Căn nhà bên kia đèo Rù Ŕ
--------------------------------------------------------------------------------
Ai từng sống ở Nha Trang trước 75 cũng biết là đoạn đường từ Ninh Hoà về
NhaTrang rất ít dân cư cư ngụ dọc theo khoảng giữa của đoạn đường này. Nhất là
khuvựgần Nha Trang v́ một bên là núi đá của dăy Trường Sơn, một bên là biển
sâurộng. Ddất đai khô cằn trắng bạch, cây cối hoang c̣n mọc không muốn nổi nói
chilà dùng để trồng trọt. Mặt đất cũng như sườn núi được bao phủ bởi những bụi
câythấp rậm. Thỉnh thoảng ta có thể thấy một vài mảng sườn núi được khai phá
đểtrồng chuối. Có lẽ chỉ có cây chuối mới chịu nổi với cái khô cằn, khắc
nghiệtcủa đất đai và thời tiết ở đây!
Hai bꮠđường thỉnh thoảng mới
thấymột mái nhà tranh ẩn hiện sau các lùm cây. Ta có thể thấy chung quanh nhà
lànhững bụi chuối, và đằng trước có những giàn cho cây Thanh Long leo. Thanh
Longcũng là một đặc sản của vùng đất khô cằn này! Nếu ai ghét sự#7849;m ướt của
mưamùa thì có thể rất thích thú được sống ở Nha Trang khô ráo nàỵ
Hoàngdạy học tại trường trung học Lê quý Ddơn, một trường có tiếng ở miền Trung
này.Những ngày nghỉ lễ hay Chủ Nhật, chàng thường chở vợ đi chơi các danh lam
kỳtích trong vùng để ngắm cảnh và cũng để xả đi những mệt nhọc sau những ngày
làmviệc! Hơn nữa là hai vợ chồng son nên không phải lo lắng về con cái gì cả.
Vợchàng cũng là một cô giáo dạy ở một trường tiểu học trong thành phố! Cả hai
rấtmꠦ#273;i chơi xa trong những ngày nghỉ! Họ thật là hợp tính nhaụ
Mộtngày lễ trùng vào thứ Bảy (ngày xưa người VN làm việc 6 ngày/tuần, gần đây
mớiđổi 5 ngày/tuần.) Vợ chồng Hoàng quyết định đi chơi vùng Dục Mỹ để thăm
suốinước nóng ở nơi này! Suối nước nóng nằm cạnh Quốc Lộ 21, nên du khách không
phảibăng rừng lội suối gì cả. Cuộc đi chơi thật thích thú. Suối này được tạo
thànhdo các mạch nước ngầm sâu phun lên từ các khe đá nên rất nóng. Họ cũng như
cácdu khách khác mua trứng gà bỏ xuống các khe đá và chờ trứng chín để ăn! Măi
mêchơi và ngắm cảnh nên măi đến 6 giờ chi꠵ vợ chồng Hoàng mới dẫn xe ra quốc lộ
đểtrở về lại Nha Trang. Tới Ninh Hoà thì đã gần 7 giờ nên họ quyết định vào
mộtquán ăn làm một bụng trước khi tiếp tục lái xe về!
Ăn uống xong xuôi đã
gần9 giờ tối, Hoàng chạy xe chầm chậm để vừa hóng những cơn gió mát của buổi
tốithổi vào tư biển Ddông. Ngày mai là Chủ Nhật nên có về nhà trể cũng chẳng
saomà!
Trời đã khoảng gần 10 giờ đêm rồi. Trên trời chỉ có toàn
nhữngngôi sao lấp lánh, đường vắng hoe không có một chiếc xe nào ngoài xe của
vợchồng Hoàng. Trời gió hây hây rất mát, vợ chồng Hoàng chuyện trò với nhau
vềbuổi đi chơi, thỉnh thoảng họ cười rộ lên v́ thích thú! Khi xe c̣n cách đèo
RùŔ khoảng chừng 5 cây số thì bổng nhiên cái xe kêu bụp bụp vài tiếng rồi
tắtmáy. Hoàng cố đạp nhưng cái Honda vẫn chỉ rặn được vài tiếng rồi im bặt.
Chàngxuống xem lại bugi, dây nối, và lại đạp thử. Chiếc xe vẫn nằm ĺ ra đó.
Ngóquanh chẳng thấy một bóng nhà nào cả, chẳng lẽ phải dẫn bộ xe hơn 10 cây số
đểvề nhà saỏ Giờ này các chổ sửa xe cũng đã đóng cửa cả rồi! Không c̣n cách
nàokhác, Hoàng đành dẫn xe dọc theo lề đường hướng về phía Nha Trang, nơi mà cả
mộtvùng ánh sáng tỏa lên sáng cả một vùng trời!
Hoàng dang dong
duỗidẫn xe đi bổng nghe vợ la lên "Anh ơi, có nhà ở đàng trước ḱa!" Hoàng hướng
mắttheo tay vợ chỉ và thấy ánh đèn lấp lánh chiếu ra từ một căn nhà bên
đường.Không quen đi bộ lại phải dẫn cái xe nặng nề, vừa mệt vừa khát nước nên
Hoàngtỉnh cả người như buồn ngủ mà gặp chiếu manh vậy. Hai vợ chồng vội dẫn xe
vào gỏcửa nhà. Một cụ già chừng hơn 60 mở cửa mời cả hai vào và kêu vợ mang nước
tràra đăi khách. Hai ông bà cụ dáng dấp ốm yếu nhưng có vẻ mặt hiền hậu. Họ
hỏithăm vợ chồng Hoàng v́ sao lại lang thang trong đêm tối như vậy. Hoàng kể
choông bà cụ nghe về t́nh cảnh của mình và xin nghỉ mệt một chút rồi sẽ lên
đường.Ông cụ nói, "Bây giờ đã hơn 10 giờ rồi mà hai cháu dắt xe về tới Nha Trang
chắccũng gần sáng. Cháu nhắm có thể dắt xe qua được Ddèo Rù Ŕ không đó!? Thôi
cứngủ tạm ở nhà hai bác đi, sáng rồi về cũng đâu có muộn gì." Hoàng nghe tới
DdèoRù Ŕ đã ớn, lại nghe đồn rằng trên đèo này có nhiều cô hồn chết uổn lắm.
Tuykhông tin vào các chuyện này, nhưng v́ sợ mệt nên chàng đồng ư xin hai cụ
chonghỉ lại đỡ một đêm. Ông bà cụ nhường cho vợ chồng Hoàng cái giường gỗ ở
nhàtrên, c̣n họ xuống ngủ ở chỏng tre trong căn bếp.
V́ mệt mỏi
saucuộc đi chơi nên vợ chồng Hoàng đặt lưng xuống là ngủ ngay, cho đến lúc tiếng
gàrừng gáy gần đó đánh thức Hoàng dậy! Chàng coi đồng hồ, đã 5 giờ sáng rồi!
Chàngđánh thức vợ dậy đi rửa mặt. Thấy cái giường của ông bà cụ vẫn c̣n buông
màn,hai vợ chồng không dám đụng chạm mạnh sợ làm họ tỉnh giấc. Sau đó Hoàng móc
bóplấy tờ 500 đồng đặt lên cái bàn gổ, rồi lấy cái tách trà chận lên để gió
khỏibay. Chàng nói với vợ, "Ông bà cụ chắc cũng không khá giả gì, coi như mình
trảcông cho ḷng tốt của họ em nhé!" Xong chàng dắt xe ra đường và thử đạp máy.
Cayquá, cái xe nổ ḍn như chưa từng bị trục trặc gì cả! Chàng đèo vợ chạy chầm
chậmhưởng cái gió mát mẻ của buổi sáng ban mai.
Khi về đến chơ.
DdồngDdế, Hoàng ghé xe vào một quán cafe mở cửa sớm, kêu một ly cafe sữa cho vợ
vàmột đen cho mình. Vợ chàng đột kêu lên kinh ngạc, "Anh làm gì mà sau lưng
áoquần toàn là lọ nghẹ không vậy!?" Hoàng nhìn ngoái lại thì đúng là toàn là
trothan dính đầy sau lưng. Quay sang vợ chàng cũng thấy sau lưng nàng toàn là
màuđen của than, "Em cũng thế chứ riêng gì anh đâu!?" Hai vợ chồng lo phủi bụi
thanvà tựỏi làm sao lọ nghẹ lại bám đầy trên lưng họ được! Lúc đó chị chủ quán
vừabưng hai ly cafe ra thấy thế liền lên tiếng, "Tui đoán chắc là anh chị ngủ
nhờ ởcăn nhà bên kia đèo phải không?" "Đúng rồi! Sao chị lại biết được hay vậỷ!"
"Vậythì thôi rồi! Anh chị lại bị hai con ma chết cháy cho ngủ nhờ rồi!" Vơ.
Doànghơi tái mặt hỏi dồn, "Chị nói gì, ai là hai con ma chết cháy vậỷ" Chị chủ
quánôn tồn kể, "Số là năm ngoái cái nhà của hai ông bà cụ ở bên kia đèo Rù Ŕ
mộtkhoảng bị cháy lụi trong đêm, ông bà cụ đang ngủ nên bị chết cháy trong đó.
Họkhông có ai thân thuộc nên người ta đào chôn họ ngay sau cái nhà bị cháy đó!
Từđó đến nay thỉnh thoảng lại có người được họ mời vào cho ngủ nhờ qua đêm,
vàsáng ra thì thấy mình nằm trơ trọi trên nền nhà cháy hoang đó! Có lẽ anh chị
dậysớm nên chưa thấy mình nằm trên đất đó thôi!" Vơ. Doàng mặt tái mét, miệng
nammô liên hồi. C̣n Hoàng thì không tin chuyện này cho lắm.
Uống
xongly cafe, chàng lái xe quay trở ngược lại phía đèo Rù Ŕ. Vợ chàng sợ hăi
luônmiệng khuyên chàng nên quay về Nha Trang, nhưng Hoàng cứ thẳng một mạch về
hướngđêm qua. Một lúc sau, chàng cảm thấy tay vợ bấu chặt vào vai mình, miệng
nàng úớ, "Anh coi ḱa, đúng rồi, đúng rồi, cái nhà cháy kia ḱa! Thôi mình quay
trởlại đi nghe anh!" Không nói một tiếng, Hoàng quành xe ngay vào ngôi nhà cháy
mặccho vợ chàng ngồi chết điếng phía sau. Dựﮧ xe xuống và đi vào chổ căn nhà,
chàngxám mặt v́ thấy chiếc bàn gỗ bị cháy hơn một nửa và tờ 500 đồng nằm trên đó
vẫnđược dằn bởi cái tách nám đen. Tờ 500 bay phần phật v́ gió thổi mạnh như
nhắcnhở cho vợ chồng Hoàng là cái chuyện ngủ lại đêm qua ở tại đây là thật, và
câuchuyện của chị chủ quán là không phải là chuyện bịa đặt. Vợ chồng Hoàng là
nhânchứng cho chuyện có thật này! Bước ra phía sau mấy bụi chuối, hai cái mộ nằm
chơvơ không nhang khói, cỏ hoang mọc trùm lên cả mộ! Hoàng là một giáo viên
nênđộng ḷng trắc ẩn, chàng nói với vợ lấy tờ 500 trên bàn, chạy xe ra chơ.
DdồngDdế mua bó nhang và ít hoa quả về đây, c̣n chàng thì xắn quần áo ra sức nhổ
hếtmấy cây cỏ dại trên hai nấm mồ!
Khi vợ chàng mang nhang và hoa
quảvề tới nơi thì hai cái mồ đã được dọn dẹp sạch sẻ. Vợ chồng chàng đặt hoa
quảtrước mồ rồi đốt nhang cắm xuống đất trước hai ngôi mộ! Hoàng nói nhỏ với
vợ,"Tội nghiệp cho họ em nhỉ, không con cái nên không ai hương khói cả! Nếu khi
nàomình có dịp đi qua đây, anh nghĩ mình nên ghé lai đốt cho họ một nén hương
nheem." Sau đó vợ chồng Hoàng lái xe ra về, trong ḷng thơi thới v́ mình đã làm
mộtviệc tốt cho người khác.
Tuần sau đó trong nhà Hoàng bắt đầu
cósựạ! Ddêm về khuya có tiếng lịch kịch ở dưới bếp và trên pḥng khách. Vơ.
Hoàngtỉnh ngủ hơn nên thường bị các tiếng động này làm thức giấc. V́ là phụ nữ
nêntuy nghe mà nàng chẳng dám ra xem, chỉ nằm nghe mà sợ một mình, cũng chẳng
dámđánh thức chồng v́ sợ bị chồng chê là nhút nhát. Tuy thế v́ đêm nào cũng
nghe,nên một sáng Chủ Nhật nàng đánh bạo nói với chồng, "Anh có nghe tiếng động
lạtrong nhà mình mỗi đêm không?" "Tiếng động gì vậỷ" Hoàng lơ đảng hỏị "Tiếng
lịchkịch trong bếp và trên pḥng khách đó mà!" "Ối, mấy con chuột nhắt ṃ ăn đó
mà!Ddể anh mua mấy cái bẫy chuột về đặt là êm ngay đó mà!" Và hôm đó Hoàng đi
muaba cái bẫy chuột về cho vợ gài vào ban đêm. Nhưng đâu cũng vào đấy. Tiếng
độnglịch kịch vẫn xảy ra hằng đêm!
Một đêm nọ vơ. Hoàng thức giấc
vàbuồn đi tiểu. Tuy sợ nhưng chẳng lẽ kêu chồng dậy dẫn đi. Nàng xuống đất xỏ
dépđi xuống bếp. Hoàng ngồi bật dậy v́ tiếng thét thất thanh của vợ mình.
Nhìnkhông thấy vợ trên giường, chàng chạy vội ra pḥng khách, cũng không có
nàng,chạy xuống nhà bếp, vợ chàng đang nằm sóng xoăi bất tỉnh trên sàn bếp, nước
đọngvũng trên sàn. Hoàng bế vợ lên giường và lấy dầu gió thoa thái dương cho
nàngtỉnh lại. Noàng lấy quần áo thay cho vợ và một lúc sau vợ chàng tỉnh lại,
nhưngcặp mắt nàng vẫn như thất thần, nhìn dáo dác chung quanh như t́m kiếm cái
gì!Day măi nàng mới tỉnh hẳn lại và rồi ôm mặt khóc thút thít! Hoàng hỏi một
hồinàng mới dám kể, "Em buồn tiểu nên xuống bếp để đi, ai dè khi tới bếp em thấy
bàcụ già ở căn nhà cháy đang đứng nấu nước, bà quay nhìn em làm em sợ quá la
lênrồi té xỉu luôn!"
Hoàng không tin lắm vào lời vợ, cho rằng nàng
bịám ảnh bởi cái đêm ngủ nhờ tại căn nhà cháy nên tâm thần không ổn định. Nhưng
đểtrấn an vợ chàng nhỏ nhẹ nói, "Thôi nghỉ đi em, nếu sau này em c̣n nghe
tiếngđộng thì kêu anh nhé." Ddêm đó trôi qua mà không có sựcố gì nữa! Ddêm sau
đangngủ Hoàng bị vợ lay lay dậy nói thì thầm vào lỗ tai mình, "Ddó anh có nghe
tiếnglịch kịch trên pḥng khách không vậỷ!" Hoàng lắng tai nghe. Quả thật đúng
là cótiếng lịch kịch trên pḥng khách thật! Chàng bắt đầu tin lời vợ mình. Tuy
thế làđàn ông nên chàng không đến nỗi sợ chết điếng như vợ mình! Chàng trườn nhẹ
xuốnggiường, rón rén bước ra phía pḥng khách.
Thật ngoài sự ưởng
tượngcủa Hoàng! Ngồi lù lù trên hai cái ghế là ông bà cụ ở căn nhà cháy hôm
trước! Họđang thủng thỉnh nhâm nhi hai ly nước trà bốc khói! Vẫn với dáng điệu
hiền từ họđưa mắt nhìn Hoàng! Tuy rợn cả da gà, Hoàng vẫn cố lấy giọng hỏi, "Hai
bác cóphải là người ở căn nhà cháy bên kia đèo Rù Ŕ không?" "Đúng đó cháu! Hai
bácxin lỗi đã làm phiền hai cháu nhé!" "Tại sao hai bác lại về đâỷ" "Cháu ạ, ở
đólạnh lẻo quá nên hai bác đánh bạo về đây cho được ấm áp hơn.! Vă lại, hai
bácthấy vợ chồng cháu là người nhân đức nên hai bác nghĩ chắc các cháu chẳng
chấpgì hai bác." "Nhưng vợ cháu rất sợ sựó mặt của hai bác trong nhà này lắm,
nó làđàn bà nên yếu bóng vía lắm!"
Hai ông bà cụ có vẻ lo âu, một
chútsau ông cụ lên tiếng, "Hai bác xin lỗi đã làm phiền đến vợ cháu, hai cháu
làngười có ḷng nhân nên hai bác xin hai cháu là đã làm ơn thì làm cho trót,
bácxin hai cháu làm ơn cho hai bác một lần nữa có được không ?!" "Hai bác cứ
nói,nếu không ngoài khả năng thì cháu sẽ cố gắng thựhiện điều hai bác muốn."
"Cháuhăy xin các sư đến mộ hai bác làm một lễ cầu siêu cho hai bác là xong! Hai
bácv́ chết oan nên chưa được siêu thoát, phải có lễ cầu siêu thì mới có cơ đi
đầuthai được!" "Cháu hứa sẽ làm cho hai bác một lễ cầu siêu vào cuối tuần này!
Cháuhơi ṭ ṃ một chút, xin bác cho cháu biết tại sao hai bác lại chết oan vậỷ
Aigây ra cái chết cho hai bác?" "Ddêm đó hai bác đang ngủ say trong nhà, một xe
đ̣liên tỉnh chạy ngang qua, anh lơ xe lên mui cột lại hàng hóa. Anh ta hút huốc
vàbúng tàn về phía lề đường. Chẳng may tàn thuốc bay lên nóc nhà bác, và mái
nhàbắt lửa. Á đang say ngủ nên hai bác bị chết cháy trong nhà. Tuy là chết oan
vàanh lơ xe đã gây ra sựố. Nhưng xét cho cùng anh ấy đâu cố ư đốt nhà bác,
chonên hai bác không có ư báo thù anh ta. Ahôi cháu đi ngủ đi và nhớ xin cho
haibác lễ cầu siêu nhé" Nói rồi ông bà cụ từ từ nhạt nhoà đị
Giữ
đúnglời hứa, vợ chồng Hoàng lên chuà xin các sư đến chổ mộ ông bà cụ dựﮧ một
đàncúng giải siêu. Từ đó về sau không ai c̣n bị mời vào ngủ trọ ở căn nhà cháy
nữa.Nhà Hoàng cũng trở lại sựên tỉnh như xưa. Nhỉnh thoảng có dịp đi qua đó,
vợchồng Hoàng vẫn ghé lại thắp một nén hương và nhổ các bụi cỏ hoang mọc trên
mồcho ho.. Hoàng c̣n làm hơn thế nữa, mấy năm sau chàng nhờ người cải mộ, đốt
lấytro cốt rồi gửi vào một ngôi chuà gần đó! Chàng nói với vợ "mình đã làm ơn
thìlàm ơn cho trót nghe em."
Tam Tang
PS: Bàinày được lấy ư
từ một chuyện ma do một người bạn kể. Người này trước sống ở NhaTrang nay ở
Massachusetts. Các nhân vật, địa danh, và t́nh tiết trong câu chuyệnlà do tôi
đặt ra cho câu chuyện thêm phần hấp dẫn.
Lâu nay tôi thấyít người
đăng chuyện ma mới trên forum này, có lẽ v́ một vài nguyên do nào đó!Trước kia
cũng có ít người viết, đăng chuyện ma nên tôi cũng hay viết để khuyếnkhích những
bạn khác tham gia. Sau thấy nhiều người tham gia rồi nên tôi phần v́bận việc,
phần v́ làm biếng nên không có tham gia bài mới nào!
Naythấy chuyện
ma lại không được xuất hiện nhiều như xưa nữa nên tôi mạo muội viếtmột vài
chuyện ma khác, coi như là để khuyến khích các bạn khác tham gia. Vậyxin các bạn
tham gia cho đông đảo vào nhé! Viết cũng được, trích đăng, hay copycũng được,
các bạn đừng ngại nhé! Nếu có copy thì bạn cũng đừng nên sửa đổi gìvà nên đề tên
tác giả để người khác khỏi than phiền.