Đêm trong căn nhà hoang
--------------------------------------------------------------------------------
Truyện này viết dành cho những ai chưa nghe trên mạng Internet bao giờ.
Có
một chàng trai nọ không bao giờ tin vào chuyện ma quỷ.Khi có ai hỏi anhta về vấn
đề này anh ta chỉ cười x̣a và nói: -Tôi thì chẳng bao giờ tin vàochuyện ma quỷ
cả. Thế nhưng khi về đến nhà anh ta vẫn đem chuyện này hỏi mẹ củamình.Mặc dù gia
đ́nh của anh ta theo đạo Thiên Chúa Giáo nhưng mẹ anh ta vẫn tinvào ma quỷ.
-Trên đời này có ma chứ con.Con không thấy vẫn có người đem con đếnnhờ Cha làm
lễ đấy saọMấy đứa bé đó đều bị quỷ nhập đấy con ạNgười dân gian vẫnthường gọi là
ma nhập đấỵCó nguoi rất muốn đuoc gặp ma nhưng cả đời họ vẫn khôngbao giờ gặp
được. Anh ta nói: -Ngay cả con cũng thế mẹ ạCon chẳng bao gio tinvào ma quỷ cả
Con cũng muon gặp mặt nó một lần để xem thử ma ra làm sao mà aicũng phai sợ cả
Thế rồi năm tháng qua địTừ mộtchàng sinh viên y khoa anh ta đã trở thành một vị
bác sĩ tài giỏi và được điềuđi công tác ở một thị xă nhỏ Trên chuyến xe đ̣ đến
thị xă đó anh ta cứ nơm nớplo sợ không biết chỗ lạ nước lạ cái có thể t́m được
một chỗ ở ổn định để sau nàycó thể mở pḥng mạch tư hay không?Rất may lúc đó có
một người đàn bà ngồi bêncạnh đã mách nước cho anh tạ -Cậu mới ở xa dọn tới phải
không? Đạ phải a. Tôiđang phân vân không biết có t́m đuoc chỗ thuê một căn nhà
nhỏ không? -À tôi cóquen biết một ngườịBà ta đang cần nguoi thuê căn nhà của bà
ấỵCăn nhà ấy rất đầyđủ tiện nghi mà giá lại phải chăng.Nếu cậu thích tôi sẽ giới
thiệu cậu đến chỗấỵ
Thế rồi cuối cùng anh ta cũng có một chỗnương thân.Lúc mở
cánh cửa nhà ra anh ta rất ngạc nhiên v́ trong nhà đầy bụi bặmvà mạng nhên giăng
đầy nhưng anh ta cũng rất hài ḷng v́ như lời người đàn bàtrên cùng chuyến xe đ̣
đã giới thiệu với anh đó là căn nhà rất đầy đủ tiệnnghi,anh cũng không cần phaỉ
sắm sửa thêm gì cảNgoài ra anh c̣n t́m thấy một cáirương đen ở góc nhà mà theo
anh là anh có thể dùng làm tủ đựﮧ sách hoặc mai nàykhi đã mở pḥng mạch tư anh
có thể dùng nó với việc đưng thuốc.Lúc quay đầu rangoài, anh rất ngạc nhien về
thái độ lạ lùng của những người dân ở đâỵHọ ṭ ṃnhìn về phía anh với ánh mắt
soi mói và sợ hăi xen lẫn lạ lùng. -Thật ḱ lạchẳng lẽ dân ở đây chư a bao giờ
thấy người Sài G̣n hay saỏ Nghĩ xong anh vớitay đóng lại tất cả mọi cánh cửa để
tránh ánh mắt xoi mói của họ và bắt tay vàocông việc dọn dẹp lại căn nhà. Khi
mọi việc đã đâu vào đấy anh ta mở toang tấtcả mọi cánh cửa và vô cùng ngạc nhien
khi thấy cũng c̣n rất nhiều người tụ tậptrước căn nhà của mình chỉ trỏ và x́ xầm
voi nhau về điều gì đó.Bỗng lúc đó mộtngười đàn bà đã tiến về phía anh và cất
tiếng hỏi: -Cậu ở xa mới tới à? Đạ phảinhưng tôi rất lấy làm lạ là tại sao mọi
nguoi ở đây lại ṭ ṃ về tôi thế. -Thếtrước khi cậu thuê căn nhà này không ai
nói cho cậu nghe về nó à - người đàn bàhỏi với vẻ mặt sợ sệt. -À.......không thế
có chuyện gì không. Người đàn bà hoảnghốt bật lùi: -À ..không..không có gì
cảThoi toi phai về rồi chúc cậu ngủ ngon.Anh rất sửng sốt trước thái độ lạ lùng
của nguoi đàn bà nọNhưng khi anh vừa quaygót định bước vào nhà thì có một cô gái
đã tiến về phía anh. -Chào anh. -ChàocộMời cô vào nhà nói chuyện -À em đứng
ngoài này được rồị -Thôi moi cô vào nhàtiếp chuyên.Neu không ngày mai những
nguoi nhiều chuyên ở đây lại đồn ầm lên.Àmà xin cô cho biết quí danh. Đạ em tên
Thanh Tâm. -Nhìn mặt cô trẻ quá hảGươngmặt lại thanh tú chẳng hay nam nay cô bao
nhiêu tuổi rồị Đạ em chỉ mới mười chíntuổi thôị -À...tôi không hiểu tại sao mấy
nguoi dân ở đay lại ṭ ṃ về toi thếchẳng lẽ họ chưa bao giờ thay nguoi Sài G̣n
saỏ -Họ không phai ṭ ṃ về anhđâụMà thấy lạ là sao anh lại dám ở trong căn nhà
này đấy mà. -Hmmmm căn nhà nàycó sao đâụ -Căn nhà này có ma anh ạ -Hahaha tôi
không tin vào chuyện ma quỷ đâucô ạ -Em chỉ nhắc chừng cho anh biết thế thôịCan
nhà này bị bỏ hoang 2 năm 8tháng rồị -Sao cô nhớ rơ thế? -Ở đây ai cũng biết can
nhà này bỏ hoang hơn hainăm rồi anh a.
-Thì ra là thế - anh ta chắt lưỡi
-Thoi đã đến giờ em phải vềrồi có gì em sẽ quay lại thăm anh sau. Anh ta đứng
dậy tiễn cô gái ra cửa và đợiđến khi bóng cô gái chỉ c̣n là một cái chấm nhỏ anh
ta mới quay vào nhà.Lúc đótroi đã bắt đầu tối và những nguoi hàng xóm ṭ ṃ cũng
đã bắt đầu tản ra và aivề nhà nấỵAnh định bụng sẽ viết một lá thư gởi về báo cho
mẹ mình biết là anh ta đã có mot noi ở ổn định rồịNghĩ sao làm dzậỵAnh lấy giấy
bút ra và bắt đầu nắnnót ngày...tháng...năm.Nhưng khi vừa viết được mấy hàng thì
anh có cảm giác nhưlà có ai đang theo dơi mình ở phía saụAnh ta quay phắt lại
nhưng không thấygì.Anh ta lại tiếp tục viết nhưng vừa viết được mấy ḍng thì cảm
giác có mộtluồng hơi lạnh ở phía sau gáỵAnh ta quay lai một lần nữa nhưng vẫn
chẳng thấygì.Anh ta bắt đầu nghi ngờ những gì mà Thanh Tâm đã nói với anh hôm
naỵ"Căn nhànày có ma anh ạ".Nhưng anh ta lại tự rấn an mình, -Làm gì có chuyên
ma quỷ mìnhchỉ nghĩ vẩn vơ. Nói đoạn anh ta lại tiêp tục viết.Nhưng lai đuoc vài
ḍng anhta nghe thấy có tiếng động phát ra ở góc nhà như tiếng ai đang dùng tay
cào vàomột vật gì đó.Anh ta đảo mắt nhìn và vô cùng sợ hăi khi thấy một bàn tay
trắngtḥ ra từ chiếc rương đen.Cánh tay ấy như đang cố mở nắp rương.Quá sợ hăi
anh tađưa tay lên dụi mắt bốn năm lần nhưng khi mở mắt ra sựiệc hoàn toàn
biếnmất.Anh ta nghĩ :"Có lẽ hôm nay dọn dẹp quá mệt mỏi nên đâm ra hoa
mắtchăng?"Bỗng một cơn gió thổi tung cánh cửa sổ và một con mèo đen đã nhảy vụt
quacánh cửa sổ.Con mèo đen đó đã kêu gào ngoài hien rất to giống như tiếng trẻ
conkhóc.Anh ta quyết định đi nghỉ cho lại sức rồi ngày mai sẽ viết tiếp lá
thựưngkhi vưa đặt lưng nằm xuống anh lại nghe tiếng động ngoài nhà khách anh ta
vộibước ra xem và nguoi cứ như muốn quỵ xuống khi anh ta lại thấy một bàn tay
trắngtḥ ra từ chiếc rương trong khi nắp rương đã đuoc khóa chặt.Anh ta bước tới
dùnhhet sức can đảm đẩy chiếc rương ra ngoài sân định bụng sẽ đem đi bỏ vào
ngàymaịXong đau đó anh ta khóa cửa lai nhưng khi vừa nằm xuống thì nghe tiếng
cửa mởto gió thổi ào àọAnh ta ngồi bật dậy chạy ra ngoài xem thử có chuyện gì
thì thậtla kinh sơ.....chiếc rương đen không ai đẩy vô lại mà lại nằm ngay giữa
nhà.Vôcùng kinh hăi anh ta đã mạnh dạn cầm chiếc đèn cầy le lói từ từ tiến lại
gầnchiếc rương.Dùng hêt sức anh nạy ổ khóa và bật tung nắp rương.Từ đáy rương
mộtluông hơi lạnh bốc lên làm tắt phụt chiếc đèn cầy(candle).Anh ta vội vàng
đónglại nắp rương chiếc đen` cầy sáng lạịAnh ta chưa kịp hoàn hồn thì đã vội t́m
mộtvài cây nhang để khấn váịNhưng t́m hoài mà trong nhà không lấy một cây nhang
nàocả.Bất chợt anh ta ngước nhìn lên đầu tủ và thấy có một cái lư hương ở đó.Anh
tavội bắc ghế nhìn lên hi vọng có thể t́m thấy một cây nhang ở đó.Nhung thay
v́t́m ra một cây nhang anh ta lại thấy một khung hình bị lật úp ở trên đầu
tủ.Quáṭ ṃ anh ta đưa tay lấy tấm hình và phủi đi một lớp bụi dày đặc bám trên
tấmhình.Khi vừa nhìn xong tấm hình anh ta đã té xuống khỏi chiếc ghệNgười
tronghình không ai khác hơn là....cô gái anh mới gặp hồi chiềụLê
ThanhTâm(1950-1969).Cô gái hưởng dương vừa đúng 19 tuổịAnh ta mơ hồ nhận
rasựviệc.Có lẽ cô gái đã bị ai giết chết rồi đem bỏ xác trong cái rương này
sauđó đã khóa chặt nắp rương nhưng lúc đó cô gái lại chưa chết nên khi tỉnh dậy
đăcố vùng vẫy mở nắp rương nhưng không đuoc cuối cùng đã chết ngạt ở
trongrương.Anh ta đã bước lại chiếc rương và nói: -Cô Thanh Tâm!Tôi biết cô chết
oanvà không ai biết rơ sự hật về cái chết của cô nên tối hôm nay cô về là muốn
tôit́m ra manh mốịNay tôi nghĩ tôi đã hiểu hết sựiệc mong cô ở nơi suối vàng
hăyyên nghỉTôi hứa tôi sẽ t́m ra hung thủ đã giết cô để rửa oan cho cô. Nói
xonganh ta vái ba vái và suốt đêm đó cô gái mang tên Thanh Tâm đã không về
nữạNgaysáng hôm sau anh ta đã dọn đi mà những người ở gần đó không hề hay biết.