Dịch giả: Lê Thành
Phần Kết

     giữa hòn đảo là một ngôi nhà, bao quanh bởi dàn boong giấy đỏ rực và những cây bìm bìm. Hàng hiên rộng của ngôi nhà nhìn ra phá đảo, nơi bỏ neo của con tàu Vahiné.
Một người đàn bà có nước da rạm nắng đang dẫn một đứa bé chập chững men theo lối mòn trải san hô để xuống bãi biển. Cả hai vẫy tay chào khi trông thấy tôi đang chèo xuồng vào bờ và dừng lại để chờ tôi.
Tay trong tay, chúng tôi đi ngược lên lối mòn để đến một ô vuông đất, bao quanh bởi những cành san hô, có dựng một tấm bia trắng. Chúng tôi dừng lại nơi đây. Tôi hái một cành hoa dâm bụt và vứt xuống dưới chân tấm bia trong khi đứa bé chăm chú nhìn cái nghi thức quen thuộc này.
Chẳng bao lâu, cành hoa sẽ héo tàn dưới nắng, nhưng nó sẽ được thay thế mỗi ngày, bao lâu chúng tôi còn sống trên đảo Hai-Sừng này. Khi con tôi không lớn, tôi sẽ giải thích cho nó về ngôi mộ này và nó sẽ hiểu những dòng chữ ghi trên tấm bia:

Để Tưởng Nhớ

JOHNNY AKIMOTO
Một Người Đầy Can Đảm Và Cao Quý.
Hòn Đảo Này Thuộc Về Anh Và Chúng Tôi Có Bổn Phận Phải Gìn Giữ Nó.
HÃY YÊN GIẤC

HẾT


Xem Tiếp: ----