Đoàn hát trong giai đoạnsau năm 75
--------------------------------------------------------------------------------
Chuyện này không biết có thật hay không v́ mình nghe được từ chị họ .

Má chị họ là ca sĩ trong ca đoàn. D́ Ch. lúc nào cũng dẫn chị họ đi theođể phụ canh đồ đạc khi trong khi d́ Ch. đang tŕnh diễn. V́ chị họ mới 13 tuổicho nên ít khi bị khinh đồ, phần lớn chị họ thường ở lại nhà trò canh đồ. D́ Ch.và chị họ phải đi hát vào ngày Vu Lan. Nói tới lễ Vu Lan thì ai cũng biết nó nằmtrong tháng bảy cúng cô hồn. Cái tháng mà cánh cửa âm ti mở ra cho những linhhồn dưới đó lên xin ăn những người sống.(dựtheo kinh phật). Chính v́ vậy màtháng bảy mọi người kéo nhau đi mua đồ cúng. Và chính vào những ngày trong thángnày là ma quỷ xuất hiện nhiều nhất. (nếu ai đạo phật thì sẽ hiểu được phần nàotui đang nói cái gì). D́ Ch. và chị họ chuẩn bị đồ đạc lên xe lửa cùng với nhữngthành viên trong đoàn hát. Lần này mọi người tới khu Long Hải để hát. Lúc đó banđêm mỏi mệt, mọi người định là nằm phía đằng sau sàn sân khấu ngủ nhưng ông bầunói là có cái nhà trống gần đó cho thuê giá rẻ. Vả lại cũng ở lại gần một tuần.Căn nhà nhìn cũng sáng sủa với màu nước vôi chỉ là có cái nét tôi tối của đámcây chuối phía bên trái cổng cái. Ddă vậy cái nơi gọi là rừng thiên nước độ nhưvùng Long Hải thì càng làm cho cái cảnh trở nên hoang dă và rùng rợn. Nhà có mộtlầu, không pḥng, tần trệt chỉ là một cái nơi trống rỗng với 5 cái giường ngủ.Ông bầu quyết định hai-ba người ngủ chung một cái giường. Ddêm hôm đó, ai cũngră rời nên ngủ say xưa như xác chết. Tới cái giờ gần canh ba thì nghe tiếng ú ớnơi ông thổi kèn. D́ Ch. là người khó ngủ cho nên chỉ cần rụt rịt là tỉnh liền.D́ Ch. liền qua bên mùng ông thổi kèn đánh thức ông ta dậy coi có chuyện gìnhưng khi giật mình thì ông ta không nói gì mặc dầu cái mặt ông ta xanh lè. Tớisáng thì d́ Ch. quyết định hỏi thì ông vần im ra không nói. Dôm nay cô T. bạn d́Ch. và d́ Ch. tới ca phải ở nhà canh đồ với ông đánh trống. Cả ba ngồi tập đàn,dzợt bài hát, sau đó thì ngồi bàn chuyện.
D́ Ch. "Hôm wa chắc có chuyện gìmà ông thổi kèn la om x̣m, ú ớ khi ngủ nữa đêm."
Cô T. "Có khi nào có mấythứ đó không chị , em thấy ớn lạnh làm sao đó khi mới tới đây. Thôi tí chị canhcửa cho tui tắm nha chi. Ch."
Ông đánh trống. "Thôi đi mấy bà ơi, lớn rồi màc̣n nghĩ tầm bậy chi ! Có tắm thì tắm cho sớm kẻo tí mọi người về thì không đủchỗ tắm đó."
D́ Ch. và Cô T. đi vào pḥng tắm. Hai người vừa tâm sựừa cườidưới nhà thì nghe tiếng la lớn thất thanh của ông Ddánh Trống và thấy ổng ba gịbốn cẳng chạy xuống dưới lầu đến độ vấp chân vô cái miếng giẻ mà té.
D́ Ch."Ông làm cái gì mà la như bị ai đuổị"
Ông đánh trống. "Nói cho tôi biết lànảy giờ một trong mấy bà lên lầu lấy đồ gơ gơ vô cái mỏ để chọc tui phải không?"
D́ Ch. "Ông nói giỡn hay thiệt đó. Nảy giờ canh cho bà T. tắm. Tui mà lênnhác ông thì nảy giờ bà ta dưới này một mình sợ cũng đủ đứng tim rồị"
Mặtông đánh trống tái mét như người mất hồn. Nhưng sau hai ba ngày thì mọi chuyệnkhông nói tớị

C̣n một ngày nữa tất cả mọi người trở về. Hôm nay ai cũngchuẩn bị đồ lên tŕnh diễn buổi cuối và đi về luôn. Tất cả mọi người dọn đồ tớisàn diễn xong xui thì phát hiện ra ông Ddánh Trống đâu mất tiêu. Ai cũng nghĩchắc ông ta đêm qua nhậu xỉn wá rồi ngủ tại quán chưa về kiệp. Nhưng không cóông ta cũng không sao. Mà thiệt Ông Ddánh Trống xỉn tới wên đường về. Say rượutới độ không c̣n biết trời trăng mây nước. Nhưng sáng ra thì cũng đỡ được phầnnào. M®g đánh trống sách đích trở về nhà tro.. Vừa bước vào nhà thì thấy có bàlăo đang lấy chổi đứng trên cầu thang quét mạng nhện.
Ông Ddánh Trống đilướt nhanh qua cái cầu thang lên tầng trên mà vọng xuống. "Bác ơi ! Mọi người đihết rồi sao c̣n ngồi đây mà quét mạng nhện." Nhắc tới Nhà không c̣n ai thì ôngcàng khó hiểu ở đâu xuất hiện ra người đàn bà đó.
Vừa dứt lời thì mồ hôi ôngđánh trống chảy như suối. Sương sống như có một làng gió lạnh thổi ngang qua tỉsống. Ông như bị đứng tim, chạy lẹ tới đống đồ của mình và dzọt một mạch ra khỏinhà trong đầu thầm nghỉ "Trời ơi ! Nhà trọ này đâu có bà già này từ đó tớigiờ.". Tới chỗ sân khấu thì mọi người đã xong xui và mở bữa tiệc ăn mừng. Ôngđánh trống mặt mài tái mét đi thẳng vào trong.
Ông Bầụ "Coi đi tắm rửa điông. Rồi ăn uống và bàn bạc. Tối nay đi về đó."
Ông đánh đàn không nói tiếngnào đi thẳng vào buồn tám. Ông cởi đồ chà xà ông lên đầu nhiều đến độ bọt vungtung té lên mắt không thấy đường. Ông thọt tay tới chỗ xà bông cục để chà lênmình nhưng ṃ hoài không thấy. V́ cái ám ảnh lúc nảy nên ông tưởng đâu người đànbà đó theo ông cho tới giờ. Cái sợ hăi đã làm ông hoảng hồn trần truồng chạythẳng ra bàn ăn la làng. Mọi người nhìn ông ta với vẻ mặt khó hiểu và tức cười.Sau khi dụi mắt xong và lấy lại bình tĩnh thì ông ta mới biết là mình không mặtđồ đứng trước 50 con mắt. Ai cũng ngó ông đánh trống với nụ cười nham nhở ...Ôngđánh trống đứng trơ ngại ngùng ông đâu biết rằng cái pḥng tắm nam và nữ nốinhau và chỉ có duy nhất một cục xà pḥng. Hồi nảy chỉ là do D́ Ch. tḥ tay lấycục xà pḥng thôi .