Căn nhà Ma !!!
--------------------------------------------------------------------------------
Gia đ́nh bác Tám được nhà nước tặng cho một căn nhà ở đầu xóm đá, đó là mộtđiều
mà bác Tám không bao giờ mơ tới. Bác Tám chỉ cần một căn nhà lá là đủ chocha con
bác sống tạm trong những ngày đầu dọn ra từ miền bắc cựkhổ để kiếm việclàm. Căn
nhà này thật là rộng răi và khang trang, bác Tám thích lắm.
Ngàygia đ́nh bác
dọn vào căn nhà mới, bác thấy bà con hàng xóm bàn tán gì đó, nhưngmắc mớ gì chớ,
nhà nước đã tặng cho bác thì bác cứ tựhiên, ai muốn nói sao thìnói.
Ddêm đầu tiên, v́ quá vui mừng, bác Tám đã uống hết một xị rượu đếvà sau đó bác
tiến vào pḥng ngủ của bác. Lờ mờ v́ men rượu bác nhìn thấy có mộtcái bóng người
lướt qua bác; bác cảm thấy toàn thân lạnh cóng, nhưng rồi bác dụidụi mắt, lắc
lắc đầu và tiếp tục bước về chiếc giường. Ddặt mình lên giường làbác Tám gáy kḥ
luôn ... Ddang trong giấc mộng đẹp, bác Tám chợt giật mình dậyv́ bác nghe có
tiếng gì như là bát điă đổ vỡ ở gian sau. Khệnh khạng bước xuốnggian sau khám
xét, bác không kiếm ra được manh mối gì cả. Bác trở vào pḥng vàngủ tiếp, nhưng
chưa đầy mấy phút thì bác lại nghe có tiếng động ở gian sau. Kầnnày thì như là
tiếng chân người bước cùng với tiếng xích khua leng keng rất rùngrợn. Toàn thân
bác Tám nổi da gà, bác chợt nghĩ tới điều mà bác không bao giờmuốn nghĩ tới: "có
ma!" Bác trùm chăn lên đầu và cố gắng xua đuổi những ư nghĩsợ sệt đó, nhưng bác
không thể nào bình tĩnh được khi tiếng động kia cứ như đangtiến về phiá cửa
pḥng của bác. Bác muốn lấy lại hết bình tĩng để bước xuốnggiường, nhưng toàn
thân bác run cầm cập và chân tay như không c̣n xương để dichuyển. Bác Tám chỉ
c̣n cách xuôi mình cho số mạng an bài. Tiếng bước chân mỗilúc một gần pḥng bác,
bác Tám hồi hộp lo sợ ... rồi ... bác nghe tiếng kẽo kẹtcủa cánh cửa nhè nhẹ ...
Tuy trùm chăn cả người, nhưng bác Tám có thể cảm giácđược là cánh cửa pḥng bác
đang từ từ hé mở ... và ... bước chân kia từ từ tiếnvề phiá chiếc giường của
bác. Lúc này thì bác sợ đến cựđiểm, chân tay bác rărời, hai hàm răng bác cũng
khua theo tiếng chân kia, tiếng chân càng gần thì haihàm răng càng đập mạnh. ...
Bác Tám cảm thấy có bàn tay lạnh lẽo đang động tớicái chăn, tiếng thở nhè nhẹ
nơi tai bác, và ánh mắt đỏ hoét đang nhìn vào mặtbác ... bác Tám hét to lên,
nhưng bác bác chảng nghe được tiếng la của bác. Lúcnày thì bác nghĩ là bác sẽ
chẳng c̣n có thể sống được nữa ... Bác cảm thấy chiếcchăn được tung lên và một
bàn tay to tướng chộp vào người bác; bác giật bắnngười dậy và .... nhìn thấy
người ngồi bên cạnh bác là đứa con của bác.
_Cha nằm ác mộng ha?? Ddứa
con hỏi
Người bác Tám ướt như chuộtlột, bác nhìn quanh quẩn một hồi và
chợt thở phào nhẹ nhơm.
Tuy là chẳngcó chuyện gì không may xảy đến nơi
bác, bác Tám cũng không thể nào phân biệtđược là bác thật sự#273;ă nằm mộng hay
là bác đã gặp ma. Dầu sao đi nữa thì báccũng bị chuyện đó ám ảnh suốt cả ngày
... Rồi chiều lại về, bác Tám nhất định làkhông uống một giọt rượu nào để giữ
đầu óc tỉnh táo cho đến tối.
Mười giờ,mười một giờ, rồi mười hai giờ ... đã
3 tiếng đồng hồ nằm trên giường mà bác Támkhông thể nào ru mình vào giấc ngủ
được; bác cứ trằn trọc không yên trong khithằng con của bác đã yên giấc điệp từ
lâu. Bác Tám bắt đầu đếm số 1, 2, 3, ...với hy vọng là sẽ làm cho giấc ngủ mau
đến. Khi bác Tám vừa đếm tới 100 thì bácnghe: "Keng ... keng ... keng," tiếng
kêu phát ra từ nhà sau. Bác Tám nhảy xuốnggiường, chạy đến cánh cửa, và ép tai
vào cửa để nghe ngóng; nhưng đã 5 phút quađi mà mọi sựẫn im ĺm, bác Tám trở
lại giường; và trong khi bác sửa soạn đặtmình xuống thì bác lại nghe: "Xịch ...
xịch ... xịch." Bác Tám rùng mình một cáivà bắt đầu hồi hộp v́ đúng là những
tiếng kêu mà bác đã nghe được hồi đêm qua.
Nhắc lại là sau khi chuyện xảy
ra đêm qua, bác Tám lúc nào cũng hy vọnglà mình đã nằm mơ, nhưng giờ nghe những
tiếng động này, bác Tám khẳng địnhchuyện đêm qua là sự hật.
Ddể chắc ăn,bác Tám nhéo vào má một cái thật mạnh, "Ouch!" Bác Tám la thầm. Tim
bác Tám bắtđầu đập mạnh và mồ hôi bắt đầu toát ra. Bác Tám cầm cây gậy lên, lấy
hết bìnhtĩnh bước tới cánh cửa pḥng. Tiếng "xịch ... xịch ... xịch" đột nhiên
lặng bẵngđi, bác Tám từ từ mở cánh cửa bước ra ngoài, rồi từ từ bước xuống gian
nhà sau.Trong lúc bác đang hồi hộp thì ... "vù" một vật gì bay về phía bác. Bác
Tám giơcây gậy lên và lấy hết sức đập mạnh vào vật đó. "Meo! meo! meo!" bác Tám
nhảy vềphiá saụ "Thì ra là con mèo," bác Tám thở hắt ra, bỏ cây gậy xuống và lấy
haitay xoa xoa ngự
Quan sát một hồi không thấy có gì lạ, bác Tám quay
trởlại pḥng ngủ. Vừa chân trước chân sau bước vào, bác Tám giật bắn người và
lùilại v́ chiếc giường của bác đã được dựﮧ đứng lên. Trong lúc bác Tám c̣n đang
hốthoảng thì chiếc giường kia bắt đầu xoai ... xoai ... ṿng ... ṿng. Bác Tám
sợquá cắm đầu chạy qua pḥng thằng con trai của bác.
Mở cửa pḥng đứa
contrai, bác Tám vội vă chạy đến chiếc giường để đánh thức thằng con trai dậy
...Nhưng khi bác Tám chạy đến chiếc giường ... thì ... một khuân mặt xanh lè
vớinhững nốt rẽ đỏ hoét xoai lại ngó bác. Bác Tám v́ quá hoảng đã xoai mình
chạythẳng xuống nhà dưới ... Sau khi lấy lại bình tĩnh, bác quết định vào cứu
thằngcon trai. Bác nhặt cây gậy lên và từ từ bước lên nhà trên. Lấy hết sức, bác
bướctới gần chiếc giường thằng con trai. Bác từ từ giơ chiếc gậy lên ... nhưng
...bác chợt ngưng lại v́ giờ trên giường chỉ c̣n thằng con trai của bác đang say
mêtrong giấc ngủ. Bác đánh thức thằng con và kéo nó chạy ra khỏi nhà ...
Ddêm nay hai cha bác Tám nằm ngủ trên vỉa hè của một người hàng xóm; Tuykhí trời
lạnh lẽo nhưng bác Tám thấy người bác c̣n ấm hơn ngủ trong căn nhà củabác.
Khi c̣n học ở đại học 4 năm, Tuấn sống với bố mẹ tại một thành phố thuộcvùng
Ddông Bắc Hoa Kỳ ! Sáu tháng trước khi tốt nghiệp cử nhân khoa học về TinHọc (BS
in Computer Science,) Tuấn đã gửi đơn xin việc đến một số các hảng vềđiện tử
(hardware) hoặc về phần mềm (Software) để xin việc ! Lúc này đang trongthời kinh
tế thịnh vượng nên trong ṿng vài tháng Tuấn đã được bốn công ty thâunhận !
Chàng chọn một công ty làm về phần mềm ở thành phố North Andover thuộctiểu bang
Massachusetts v́ việc làm đúng khả năng của Tuấn, và chỉ cách chổ bốmẹ chàng
chừng một giờ rưỡi lái xe thôi!
Sống ở vùng DdôngBắc này đã
lâu nhưng Tuấn vẫn ngại lái xe trong trời tuyết mùa Ddông! Nên khichấp nhận nhận
việc Tuấn phải lo kiếm nhà để thuê cho gần nơi mình làm, hơn nữakhông sống chung
với bố mẹ bao giờ cũng được tựo và thoải mái hơn! Ngặt một nỗilà nhà cửa ở
thành phố này rất đắt và khó kiếm ! Dda số là dân trung lưu trở lênvà hầu hết
dân cư là Mỹ trắng! Ddọc báo t́m nhà để thuê cả gần hai tuần mà Tuấnchưa kiếm ra
một căn nào vừa ư cả ! Thời gian nhận việc đã gần kề nên Tuấn hơilo là chắc hàng
ngày phải lái xe cả gần 100 miles đi tới sở làm! May mắn chochàng là chỉ một
tuần trước ngày vào làm Tuấn thấy báo đăng có một nhà cho thuêpḥng (share
room!) Mừng quá chàng vội gọi điện thoại xin đến coi pḥng ngay!Thật ngoài sức
tưởng tượng của chàng, bà già chủ nhà cho Tuấn hoàn toàn tựotrên lầu hai của
căn nhà! Trên đó có đầy đủ tiện nghi như một căn nhà riêngbiệt, gồm hai pḥng
ngủ, bếp, nhà tắm, và pḥng khách! Chỉ một điều bất tiện nhỏlà phải dùng cầu
thang để xuống nhà dưới mới ra ngoài được! Ddó chỉ là chuyệnnhỏ nên Tuấn bằng
ḷng thuê ngay không cần do dự́!! Căn nhà này chỉ cách chổlàm khoảng 15 phút
lái xe thôi! Thật là tuyệt, dù có băo tuyết Tuấn cũng chẳnglo!! Tiền thuê cũng
quá rẻ nếu so với các nhà khác ở vùng này! Hơn nữa nhà chỉcó một bà lào già gần
80 tuổi ở thôi! Bà chủ nhà ở một mình tầng dưới với mộtcon mèo làm bạn ! Người
già ít nói và bà này trông có vẻ hiền hậu nên Tuấn khôngcó gì phải lo nghĩ cả !
Căn nhà cổ này chắc cũng phải dựﮧtrên 100 năm rồi! Nhà kiểu Colonial, tường
gạch, mái thì lợp lại bằng giấy dầu!Chung quanh nhà là một vườn rộng như một khu
rừng với toàn là cây thông và câymaple nên trông có vẻ âm u lắm! Tuấn rất thích
cảnh yên tịnh này! Ở một nơi màkhông phải nghe tiếng ồn của xe cộ, tiếng la hét
của trẻ con trước nhà thì đâuphải là dễ trên cái đất Mỹ này! Tuấn mượn đỡ tiền
bố mẹ mua sắm các thứ cầnthiết cho cái "nhà riêng" của mình! Chàng dọn nhà vào
ngày thứ Bảy ngay trướctuần đi làm. Ngày đi làm, chiều về nấu đại món gì để ăn!
Làm biếng thì mì gói,c̣n lười hơn thì trên đường về ghé vào nhà hàng Tàu ăn xong
rồi về! Tối đến mởTV xem vài chương tŕnh hài (comedy shows) rồi đi ngủ ! Thứ
Bảy đi giặt quần áovà đi chợ, c̣n Chủ Nhật lái xe về thăm bố mẹ, tiện thể đi lễ
VN và được ăn haibữa cơm đàng hoàng với gia đ́nh! Tuấn chưa có người yêu nên
chàng chẳng tốn thìgiờ cho việc hẹn ḥ!
Tuấn cũng như các
chàng thanh niênkhác, làm việc, ăn, ngủ và it để ư đến gì chung quanh mình! Tối
lên giường mộtchút là ngủ say ngay! Trên này có hai pḥng ngủ, Tuấn chọn pḥng
rộng hơn và cửamở ngay ra pḥng khách để làm nơi ngủ ! Tuấn có thói quen đóng
cửa pḥng khi ngủnên dù sống một mình trên lầu chàng vẫn đóng cửa khi lên
giường! Một sáng thứcdậy Tuấn ngạc nhiên khi thấy cửa pḥng bị mở toang ra và
càng ngạc nhiên hơn nữalà cái "TVs remote control" lại nằm ở cuối giường chàng!
Tuấn không bao giờmang nó vào pḥng ngủ cả và chàng nhớ là đã đóng cửa khi bước
vào pḥng đêm quarồi! Nhưng phải sửa soạn đi làm nên Tuấn không để ư lâu đến
việc này! Nhưng sánghôm sau chàng lại thấy cái remote control ở cuối giường và
cửa pḥng cũng lại bịmở ra! Chắc có điều gì lạ đây, Tuấn nghĩ, v́ sựviệc này
xảy ra hai ngày liêntiếp rồi! Tuấn tắm gội, thay quần áo, ăn sơ sài rồi đi làm!
Nhưng chàng bắt đầuđể ư đến việc lạ này!
Nói là để ư nhưng
Tuấn vẫn ngủ say vàhôm sau sựiệc lại đã xảy ra đúng như hai hôm trước! Cái
remote control vẫn nằmở cuối
giường, cửa pḥng vẫn bị mở ra! Ddêm hôm sau,
Tuấn cố thức để ŕnhxem động tỉnh! Ddến nửa đên chàng nghe có tiếng bước chân từ
nhà dưới lên cầuthang, rồi tiếng lịch kịch trong pḥng khách! Tiếng bước chân
tới lui trongpḥng! Rồi yên lặng một hồi! Tiếng bước chân lại vang lên đi xuống
cầu thang!Ddợi một lúc không nghe thấy gì nữa, Tuấn ra pḥng khách bật đèn rồi
nhìn xuốngnhà dưới! Bên dưới tối om om chẳng thấy gì ! Chàng tắt đèn và trở về
pḥng vàrơi vào giấc ngủ lúc nào không biết! Lúc thức dậy lại thấy cái remote
control đănằm chình ́nh ở cuối giường từ bao giờ! Cửa pḥng vẫn bị mở ra như các
hômtrước! Tuấn nghĩ ngay đến bà già chủ nhà! Tiếng bước chân không có vẻ nặng
nề,và từ dưới nhà dưới đi lên rồi lại trở xuống thì c̣n ai khác vào đây nữa
nếukhông phải là của bà già chủ nhà này! Khi đi làm, Tuấn thấy bà già đang ăn
sángbèn hỏi:
_ Ddêm qua Bà có lên lầu làm gì không ?
_ Tôi
đâulên đó làm gì ! Trên đó tôi đã dành cho cậu mà ! _ Bà lăo trả lời và Tuấn
khônghỏi thêm gì nữa !
Cuối tuần đó Tuấn về nhà bố mẹ
chơi vàthuật lại sựiệc đã xảy ra cho mọi người nghe! Anh em trong gia đ́nh nói
chắc làma đó! Bố mẹ chàng gạt phăng cái giả thuyết đó đi va ` cho rằng bà già
chủ nhàv́ già nên khó ngủ cho nên đi lại trong đêm cho đỡ buồn thôi ! Anh của
Tuấn đưara giả thuyết nữa: "Có khi bà già bị bệnh mộng du, nên đêm đêm đi lang
thangtrong nhà đó! Em coi chừng đó nghe! Anh thấy trên TV họ nói là có khi
nhữngngười mộng du giết người mà chẳng biết gì hết, và họ cũng không bị kết tội
gìđâu v́ là bệnh mà!" Tuấn nghe cũng hơi ngán! Không chừng bà già mắc bệnh đó
cũngnên! Ddều làm Tuấn run hơn là bà ta đêm nào cũng vào pḥng chàng và để lại
cáiremote control ở cuối giường! Lỡ hôm nào bà ta mang theo con dao vào thì thật
làhọa lớn! Tuấn quyết định t́m cho ra lẽ việc này!
Trở
vềmhà, đêm đó chàng uống mấy ly cafe thật đậm với dụng tâm thức tỉnh để ŕnh!
Tuấnkhép hờ cửa và nằm giả vờ như đang ngủ. Ddến khoảng 11:30PM chàng nghe tiếng
cửabị đẩy từ từ mở ra! Một làn hơi lạnh chạy rần trên xương sống của Tuấn! Tuy
runchàng vẫn hướng mắt về phía cửa! Cánh cửa mở ra chừng 3 tấc rồi ngừng tại vị
tríđó! Tuấn cố nhìn nhưng không thấy ai cả ! Tuấn vẫn nằm yên hồi hộp chờ đợi
coiviệc gì sẽ xảy ra! Nhưng trong pḥng vẫn yên ắng! Quá căng thẳng Tuấn ngồi
bậtdậy! Tuấn hoảng hốt khi thấy một bóng đen nhỏ phóng vụt ra ngoài qua khe cửa,
vàcó tiếng kêu tiếng kêu "Meo, meo!" vang lên! Thì ra là con mèo mun của bà
chủnhà lẻn vào! Tuấn đã làm nó hoảng hốt cũng như nó làm chàng xanh cả mặt
mày!Tuấn định thần và thở phào nhẹ nhỏm, miệng lẩm bẩm một mình: "Con mèo quỷ,
làmtao hết hồn!" Tuấn ra đóng cửa lại rồi nằm nghe ngóng tiếp nhưng không thấy
gì,và chàng rơi vào giấc ngủ lúc nào chẳng biết! Sáng dậy, cửa pḥng vẫn bị
mởtoang ra và cái remote control lại đã nằm ở chổ cũ từ bao giờ! Ddúng không
sairồi, bà già và con mèo của bà ta hàng đêm vào pḥng Tuấn chứ chẳng c̣n ai
vàođây nữa! Ddiệu này chắc phải đi t́m nhà khác thuê thôi! Ở đây biết đâu có
ngàybà già xách dao lên lụi thì uổng mạng !
Bị ám ảnh với
cáitâm trạng đó Tuấn hơi hoang mang trong ḷng! Ddêm sau lúc đang nằm mơ mơ
màngmàng Tuấn nghe tiếng chân bước lên cầu thang, rồi tiếng mở cửa pḥng! Chàng
nhìnra thì thấy bà già đang từ từ bước tới giường với dáng điệu của kẻ vô hồn!
Ddếnbên giường bà lăo giơ cao con dao trong tay lên rồi đâm phập xuống
ngựTuấn!!Tuấn thất thanh la lớn lên và bật ngồi dậy!! May thay đó chỉ là một
cơn ác mộng!Tuy thế Tuấn cũng toát mồ hôi lạnh khắp người!!
Trongkhi để ư t́m nhà mới, hàng đêm trước khi đi ngủ Tuấn dùng cái ghế chèm
dựvàotay vặn của ổ khóa để người ngoài không thể mở đẩy cửa vào được! Tuấn vẫn
nghetiếng chân lên xuống cầu thang hàng đêm, và có một một điều lạ là dù cửa
pḥngkhông bị mở ra nhưng mà cái remote control vẫn nằm ở nơi cuối giường mỗi
sáng.Bà già dù có bị mộng du đi nữa cũng không có thể nào vào pḥng Tuấn rồi trở
rađược mà không gây ra tiếng động được! Ddàng này cái ghế vẫn ở nguyên vị thế
khiTuấn gài lúc đi ngủ ! Tuấn t́m trong cái tủ (closet) xem có cái cửa bí mật
nàothông với pḥng khác không! Không có cái nào cả! Bà già không thể nào ṃ
vàopḥng bằng cách xuyên qua tường được ! Chắc là do ai đó! Mà ai đó có thể
xuyênqua cửa đóng để vào thì không thể là người thường được! Tuấn tránh không
nói đếntừ "MA" để khỏi tựù chính mình!
Ít ngày sau,
trong mộtđêm mưa gió mịt mùng ngoài trời! Tuấn lên giường trể sau khi xem một
trận bóngrổ giữa hai đội LA Lakers và Chicago Bulls! Ddang nằm mơ màng thì linh
tính nhưbáo cho chàng biết có ai đang nhìn mình! Tuấn mở mắt ra và thấy một bóng
dángnhỏ nhắn mờ mờ đứng phía cuối giường! Bóng của một bé gái khoảng 12 hay 13
tuổi,mặc bộ đầm xanh lá cây có in các hoa hồng to, áo kiểu thời thế kỷ 19! Cô bé
nhìnTuấn với đôi mắt buồn buồn, tay cô cầm cái remote control đang định đặt
xuốnggiường! Tuấn hoảng quá thét to lên! Bóng cô bé từ từ mờ dần rồi biến mất!
Cáiremote control rơi xuống sàn gây ra một tiếng động khô khan! Tuấn phóng
xuốnggiường chạy bay ra cửa , kéo ghế mở cửa ra, và nhào xuống tầng dưới đập
cửapḥng bà già cầu cứu! Bà già chủ nhà mở cửa mắt c̣n chớp chớp cho tỉnh ngủ :
_ Cái gì thế ?
_ Baaà aaà ! Cháu thấy có người trong pḥngcháu !!
_ Tào lao nè ! Ai mà vào đây làm gì !! Thôi đi ngủ đi !! Traitráng gì mà nhát
gan quá vậy !?!?!?
Tuấn không biết nói gìhơn đành trở lên
lầu, bật đèn sáng trưng và coi TV chờ sáng! May cho chàng v́hôm sau là thứ Bẩy
không phải đi làm Sáng đến, Tuấn lái xe về và thuật lạichuyện cho mẹ chàng nghe!
Mẹ chàng nghiêm giọng nói:
_ Ddúng là marồi không sai vào đâu nữa !
Hăy dọn tạm về đây ở đi, đợi khi kiếm được nhà mớirồi dọn đi nghe con!
_
Con cũng tính vậy đó ! Con ngán ở lại cái nhà đóquá !
Thế là
Tuấn về lấy các thứ cần dùng và báo cho bà chủlà chàng sẽ dọn nhà đi vào cuối
tháng này! Ddầu tuần sau khi vào sở Tuấn mang
chuyện này nói với các bạn đồng
nghiệp. Có mấy người lớn tuổi là dân kỳ cựﵠởvùng này! Họ hỏi:
_ Có
phải cái nhà cổ xưa nằm một mình trong khurừng thông, và chủ nhà là một bà già
không ?
_ Ddúng đó ! Tôi ở đó mớiđược gần một tháng thôi !
_ Nhà
đó có ma ! Ai ở vùng này đều biết hết !V́ thế bà ta cho thuê rẻ rề mà cũng chẳng
ai giám ở cả ! Công nhận cậu gan thiệtđó nghe chưa ! _ Họ diễu tôi rồi cùng nhau
cười.
_ Tôi đâu có biết gìđâu! Thấy nhà rẻ mà rộng răi nên thuê ngay
thôi!
_ Giỡn chơi với cậuthôi! Nhà đó bị ma ám lâu lắm rồi! Người ta đồn
là năm 1886, cô bé gái con củangười chủ nhà bị đạn lạc qua cửa sổ chết ở trong
một pḥng ngủ trên lầu! Từ đócô ta hay hiện về đi lên đi xuống cầu thang! Cô ấy
tuy chẳng nhát chết một ainhưng mà cứ nghe tiếng chân lên xuống cầu thang trong
đêm tối cũng đủ làm ngườita kinh hoàng rồi! hình như cô ấy vẫn lưu luyến căn nhà
hay cỏi trần này thìphải! Cả trăm năm rồi mà vẫn cứ ở trong căn nhà đó! Căn nhà
đó được truyền chocon cháu trong nhà và không thấy họ than phiền gì cả ?! Có lẽ
họ quen rồi và côbé cũng không chọc phá gì họ chắc !
_ Tôi dọn về nhà bố
mẹ tôi ở tạmrồi! Ddợi thuê được nhà mới sẽ dọn đồ đi !
Cuối tháng đóTuấn
dọn đến căn nhà mới thuê, một cái town house gần phố, tuy phải trả tiềnthuê gấp
đôi so với căn nhà cũ nhưng nơi này yên ổn chẳng có ma quỷ gì hiện rahết! Ddến
bây giờ mỗi khi có dịp lái xe qua căn nhà cổ đó Tuấn vẫn thấy có mộthơi lạnh
chạy dài theo xương sống của chàng !
Tam Tang
PS: Truyện này
được viếttheo một truyện có thật đã được show "Extra" điều tra và cho phát hình
trên TVvào tháng Hai/ 2000. Họ chỉ nói sơ về chi tiết và chiếu trong vài phút
thôi, nêntôi thêm thắt các nhân vật và chi tiết vào để cho thêm phần hấp dẫn !!
Chỉ cócăn nhà và cô bé ma là có thật trong show (tại tiểu bang West Virginia,)
c̣n cácnhân vật và chi tiết khác là do tôi tưởng tượng ra !