LờiNguyền

Note: Viết dựtheo ưmột phim kinh di. Mỹ mà tôi đã xem! Tên các nhân vật và địa danh trong truyệnhoặc là do tôi tưởng tượng ra hoặc để cho câu chuyện có vẻ thựsựảy ra ở nơiđó!
Tôi cố ư dùng nhân vật và tỉnh thành ở VN để tạo một khung cảnh thânthuộc cho bạn đọc Việt Nam ! Nếu có sự rùng hợp nào hay sơ xuất xin các bạn bỏqua!

Tam Tang

Lan là luật sư cho mộtvăn pḥng luật sư có tăm tiếng tại Saigon. Tuấn, chồng nàng, là kỹ sư điện chonhà máy Saig̣n Thuỷ Cục tại Thủ Ddức. Hai người vừa mới cưới nhau được gần mộtnăm thôi! Gia đ́nh hai bên đều giàu có nên đám cưới đã được tổ chức rất lớn tạinhà hàng Ddồng Khánh, khách dự#273;ến hơn 400 người. Ai cũng phải khen họ thậtlà xứng đôi vừa lứa! Bên chồng đã mua sẳn một biệt thự#7903; vùng ngoại ôSaig̣n, gần cầu Tân Cảng. Sau hai tuần trăng mật tại Ddà Lạt vợ chồng Tuấn Landọn về đó ở . Lan rất thích cái biệt thựày, nó nằm cạnh bờ sông Saigon, chungquanh là tường xây bao quanh một khu vườn cây ăn trái đủ loại! Không khí tronglành và nhất là khung cảnh yên tỉnh cộng với cảnh vật hữu t́nh rất hợp với tínhcủa Lan! Chổ ở cũng tiện cho cả hai v́ không quá xa chổ làm của cả hai vợ chồng!

Tuấn thích các đồ cổ nên t́m mua những đồ chạm trổ xưa đểtrang trí trong nhà dù phải trả giá cao đi nữa! Trong số đồ vật mua được có mộtchiếc gương cổ gắn trên giá được chạm trổ rất cầu kỳ! Lan cũng thích cái gươngnày, nàng đặt nó trong pḥng ngủ và hàng ngày ngắm mình trong gương! Cuộc sốngtưởng cứ thế êm đềm trôi đi, nhưng vào một đêm mà Tuấn phải trựđêm tại sở Lanngủ một mình ở nhà ! Ddêm đó Lan mơ thấy một thiếu phụ trẻ đẹp hiện đến nóichuyện với nàng, cuối cùng thiếu phụ đó nói bà ta chính là mẹ ruột của nàng, c̣ncha mẹ nàng chỉ là cha mẹ nuôi mà thôi!
Nếu không tin thì có thể đi hỏi chamẹ nàng cho ra lẽ, xong thiếu phụ biến mất!


Hôm sau Lanthức dậy và nhớ lại giấc mơ nhưng nàng chỉ cho đó là giấc mơ nên không để ư gìcho lắm! Nhưng liền mấy đêm sau Lan đều mơ thấy người thiếu phụ đó hiện ra tronggiấc mơ và quả quyết nàng là con của bà ta! Lan đâm ra thắc mắc, không biết đólà sự hựhay chỉ là bị ám ảnh chuyện gì rồi mơ thôi! Nàng lờ đi, nhưng rồi đêmnào nàng cũng thấy thiếu phụ đó, lúc thì chân thành, lúc thì khoc nức nở khinghe nàng từ chối không nhận bà ta là mẹ!! Cuối cùng vào một Chúa Nhật, Lan vềnhà cha mẹ chơi, lúc ở trong bếp một mình với mẹ nàng hỏi:

_ Mẹ à, cóphải con chỉ là con nuôi của ba mẹ không ?!

Mẹ nàng hơi biến sắc mặtnhưng cố trấn tỉnh:

_ Ai nói chuyện tầm bậy đó cho con vậy! Ba con mànghe là chết với ông ấy đó nghe chưa !

Rồi mẹ nàng nói lảng qua chuyệnkhác! Lan không hài ḷng lắm nhưng sợ làm phật ḷng mẹ nên không dám hỏi thêm!Nhưng rồi nàng vẫn tiếp tục mơ gặp người thiếu phụ kia! Lan quyết định gặp riêngVú Ba, người đã chăm sóc nàng từ lúc sơ sinh cho đến ngày lấy chồng! Lan xem VúBa như một người mẹ thứ hai, và Vú cũng yêu thương nàng như là con đẻ ! Vú làngười thật thà chất phát, chẳng bao giờ nói dối hay làm phật ḷng một ai! Gặp VúLan hỏi chận đầu:

_ Vú đừng dấu con nghe! Con biết con là con nuôi củaba mẹ con! Xin Vú nói cho con sự hật đi!

Vú Ba mặt tái xanh lấp bấp:

_ Trời ơi làm sao cô biết được, đời nào ông bà nói cho cô biết điều đó!Ai nói cho cô vậy ?

_ Có người cho con biết, con chỉ cần Vú xác nhận vàcho con biết thêm các điều Vú biết!

_ Cô biết rồi thì Vú cũng không giấugì con! Nhưng Vú cũng chẳng biết gì nhiều đâụ

_ Thì điều gì Vú biết thìcứ kể cho con nghe, biết đâu nhờ đó mà con t́m ra nguồn gốc của mình cũng nên!

_ Con biết đó ba mẹ con chỉ có mình con là con một mà thôi! Thật ra thìbác sĩ cho biết là ông bà không thể có con được! Vú chỉ biết là một ngày vào mùaThu 23 năm trước, ông nói là có chuyện phải đi xa vài ngày! Khi trở về ông ẳmtheo một bé gái nói là xin được của một người đàn bàở Cần Thơ, bà ta v́ nghèoquá không thể nuôi đàn con quá đông nên đành ḷng để con mình cho người khácnuôi! Ddứa bé đó là con đó! Vú chỉ biết vậy thôi và Vú đảm nhận việc nuôi dưỡngcon từ đó! Vú cũng không dám hỏi thêm gì từ ông bà nên không biết thêm gì nữa !



Lan biết cóhỏi ba mẹ nàng thì ông bà cũng không nói đâu, nhưng màng đã có được một chi tiếtmà nàng cần! Ddó là nơi ba nàng xin đứa con . Là một luật sư Lan có thể dùng tàinăng và phương tiện sẳn có của mình để truy ra nguồn cỗi của mình! Lan lấy mộttuần nghỉ phép và nói với chồng là nàng phải đi lo một công việc cho một thânchủ tại Cần Thơ ! Khi đến nơi nàng vào Ṭa Án xin người Lục Sựục xem tài liệucoi những ai đã cho con vào những tháng mùa Thu 23 năm trước! May mắn nàng cóđược danh sách của những đứa trẻ được cho cùng tên của người cho và người nhận .Sau khi kỷ lưỡng xét duyệt và so sánh tên tuổi trong danh sách đó, nàng biếtđược tên của người mẹ ruột nàng là Trần Thi. Liễu . Tiến hành xa hơn Lan yêu cầuông Lục Sựem lại hồ sơ của người đàn bà tên Liễu này! Một sự hật bất ngờ mangđến là người này là một tử tội, v́ mang thai nên được dời ngày xử tử đến sau khisinh con! Ddứa con được sinh ra trong khám đường và mang đi cho, sau đó bà ta bịxử bắn v́ tội giết chồng!



Trở lại Saigon với tâmtrạng đau khổ v́ sự hật nàng đã t́m ra! Lan chán nản không muốn t́m kiếm thêm vềthân thế của mình nữa! Ddêm đó người thiếu phụ lại hiện ra trong giấc mơ và lầnnày bà ta kể cho nàng đầy đủ chi tiết về bà và v́ sao bà phải bị xử bắn:

_ " Bà ngoại con là con của một điền chủ giàu ở Phong Ddiền, Cần Thơ.Quận Phong Ddiền chỉ cách Cần Thơ chưa tới 20 cây số. Cứ theo con sông Cần Thơthì từ Cần Thơ rồi tới Cái Răng xong đến Ba Láng vượt qua Vàm Sáng là tới PhongDdiền! Vùng này nổi tiếng là vựlúa gạo v́ thế đã có câu ca dao truyền khẩu từlâu đời:

" Cái Răng Ba Láng Vàm Sáng Phong Ddiền.
Anh thương em thìcho bạc cho tiền!
Ddừng cho lúa gạo, xóm giềng cười chê!"

Bà có mộtsắc đẹp mặm mà với làn da trắng nỏn của cô gái miệt vườn! V́ là con nhà giàu nênbà ngoại con được cha mẹ cho lên tỉnh thành ăn học! Trong một buổi dạ vũ mừngTết, bà con gặp một công tử hào hoa phong nhă . Chàng là con cưng của quan ThamTá ở ṭa bố Tỉnh! Mới gặp nhau là họ đã bị tiếng sét ái t́nh đánh trúng! Sau đóhọ hẹn ḥ với nhau rồi cuối cùng nhà trai đến xin cưới hỏi! Hai vợ chồng sốngtrong gia đ́nh cha mẹ chồng. Trong hai năm đầu t́nh nghĩa họ rất mặn nồng nhưngđến năm thứ ba thì ông ngoại con theo bè bạn chơi bời nhậu nhẹt và bắt đầu lơ làvới vợ ! Bà con lúc đầu c̣n nói bóng gió nhỏ nhẹ để khuyên chồng nhưng đâu cũngvào đấy! Sau bà khóc lóc năn nỉ xin chồng hăy xa lánh bọn bạn bè xấu nhưng cũngkhông xong c̣n bị chồng chửi rủa đánh đập nữa! Quá lắm bà con quay ra cầu cứucha mẹ chồng! Chẳng những không được binh vựmà c̣n bị cha chồng la cho là: _Chồng mày nó là đàn ông, phải để cho nó giao dịch với người đời chứ ! C̣n nó cólăng nhăng với đứa nào thì đã có sao đâu! Trai năm thê bảy thiếp là thường t́nhmà!



Bà con rất yêu thương chồng nên đành cắn răngchịu đựﮧ! Mà thời đó có gì đi nữa thì cũng phải chịu thôi! Ddàn bà mà bỏ nhà đithì không ai chứa, cũng chẳng biết làm gì ăn, và làm nhục cha mẹ của mình! Cứthế mà bà con cố sống cho qua ngày! Nhưng rồi bà có thai mẹ ! Gần ba tháng bàmới biết đúng là mình có thai! Ddêm đó bà đợi chồng về để báo tin vui, đến nửađêm ông ngoại con ṃ về nhà, hơi thở nặc nồng mùi rượu! Bà lấy khăn ướt laungười và mặt mày cho ông, thay quần áo và d́u ông vào giường! Lúc sau bà thủ thỉvới ông là bà có thai rồi! Ddă không vui thì chớ ông c̣n cằn nhằn bà là ông chưamuốn có con, nó chỉ làm bận thêm thôi! Quá thất vọng bà chỉ biết ôm mặt khócthầm trong đêm tối!



Từ hôm đó ông càng đi chơi khuyanhiều hơn, về nhà thì gắt gỏng mắng nhiếc và có khi c̣n đánh bà nếu bà có lêntiếng cải lại! Ông bây giờ công khai đi chơi với đào cả ngay ban ngày ban mặt màc̣n ra vẻ ta đây là đào hoa nữa! Bà nhiều lúc muốn tự ử chết đi cho xong cáikiếp bạc phận của mình nhưng lại thương đứa con trong bụng không có tội gì! Chamẹ chồng và các em chồng đều về phe ông con, họ nói móc nói xói đủ điều! Cho đếnmột đêm kia sau khi đi nhậu nhẹt chơi bời về, ông con chửi và đánh bà một trậnvà c̣n nói là sẽ bỏ bà để lấy vợ khác! Sau đó ông lăn ra giường ngủ như chết! Bànằm thao thức khóc ấm ức, suy nghĩ về số phận hẩm hiu của mình, t́nh yêu củamình dành cho chồng, và tương lai đen tối khi bị chồng bỏ ! Cuối cùng bà quyếtđịnh chết và trước khi chết bà sẽ giết luôn cả ông! Bà nghĩ là chắc sang thếgiới bên kia thì có lẽ hai vợ chồng sẽ có hạnh phúc hơn!



Bà nhè nhẹ ra pḥng khách, nơi đó có treo một câykiếm ngắn cổ xưa trên tường! Cha chồng nàng nói thanh kiếm này là báu vật từtriều đại nhà Lê nên ông ta rất quí và treo trong pḥng khách làm cảnh! Bà mangthanh kiếm vào pḥng, rút kiếm ra khỏi vỏ, ánh thép xanh rợn người! Hai tay dơcao nó lên bà đâm phập xuống ngay tim của ông! Thấy máu phọt mạnh ra bà xây xẩmté xỉu! Khi tỉnh dậy bà không c̣n đủ cam đảm để tựết liễu đời mình! Ở đây cũngkhông xong, bà cầm theo thanh kiếm tang vật, lấy ít vật dụng cần thiết và lẻn rasau nhà đẩy chiếc tam bản ra lạch và kiếm đường chèo về nhà cha mẹ mình. Khi rađến sông lớn bà quăng thanh kiếm xuống sông và cắm cúi chèo như kẻ mất hồn! Hơnmột ngày sau bà mới về dến nhà, vừa bước vào nhà thì đã có mấy ông c̣ trên tỉnhđợi sẳn, họ bắt c̣ng bà và giải lên tỉnh để xử về tội giết chồng!



Tại toà bà nhận hết tội mà họ gán cho! Toà xử rấtnhanh và bà lănh án tử hình mặc dù họ không t́m được "thanh kiếm " hung khí!Nhưng bà đang có thai mẹ nên ṭa cho đ́nh án tử đến sau khi ba con sinh nở ! Rồithì cũng tới ngày đó, bà con sinh mẹ trong nhà lao, họ mang mẹ về trao lại choông bà cố của con! Chỉ hôm sau họ mang bà con ra pháp trường xử bắn! Trước khibắn họ hỏi bà con có điều gì trăn trối lại không! Bà con dỏng dạc thét to vàođám đông đếm coi xử bắn trong đó có cả họ hàng nhà chồng:

_Tui chết đicũng nguyện thành ma về trả thù bọn đàn ông bội bạc! Con cháu tui cũng sẽ làmnhư vậy! Ddó là lời nguyền của tui trước khi chết! Hăy nhớ lấy! _ Rồi họ bắnchết bà con!


Mẹ được ông bà ngoại của mẹ nuôi lớn lên,không ai hở môi cho mẹ biết gì về quá khứ của mình! Ông bà chỉ nói là cha mẹ củamẹ bị chết trong một tai nạn sau khi sanh ra mẹ mà thôi! Mẹ lớn lên và trở thànhmột cô gái có nhan sắc nổi tiếng ở vùng Phong Ddiền, chắc ông bà nhớ hậu quả khixưa nên không cho mẹ lên tỉnh học! Mẹ chỉ học hết trung học đệ nhất cấp là phảiở nhà phụ việc cơm nước với bà ngoại rồi! Nhưng rồi tiếng đồn về mẹ bay xa, contrai của các điền chủ khác cũng t́m dến để dọ hỏi! Mẹ cũng phải ḷng một anhchàng đẹp trai con của một điền chủ ở quận Cái Răng! Tuy không ở gần nhau nhưnganh rất thường lặn lội xuống Phong Ddiền để gặp mẹ ! Rồi thì việc cưới hỏi cũngđến! Mẹ về ở bên nhà chồng ở gần cầu Cái Răng !


Năm saumột trận dịch cúm tràn lan khắp các tỉnh và giết chết cả mấy chục ngàn người!Không may là trong đó có cả gia đ́nh ông bà ngoại của mẹ! Mẹ trở thành kẻ khôngthân nhân! Người thân của mẹ bây giờ chỉ là những người bên gia đ́nh chồng! Mẹcũng làm quen được với một vài người bạn gái mới ở gần nhà . Họ với mẹ chơi thânvới nhau và coi nhau như chị em trong nhà vậy ! Thật ra mẹ chỉ quanh quẩn ở nhàgiúp bà nội con hoặc lại chơi với các bạn gái hàng xóm thôi chứ không đi đâu xacả ! Ba con ngày thì đi đến chiều tối mới về ! Ba con nói phải đi lo công chuyệncho ông con, mẹ luôn tin tưởng ở ba con nên cũng chẳng hỏi han gì nhiều !



Cuối năm đó mẹ có bầu con! Ba con và mẹ rất vuimừng! Ông bà nội con lo mua mọi thứ đồ bổ cho mẹ để sau này con sanh ra đượcmạnh khoẻ ! Ba mẹ sắm sửa các vật dụng và quần áo cho con để chờ ngày con chàođời! Cuộc sống thật hạnh phúc! Nhưng một đêm kia mẹ mơ thấy một thiếu phụ trẻđẹp hiện về trong giấc mơ, bà ta cho mẹ biết là mẹ là con của bà ta! Sau đó bàhiện về hàng đêm để trò chuyện với mẹ ! Cho đến một đêm bà bảo mẹ là ba conkhông trung thành với mẹ đâu! Bọn đàn ông luôn luôn phản bội! Bọn sở khanh đóđáng chết! Bà bảo mẹ phải giết ba con v́ trước sau gì thì ba con cũng bỏ mẹthôi! Mẹ chống đối lại và xác nhận là ba con rất trung thành va yêu thương mẹ!Nhưng bà ấy bảo cứ chờ xem rồi kể lại chuyện bất hạnh của đời bà và lời nguyềnbà đã nói trước khi chết! Bây giờ là thời gian để bà thự thi lời nguyền ấy! Mẹrất kinh hoàng nhưng mănh lựma quái của bà con làm mẹ mềm nhủn cả ư chí củamình! Thấm thoát mẹ đã có bầu được 5 tháng, bụng mẹ càng ngày càng lớn! Ddi lạicũng khó khăn hơn, ông lang khuyên ba mẹ không nên làm chuyện vợ chồng với nhaunữa để giữ an toàn cho con! Từ ấy ba con thỉnh thoảng lại vắng nhà cả đêm ! Mẹvẫn mơ thấy bà con hiện về thúc giục mẹ thi hành lời nguyền: Giết ba con! Nhiềulúc mẹ bị quyền lựhuyền bí của bà con sai khiến và hứa sẽ giết ba con nếu códịp! Một đêm kia bà con bảo mẹ mở ngăn kéo của cái tủ gỗ gỏ trong pḥng! Mẹ thấycây kiếm ngắn cổ xưa nằm đó từ bao giờ! Bà con nói ngày xưa với chính thanh kiếmnày bà đã giết chết kẻ phản bội!



Một buổi sáng kiakhi thu dọn quần áo của ba con để đi giặt, mẹ thấy có vết son trên áo và mùinước hoa vẫn c̣n phảng phất trên đó! Mẹ mang đến hỏi ba con thì ông ấy chốiquanh và c̣n nạt át giọng mẹ nữa ! Mẹ trở về pḥng và khóc một mình! Chẳng lẽ bàcon nói đúng sao !?! Chẳng lẽ bọn đàn ông toàn là một lũ phản bội sao !! Mẹthiếp đi và bà con lại hiện về an ủi mẹ rồi với giọng đanh chắc bà bảo là đã tớigiờ hành động! Nó đã phản bội con từ lâu rồi chỉ tại con quá ngây thơ mới tinvào sự rung thành của nó mà thôi! Hôm sau mẹ lại chơi nhà chị bạn, chuyện vảnmột hồi mẹ hỏi:

_ Chị là hàng xóm với gia đ́nh chồng em, em với chị coinhau như chị em ruột! Em xin chị cho em biết chị có biết gì về cuộc sống củachồng em không !?

_ Sao em lại hỏi thế !? Có gì xảy ra trong cuộc sốngvợ chồng của tụi em à ?!

_ Chồng em thỉnh thoảng đi suốt đêm, và hôm quaem c̣n thấy dấu son và mùi nước hoa trên áo nữa ! Nếu chị biết gì thì làm ơn nóicho em biết với ! Em là kẻ lạ từ xa đến và chỉ biết nhà chồng và mấy chị em gầnđây thôi !Nếu chị biết gì thì làm ơn cho em biết , em đội ơn chị!

_ Chịcoi em như em ruột mình nên chị cũng không dấu gì em! Chồng em nổi tiếng là mộtcông tử ăn chơi vùng này! Ddó cũng là lư do mà cậu ấy phải đi lấy vợ xa! Con gáicác nhà giàu có ở đây đều biết tiếng cậu ấy nên đâu ai chịu gả cho cậu ta đâu !!Hàng ngày cậu ấy tụm bè tụm đảng với mấy tên công tử khác, ăn chơi bài bạc vàphá làng phá xóm! Ở đây ai cũng biết danh! Chỉ tội nghiệp em quá ngây thơ nênchẳng biết gì !!


Mẹ cám ơn chị bạn rồi về ! Thế ra là ba con luônlàm mặt giả dối với mẹ mà thôi! Ddi ăn chơi mà nói là đi lo công việc, đêm ngủvới gái về nói là phải đi lên tỉnh lo giấy tờ!! Mẹ chỉ biết khóc cho phận mình,sao nó oan trái giống hoàn cảnh của bà ngoại con quá!



Một chiều mưa gió kia ba con về nhà mùi rượu nồngnặc, áo quần xốc xếch. Mẹ đở ba con vào pḥng rồi trắch:

_ Sao anh nhậunhẹt gì mà say quá độ như vậy !? Say mà dầm mưa có bữa trúng gió chết dọc đườngkhông ai hay đó!

_ Á a ! Cô cầu cho tui chết chứ gì ! Cô tưởng cô haylắm à ! Cô chỉ là con bé mồ côi thôi! Tui thách cô đó! Chịu được thì ở khôngđược thì đi đi! Không ai chứa cô đâu! Mẹ cô ấy à! Cũng là một con giết chồngthôi! Tui mà biết trước chuyện này thì đời nào tui cưới cô ! Mẹ nào con nấy mà!Dang ra cho tui đi ngủ ! Tui không cần đứa nào giúp hết!


Ba con chửimẹ một hồi nữa rồi nằm lăn ra ngủ như chết! Mẹ cởi thay quần áo ướt cho ông ấy,thấy trong túi có gì cồm cộm mẹ lấy ra xem! Ddó là tấm hình của một cô gái trẻăn mặc hở hang như gái nhẩy, phía sau có đề ḍng chữ " Tặng anh yêu!" và kư tênnguệch ngoặc phía dưới! Mẹ buông rơi tấm hình xuống đất! Ôm mặt khóc! Ddúng rồichẳng sai vào đâu được nữa! Ba con phản bội mẹ từ lâu mà mẹ có biết gì đâu! Ddộtnhiên mẹ nghe tiếng bà con ngay cạnh bên:

_ Mẹ đã nói mà con không tin!Bây giờ con sáng mắt ra chưa !? Hăy giết chết tên phản bội kia đi!

Mẹnhư bị thôi miên, từ từ đi đến bên tủ kéo ngăn lấy cây kiếm cầm trên tay! Trongđầu mẹ nghe toàn những câu chửi rủa đay nghiến của ba con! Xen lẫn vào đó làtiếng thúc giục của bà con! Mẹ như kẻ không hồn bước lại gần ba con, rút thanhkiếm khỏi vỏ, rồi cắm phập xuống tim của kẻ bạc t́nh! Như một kẻ mộng du, mẹ đútthanh kiếm vào vỏ , mở cửa sau bước ra hông nhà! Mưa vẫn c̣n rơi xối xả, mẹ đẩychiếc tam bản và chèo về phía quận! Mẹ không c̣n ai là thân nhân trên đời nàycả! Mẹ chỉ theo sựướng dẫn vô hình nào đó mà chèo ghe về quận! Trong tiềm thứcmẹ có ai nói là hăy vất thanh kiếm xuống sông và mẹ làm theo lời bảo như một cáimáy! Ghé ghe vào cuộc cảnh sát quận, chỉ có một viên cảnh sát ngồi gác và hútthuốc trong văn pḥng! Thấy mẹ ông ta hỏi khuya khoắt thế này mà có việc gì đếnbáo cảnh sát vậy! Mẹ trả lời với giọng khô cứng:

_ Tui đâm chết chồngtui rồi! Tui đến đây để nộp mạng!

Ông cảnh sát bán tín bán nghi khôngbiết làm gì! Ngay lúc đó có mấy chiếc ghe cặp vào bến, mấy người hồng hộc chạyvào la lớn:

_ Thày c̣ ơi! Có án mạng ở nhà ông hội đồng Bảy! Con ổng bịngười ta đâm chết trong nhà! Ông mau cho người tới làm an-kết!

Ông cảnhsát quay lại phía mẹ nói:

_ Cô đưa tay cho tui c̣ng mau lên!

Rồiông ta nhốt mẹ vào pḥng giam và đánh thức mấy người khác dậy để đi theo mấyngười báo tin làm an-kết!

Hôm sau họ giải mẹ lên nhà khámtỉnh Cần Thơ đợi ngày xử ! Cũng như bà con, mẹ nhận hết lỗi và bị nhận án tửhình! Mẹ cũng được hoản ngày bắn cho tới khi sinh con! Khi sinh con ra họ mangcon đi nói là làm giấy tờ và t́m người để cho ! Và rồi mẹ bị họ mang ra pháptrường bắn và mẹ cũng mang theo lời nguyền là sẽ trả thù bọn đàn ông khốn nạntrên đời này! Và con chính là kẻ thi hành lời nguyền ấy!



Lan thấy cảm thương cho số phận của hai người, nhưngnàng không muốn v́ sựận thù của họ mà nàng phải giết chồng mình! Hơn thế nữa,Tuấn rất hiền lành! Nàng biết rỏ tính chồng v́ hai người quen và t́m hiểu nhausuốt mấy năm c̣n ở Ddại Học! Hai người thật sựêu nhau và tựư kết hôn với nhau,đâu có bị ép buộc, hay gả cho một người xa lạ như mẹ và bà nàng xưa kia đâu!Nàng biết Tuấn rất rỏ, một người đàn ông có trách nhiệm, yêu thương vợ và khônghề dính líu đến tứ đổ tường như một số đông người có chức vị khác! Và một điểmnữa là Lan cũng yêu Tuấn tha thiết. Nàng không thể nào ra tay giết người mìnhyêu dấu được!



Dầu nàng có biện bạch cách mấy đi nữathì mẹ nàng vẫn hiện về thúc đẩy nàng làm điều đó! Về vào ban đêm không xong mẹnàng về luôn
nhà nàng đóng đô trong cái gương cổ trong pḥng ngủ ! Mỗi khinàng soi gương thì hình bóng mẹ nàng lại hiện ra nhắc nhở cái sứ mạng nàng phảithi hành! Nói nhẹ không xong, mẹ nàng lên tiếng đe dọa! Một sáng kia Lan thứcdậy để sửa soạn bữa sáng cho vợ chồng trước khi đi làm, Tuấn cũng đã thức nhưngvẫn c̣n nằm rán trong giường, mắt nhắm nhưng tai vẫn nghe mọi sựhung quanh! Lanđến soi gương và Mẹ nàng hiện ra trong đó, vẫn như trước bà trách móc nàng saokhông thi hành lệnh của bà! Lan bựdọc nói:

_ Tại sao mẹ lại bắt congiết người con yêu dấu! Anh ấy có tội t́nh gì mà phải chết v́ sự hù hận củangười xưa chứ !?

_ Ddó là lời nguyền và con là người kế tự#273;ể làmviệc đó! Không ai làm thay con được! Chính tay con phải dùng thanh kiếm để đâmchết người chồng của con để làm tròn lời nguyền, và con của con sau này cũng sèlàm tròn lời nguyền này sau khi con bị xử chết! Ddó là luật đã do bà ngoại con đã đặt ra ! Con cháu phải biết tuân theo mà thôi!

_ Không ! Con khônglàm những điều vô lư đó đâu!


Một làn ánh sáng với luồng gió mạnhphát ra từ chiếc gương thổi bắn Lan vào vách! Nàng đau đớn la lên và bất tỉnh!Tuấn nằm nghe hết mọi chuyện, khi thấy Lan bị hất văng vào tường chàng vùng dậybế nàng lên giường! Nhìn vào gương chàng quát:

_ Bà hăy đi đi! Hăy đểcho chúng tôi yên! Tại sao bà lại nhẫn tâm phá hạnh phúc của con bà!

Bóng trong gương bổng biến thành một con tinh dữ dằn với đôi mắt rựlửa:

_ Tao phải giết bọn đàn ông phản bội chúng mày! Mày cũng khôngthoát khỏi lời nguyền của chúng tao đâu!


Tuấn với tay lấy chiếc guốccủa vợ ném vào chiếc gương, nhưng chiếc guốc bật trở lại vào thái dương chàng.Tuấn cũng lăn ra bất tỉnh! Lúc tỉnh dậy thì Lan đã ngồi sẳn bên chàng ! Trời đătrưa rồi! Hai vợ chồng sợ lắm! Tuấn gọi điện thoại tới sở của hai người xin nghỉmột ngày! Xong chàng chở Lan đi ra chơ. Thủ Ddức ăn trưa! Trong lúc ăn Lan nóivới chồng :

_ Anh kêu người tới mang cái gương đó đi nghe anh! Bà ấy ámảnh em mấy tháng nay rồi đó!

Trên đường về, Tuấn ghé kêu người bán đồ cũlại nhà để cho ông ta cái gương cổ đó! Họ về đến nhà, ông bán đồ cổ vào pḥngkhiêng cái gương đi! Một bóng hình dữ tợn hiện ra trong gương cười the thé vàmột trận cuồng phong cùng với ánh sáng tuôn ra từ cái gương thổi bay ông ta rangoài cửa sổ! Ông ta rớt xuống đất va đầu vào cục đá to chết ngay lập tức! Giọngcười vẫn vang vọng xen lẫn tiếng gầm:

_ Chỉ khi nào hoàn tất lời nguyềntao mới rời khỏi đây! Lan, con phải thi hành việc đó rồi thay thế mẹ truyền lờinguyền này cho con con! Chỉ lúc đó mẹ mới đi đầu thai được thôi!


Tuấn kêu cảnh sát báo về tai nạn xảy ra! Chàng dấu không nói gì vềcon Tinh cả ! Mà có nói thì cũng chẳng ai tin cho! Cảnh sát cho đây là tai nạnnên vợ chồng Lan không gặp rắc rối gì! Hôm sau khi đi làm, Tuấn xin nghỉ buổichiều và đến "Lăng Ông" ở Gia Ddịnh, nơi đây có một thày coi tướng số kiêm thàypháp nổi tiếng để nhờ xem quẻ về con Tinh trong nhà! Sau khi bấm độn và làmnhững thứ phù phép linh tinh, ông thày phán:


_ Con Tinh này rất dữ!Hiện nay không có ai đủ tài để diệt được nó đâu! Nó chỉ đi đầu thai nếu có aithay thế nó mà thôi!

_ Thế thì tụi tôi đành chịu chết hay sao ?!

_ Ddúng ra thì c̣n một cách duy nhất! Phải kiếm ra cho được thanh kiếmcủa nó, và chính người con gái của nó dùng thanh kiếm này đâm vào ngựnó thì mớicó thể tiêu diệt được nó mà thôi!



Nói tới đây ông thày pháp mhưbị ai đập vào đầu lăn ra đất bất tỉnh! Các đệ tử của ông phải làm mọi cách mớivựông tỉnh dậy được! Ông ta nói:

_ Thí chủ về đi! Tôi không giúp gìđược cho ông đâu! Nó tính giết luôn cả tôi đó thí chủ thấy chưa !!


Tuấn ra về cũng không nói gì cho Lan biết về việc này!Chàng sợ làm nàng hoang mang thêm! Nhưng điều làm chàng suy nghĩ nhiều nhất làcon Tinh đã biết chàng t́m cách diệt nó! Chàng sợ nó sẽ ra tay sớm t́m cách giếtchàng! Nửa đêm đó như có linh tính báo thức, Tuấn mở mắt ra thì thấy Lan đangđứng ở bên giường, hai tay nắm chặt thanh gươm ngắn trong tư thế sắp đâm xuốngngựchàng! Ánh mắt Lan như ngây dại mất hồn! Tuấn vội la lớn:


_ Lan,tỉnh lại em! Ddừng làm theo lời con Tinh đó!

_ Tao phải giết bọn đàn ôngphản bội trên đời này! _ Lan trả lời với giọng xa lạ như vọng về từ thế giới bênkia!

_ Em hăy tỉnh lại đi! Nhìn kỹ anh nè! Em biết mà anh yêu em nhấttrên đời này mà! Không gì có thể làm anh xa em được! Em biết là anh luôn trungthành với em mà! Tỉnh dậy đi Lan! Hăy xét lại xem, có khi nào anh ruồng rẩy emhay đối xử lạnh nhạt với em không! Tỉnh lại đi em, đừng để con Tinh cái kia làmtan đi hạnh phúc của chúng mình! C̣n đứa con vô tội của chúng ta nữa, đừng để nólại phải đeo theo lời nguyền khốn kiếp ấy theo nó vào cuộc đời này!


Cái bóng con tinh trong gương cũng gào lên :


_ Hăy giếtbọn đàn ông phản bội đi con! Chúng nó không đáng được sống! Bây giờ là lúc conhoàn thành lời nguyền của chúng ta! Hăy mau xuống tay đi!

_ Ddừng nghelời nó em! Lan hăy mau tỉnh thức lại đi! Vợ chồng ta đang hạnh phúc, chúng tasắp có đứa con đầu ḷng! Ddừng để bọn ma quái yêu tinh kia phá đi hạnh phúc củachúng ta!


Mặt Lan trở nên tỉnh táo hơn, nàng như vừa thoát ra khỏimột cơn mộng du! Nàng nghe tiếng Tuấn kêu gào! Có lẽ lời kêu gào thống thiết đăthắng được ma lựđang thống trị trong nàng! Nhìn mình tay đang dơ cao thanh kiếmchựđâm chồng, Lan hoảng hốt hạ lơi thanh kiếm xuống, miệng la lớn:


_ Trời ơi! Chuyện gì xảy ra hả anh! Sao cây kiếm này lại trong tayem! Tí nữa là em đã giết chết anh rồi!

_ Hăy giết chết nó đi c̣n chầnchờ gì nữa con! Giết nó mau đi cho lời nguyền được trọn vẹn! _ Con Tinh gào gọiLan.

_ Em hày bình tâm lại! con Tinh kia muốn cắt đứt cuộc sống êm đềmcủa chúng ta! Nó dùng ma lựđể khiến em làm chuyện điên rồ! Hăy nghĩ đến tươnglai của chúng ta, đến con của chúng ta!

_ Em phải làm gì bây giờ đây!Trời ơi! _ Lan nói như khóc!

_ Hăy phóng thanh kiếm đó vào ngựcon Tinhkia để phá vỡ lời nguyền của nó mau đi em! _ Tuấn vội trả lời vợ !

_Đừng nghe lời bọn đàn ông khốn nạn con ơi! Con hăy giết nó ngay đi! Ddừng nghelời nó xúi xiểm mà giết mẹ con nghe chưa ! _ Con Tinh phản lại tức thì!

_ Hăy mau phóng thanh gươm đi em! Chỉ có một mình em là có thể phá đượclời nguyền này mà thôi! Em nghe rỏ chưa ?! Chỉ có mình em thôi! _ Tuấn gào tonhư muốn để át đi mọi ma lực̣n sót lại trong Lan!



Thình ĺnhLan vươn tay lên và phóng nhanh thanh kiếm vào cái bóng con Tinh trong gương!Cái gương bể tan ra thành từng mảnh vụn cùng theo đó là một tiếng rú rợn người!Con Tinh và thanh gươm tiêu biến mất theo một làn khói mờ! Vợ chông Lan ôm lấynhau khóc! Mừng mừng tủi tủi! Tai nạn đã qua đi rồi! Hai người ngồi tâmsự#244;n lại các vui buồn trong đời cho đến sáng! Tuấn dọn dẹp nhà cửa, chàngmang cái khung gương ném xuống sông như để xoá đi cái ám ảnh đã qua! Từ đó vềsau vợ chồng Lan sống hạnh phúc không c̣n bị khuấy phá gì nữa ! Lời nguyền đã bịphá!

Cuối năm đó Lan sinh được một bé gái giống nàng nhưđúc! Nàng tạ ơn trời đất v́ con nàng không phải chịu cảnh sinh trong tù và đeotheo lời nguyền như mẹ và bà ngoại nàng! Hai năm sau một bé trai lại ra đời vàhọ sống êm đềm trong hạnh phúc tới già!



PS: Có bạnnào ở Cần Thơ không ? Bố tôi trước kia là lính VNCH, ông hay di chuyển theo đơnvị nên tôi cũng biết được một số tỉnh ở miền Tây (Cần Thơ, Bạc Liêu, VĩnhLong...) Tôi có ở Cần Thơ một thời gian, bây giờ thấy nhớ Bến Ninh Kiều ghê! Nhớcác hàng ăn bán về đêm dọc theo bến và ánh đèn từ nhà hàng nổi ở đó!!