịnh thần lại một chút, Toàn lồm cồm ḅ dậy và tự rách mình quáhoảng hốt nên
đập bậy lung tung. Toàn lần bước tới chổ cây đèn pin, vừa tḥ tayđịnh lấy thì cổ
chàng đã bị cái giây tḥng lọng quấn vào cổ kéo giật ngược lạị Ởđầu cái giây
đứng sừng sửng một cái bóng đen đang vất cái sợi thừng qua ngangcái quạt trần.
Nó kéo sợi giây và Toàn bị kéo đứng lên rồi hổng khỏi mặt đất! Cổbắt đầu bị
nghẹt, Toàn thở một cách khó khăn, tay cố quơ cái gậy về phía bóngđen nhưng cũng
chẳng làm gì được nó! Sức yếu dần, Toàn buông rơi cái bat; nó rơixuống sàn nhà
gây nên một tiếng động khô khan.
Toàn không ngờ làmình phải bỏ mạng
ở dưới cái basement này. Nhưng ngay lúc đó có tiếng hú lên vàToàn rơi bịch xuống
sàn. Vợ chàng một tay cầm cây Thánh Giá, tay kia cầm chainước phép vẫy lia lịa!
Phải công nhận là t́nh nghĩa vợ chồng c̣n mạnh hơn sựợhăi. Nếu vợ chàng không
xuống kịp có lẽ Toàn đã nghẹt thở mà chết rồi. Noàn vộivàng cùng vợ chạy lên nhà
trên và vào pḥng ngủ. Hai đứa nhỏ vẫn ngồi co rúmtrên giường, mắt vẫn lộ sựợ
hăi tột cùng. Vợ chàng lên tiếng.
_ Em nghetiếng động và hỏi xuống mà
chẳng thấy anh trả lời. Em đoán chắc có việc chẳnglành xảy ra. Trong lúc quẩn
trí may sao em c̣n nhớ ra được chai nước phép để ởbàn thờ trong pḥng khách. Em
chạy ra lấy và tiện tay cầm luôn cây thánh giáchạy xuống. Thấy anh đang bi treo
lủng lẳng và cái bóng ma đang trừng trừng nhìnanh, em vẩy nước phép về phía nó,
miệng đọc kinh. May quá, nó bị trúng nên biếndạng. Chắc là phải dọn nhà đi sớm
thôi anh ạ!
Toàn đồng ư là chắcphải dọn nhà, nhưng chàng phân vân
không biết mướn đâu ra nhà một cách khẩn cấpđây! Thôi để ngày mai bàn với vợ về
vấn đề này kỹ hơn. Ddêm đó cả nhà thức trắngchẳng ai dám ngủ cả ! Sáng Chủ Nhật,
sau khi đi lễ, Toàn vào gặp Cha, ngài làngười Vietnam nên dễ dàng nói chuyện và
nhờ giúp đỡ hơn. Khi Cha nghe nói đếncăn nhà này thì Ngài hơi biến sắc mặt. rồi
nghiêm giọng kể.
_ Cha cónghe nói nhiều về căn nhà đó rồi. Câu chuyện
hơi dài ḍng nhưng Cha tóm gọn chocon biết là trước đây chừng ba năm có một gia
đ́nh Vietnam gồm vợ chồng và 3 đứacon nhỏ tới mướn căn nhà đó. Hai vợ chồng cùng
đi làm, một thời gian sau ngườivợ mèo mỡ với người khác trong sở, nghe nói đâu
là với một người Mỹ trắng cùnglàm với chị ta. Chị ta về gây gổ với chồng rồi đ̣i
ly dị! Anh chồng năn nỉ cáchnào chị ta
cũng không đổi ư. Sau khi ly di anh
ấy giao hết tiền bạc cho vợrồi bỏ đi tiểu bang khác. Chị này ăn chơi, tiêu pha
hết tiền bạc với tên Mỹ kia.Gần một năm sau nó bỏ rơi chị ta. Ghị ta chán nản,
bỏ việc và sống thật khổ vớisố tiền trợ cấp của chính phủ. Có lẽ v́ hối hận hay
sao đó, một sáng kia ngườita thấy mấy đứa con chạy ra ngoài khóc rống miệng kêu
mẹ chúng đã chết. Người tavào và thấy chị ta treo cổ ở dưới basement. Người ta
t́m cách báo cho anh chồngbiết tin. Anh ta về lo chôn
cất người vợ cũ rồi
mang ba đứa con đi mất. Từđó cái nhà đó bị ma ám. Ai đến ở cũng đều bị cô ta về
phá phách. Chủ nhà đề bảngbán mấy lần mà chẳng ai dám mua. Anh là người cuối
cùng tới mướn đó!
_Cha có cách nào giúp con không, v́ con mới tới đây mà
dọn đi thì không biết mướnđâu ra nhà ngay bây giờ.
_ Nếu con thật t́nh
muốn ở lại căn nhà đó thìCha cũng có thể giúp con.
_ Xin Cha giúp con
đi, con vẫn c̣n bận rộn vớicông việc mới nên cũng chẳng có thì giờ t́m kiếm nhà
mới.
_ Thôi được đểCha nói chuyện với Ddức Hồng Y và xin Ngài phái một
Cha chuyên trừ quỷ về giúpcon.
_ Xin Cha gọi ngay cho con nhe v́ mấy hôm
nay cả nhà con bị khủnghoảng lắm rồi Cha ạ!
_ Ddược rồi, Cha sẽ tŕnh
bày mọi sựiùm com.
Giữ lời hứa, Cha gọi cho Ddức Hồng Y và tŕnh bày
mọi việc. Chiềutối đó Ngài phái ngay một Cha ḍng tới nhà để làm phép trừ quỷ
cho nhà của Toàn.Sau khi bày biện các vật dụng cần thiết dưới basement. Cha bắt
đầu làm các nghilễ trừ quỷ. Gần nửa tiếng sau, một tiếng hú dài nghe lạnh người
phát lên rồi imbặt. Cha tiếp tục làm cho xong buổi lễ, xong thu dọn mọi thứ rồi
trở lên nhàtrên. Cha cho biết là đã trừ xong con ma dưới basement rồi. Từ nay
gia đ́nh sẽkhông bị khuấy phá nữa. Toàn cám ơn Cha rối rit và tiển Ngài về. Tuy
nghe vậynhưng tối đó cả nhà vẫn chong mắt thức, chỉ sợ nó trở lại thì khốn. May
thật,đúng như lời Cha nói, không có gì lạ xảy ra trong đêm cả.
Từ đó
vềsau nhà Toàn không c̣n bị con ma với cái giây thừng về khuấy nhiểu nữa.
Mấytháng sau chủ nhà lại có ư bán, có lẽ ông ta chưa biết là nhà đã được trừ
quỷrồi. Toàn bèn hỏi mua và mua được với giá rẻ mạt; chỉ bằng nửa giá trị
thựsựủanó! Tuy là nhà đã không c̣n bị ma ám nữa, nhưng tối đến cũng chẳng ai
dám ở mộtmình coi TV hay phim dưới living room cả ! Cái ám ảnh khi xưa vẫn c̣n.
Toàn dọncác thứ trở lên pḥng khách, c̣n cái basement bây giờ trở thành cái kho
để đưngđồ cũ, hoặc các thứ không xài đến.
Tam Tang
PS:Chuyện này do tôi viết ra khi nghe tin có một người VN tự ử v́ gia đ́nh tan
vở !Ddịa điểm và các nhân vật là do tôi đặt ra để cho câu chuyện có đầu có đuôi
vàcó t́nh tiết. Mong các bạn enjoy chuyện này!