GHI CHÚ CỦA CU CỎ

Giá ông Ruông vẫn còn, có nghĩa ông không chết, thì những ghi chép của ông không phải chỉ bấy nhiêu. Tức, ông vẫn tiếp tục đánh cắp chuyện sử sách để tô điểm cuộc đời ông và cuộc đời các bậc tổ phụ của ông. Nếu như người ta tin một cách mãnh liệt rằng chỉ lấy mỗi cái xương sườn của ông Adam mà làm ra được một bà Evà, thì ông cũng mãnh liệt tin rằng nếu lấy một số sự việc nào đó đã xảy ra trong lịch sử nhân loại (mà ông luôn giả thiết là thật) để lắp ráp vô cuộc đời ông và lắp ráp vô cuộc đời các bậc tổ phụ ông, lắp ráp theo cách lắp ráp của ông, thì nhất định sẽ thành ra thứ lịch sử vĩ đại của cuộc đời ông và lịch sử vĩ đại của cuộc đời các tổ phụ ông. Và tất nhiên, nếu như ông chưa chết thì thằng Cỏ anh sẽ còn được nghe những câu chuyện kể lạ đời.
Và thằng Cỏ anh không ai khác hơn là người kể chuyện này. Muốn kể được chuyện này, người kể chuyện đã sử dụng tất cả những ghi chép người ông quá cố để lại, và vận dụng cả ký ức của cha mình ( thì hỗn tạp, mơ hồ) lẫn ký ức tuổi thơ của mình ( thì bị thời gian làm lẫn lộn, nên chẳng biết những điều kể ra là có đúng hay không) Nói tóm lại, người kể chuyện đã cố hình dung lại cuộc đời ông mình với mức có thể. Và cũng chẳng thể xếp đặt các sự việc theo thứ tự trước sau. Vì đây không phải chép tiểu sử, mà cốt để làm hiện lên hình ảnh một con người. Kể chuyện này, người kể chuyện chỉ mong đạt được mỗi mục đích là làm cho hình ảnh ông mình trở nên vĩ đại đối với các thế hệ con cháu nhà họ Lê, tức đáp ứng được ước muốn cuối đời có vẻ kỳ cục của ông..
Qui Nhơn mùa thu 2004
mùa thu 2007

Xem Tiếp: ----