Cầu Cơ
Vào một ngày cuối tuần, tôi và mộtngười em
gái sinh đôi cùng với hai người bạn khác nữa cùng đến nhà của người bạntên Nga
chơi và ở lại ngủ qua đêm. Cả tuần qua, Nga lúc nào cũng nhắc đến chuyệnt́m được
một bảng Ouija (bàn cầu cơ), rồi rủ chúng tôi cùng chơi thử vào cuốituần này.
Lúc đầu tôi rất do dự không biết có nên chơi hay không, tại v́ hai chịem tôi có
một chút... không biết nói làm sao... như là mấy người gọi là psychicđó, họ có
thể biết trước điều gì sẽ xảy ra, thì chúng tôi cũng vậy; với lại tôicũng không
muốn bất cứ chuyện gì xảy ra cho chúng tôi và cho các bạn của tôi.Bởi v́ có
nhiều lần tôi nghe được nhiều chuyện liên quan đến ma nhập bởi cầu cơnên tôi sợ,
nhưng mấy người bạn cứ nói tới lui cho nên tôi gật đầu đồng ư. Hômđó chúng tôi
chuẩn bị và đợi trời tối rồi chúng tôi sẽ mạo hiểm. Tôi nghĩ đây làlúc tôi nên
kể về chuyện Nga đã t́m được bàn cầu cơ này ở đâu. Nga và má của côấy t́m được
bàn cầu cơ này trong một cái tủ trên lầu khi họ mới dọn vào nhà. Cáibàn cầu cơ
tuy đã cũ nhưng c̣n rất đẹp; nó được điêu khắc rất công phu với mộtla bàn bằng
gỗ và một hộp kiếng bên trong để mở ra nhìn giống như một thứ đồ cổchứ không
giống như những cái bàn cầu cơ bằng nhựa mà quý vị có thể mua tại cáccửa tiệm
bán đồ chơi. Cái tủ mà họ t́m được bàn cầu cơ, nằm trong một căn pḥngnhư pḥng
dành riêng cho một đứa con nít, v́ trên tường ở trong pḥng có dángiấy hình
những chiếc tàu hành tinh (spaceships) đang bay ra ngoài không gian,ngoài ra c̣n
có vài món đồ chơi hư hoại khác cũng được để ở trong tủ đó. Căn nhàcủa Nga vẫn
c̣n mới có hai tầng lầu sơn màu vàng và trắng nằm trong một khu dâncư rất tốt.
Căn nhà này được xây cách đây khoảng 10 năm, và chỉ có một đời chủtrước đó mà
thôi .
C̣n pḥng của Nga thì nằm trên lầu,nhưng không phải cái pḥng t́m được bàn cầu
cơ. Căn pḥng t́m được bàn cầu cơbây giờ thành pḥng làm việc v́ diện tích của
nó quá nhỏ...
Bây
giờ trở lại ngày hôm đó, khitrời vừa tối, như quý vị biết, chúng tôi tắt hết đèn
rồi đóng cửa pḥng lại (mácủa Nga biết chúng tôi sẽ cầu cơ nhưng bà ta làm lơ
như không có chuyện gì) đốtvài cây nến lên để chuẩn bị, sau đó chúng tôi c̣n để
sẵn một cây đèn bin để khinào có chuyện gì thì dùng. Chị em chúng tôi và Nga
cùng để tay lên bàn cầu cơ.Lúc đó tôi thật là ngu ngốc không biết để tay làm
sao, mấy người bạn và người emsinh đôi của tôi phải chỉ cách để tay như thế nào
và làm cách nào để tập trungtinh thần vào bàn cầu cơ.
Tôi làm theo. Sau khi chúng tôiđặc câu hỏi không bao lâu thì nhận được sự phản
ứng ngay. Thật là kỳ lạ, cách"hồn ma" này trả lời như là nó biết được tất cả mọi
chuyện về chúng tôi mà khôngai khác biết đến. Sau khi hỏi ṿng vo một hồi thì
chúng tôi chuyển sang chuyệntương lai. Một trong những người bạn của chúng tôi
hỏi: "Xin nói cho chúng tôibiết những gì sẽ xảy ra cho chúng tôi ở tương lai."
Chúng tôi liền nhận được những câutrả lời rất bình thường như là lập gia đ́nh,
có con cái, có việc làm và nhà cửav.v... Bỗng nhiên căn pḥng trở nên lành lạnh,
mặc dù đang là mùa hè, trong nhàcó mở máy lạnh nhưng nhiệt độ xuống thấp rất
nhanh. Bàn cầu cơ bắt đầu di chuyểnnhanh hơn, hình như là nó đang đánh vần chữ
gì đó và nó cứ lập đi lập lại chữ đóhoài. Tôi sợ quá định lấy tay ra nhưng mấy
người bạn cứ năn nỉ xin tôi đừng làmvậy, v́ họ đang thấy hào hứng nếu tôi lấy
tay ra có thể cuộc chơi sẽ chấm dứt,cho nên tôi đành chịu trận. Tôi và em gái
tôi đều cảm thấy hồi hộp. "Hồn Ma"mới, chúng tôi biết hồn ma này mới v́ chúng
tôi thấy được nhiệt độ trong pḥngthay đổi và cái cảm giác lạ lùng bao trùm lên
người tôi, nó đã đánh vần từngchữ: "ĐI RA, LỬA CHÁY, LỬA CHÁY". Điều này thật sự
làm tôi sợ muốn chết, tôi vộilấy tay ra làm mất sự liên lạc giữa hồn ma và chúng
tôi. Lúc đó, Nga giận tôi,tại v́ cô ấy muốn hỏi thêm vài câu hỏi nữa liên quan
đến những chữ này, c̣n tôilúc đó thì chỉ muốn rút tay ra. Tôi bắt đầu thấy đau
bụng và nhức đầu dữ dội,không hiểu tại sao tôi muốn đi ra khỏi nhà Nga ngay lập
tức. Tôi vội điện thoạicho má của tôi đến rước chúng tôi về. C̣n những người bạn
khác thì ngủ lại nhàNga đêm hôm đó.
Ngày hôm sau gặp lại mấy ngườibạn, tụi nó gọi chúng tôi là thỏ đế... Mặc kệ tụi
nó muốn gọi chúng tôi là gìthì gọi, chúng tôi không màng v́ về tới nhà tôi cảm
thấy cái đầu của mình đỡnhức. Mặc dù khi về đến nhà trời không có khuya lắm
nhưng tôi muốn đi ngủliền... Phải công nhận rằng lúc đó tôi thấy trong người rất
là mệt.
Tuần sau, Nga lại gọi điện thoạirủ chúng tôi qua nhà cô ấy ngủ và chơi cầu cơ
tiếp. Tôi vội từ chối, rồi nhìnđứa em sinh đôi xem phản ứng của nó ra sao; nhưng
khi tôi nhìn nó, nó lại khôngnói gì mà chỉ nhìn tôi nhăn nhăn cái mặt rất là kỳ
quặc; v́ vậy tôi trả lời vớiNga là hai chị em của chúng tôi sẽ không đi. Tôi gác
điện thoại xuống và hỏi Kim(em sinh đôi) chuyện gì mà nhăn mặt vậy, nó mới nói
rằng: "Khi nhìn chị, em thấycó một ngọn lửa sẹt ngang qua mặt chị." Điều này đã
làm tôi lo lắng rất nhiều,v́ tôi có linh tính rằng có chuyện gì đó không may sẽ
xảy ra. Tôi muốn gọi điệnthoại cho Nga và kêu cô ấy đừng dùng bàn cầu cơ nữa,
nhưng tôi đã đổi ư, v́ cónói tụi bạn sẽ không tin có thể c̣n cho rằng chúng tôi
điên nữa.
Vài ngày trôi qua, chúng tôi khôngnghe tin tức gì về Nga, trong ḷng không yên
nên tôi đành cầm điện thoại lên gọicho bạn ấy. Nhưng đường dây đã bị cúp rồi.
Sau đó, tôi vội gọi đến một người bạnquen thân với Nga ở cách đó vài căn và biết
được một chuyện rất là kinh hoàng.Nhà của Nga đã bị cháy vào đêm hôm trước. Bạn
ấy và cả gia đ́nh đều thoát nạn,hiện giờ cả gia đ́nh đang ở tại nhà bà ngoại.
Tôi ghi số điện thoại bà ngoại củaNga xuống rồi gọi đến đó ngay. Phần sau đây là
cô ấy kể lại cho tôi nghe.
Trong khi cả nhà đang ngủ, má củacô ấy bỗng dưng ngửi được mùi khói. Bà ta ngồi
dậy và choàng lên người một chiếcáo khoác để ra ngoài coi có chuyện gì không.
Khi vừa mở cửa pḥng ra, bà ta thấytừng làn khói dầy đặc bay ra từ pḥng làm
việc (nơi t́m được bàn cầu cơ). Pḥngnày nằm đối diện với pḥng Nga chỉ cách một
hành lang. Bà ta sợ quá chạy vàopḥng gọi chồng dậy, rồi hai người chạy đến
pḥng của Nga đánh thức bạn ấy dậy,rồi ba người vội chạy xuống cầu thang gần đó
ra bên ngoài qua nhà hàng xóm mượnđiện thoại gọi cho sở cứu hỏa. Xe cứu hỏa đến
nhưng không chữa lửa được... Vàngọn lửa đó đã thêu hủy gần hết cả căn nhà.
Sau này họ biết được nguyên do cháynhà là... phần này tôi là ghét nhất khi nói đến... người ta để là "unknown"(không biết). Không ai t́m ra được nguyên nhân cả, nhưng họ cho biết là nó bắtnguồn từ đâu. Chắc quý vị cũng có thể đoán ra được rồi phải không? Nó bắt nguồntừ trong tủ để cái bàn cầu cơ. Điều kỳ lạ nhất là các đồ chơi để trong tủ đều bịcháy rụi chỉ có cái bàn cầu cơ là c̣n nguyên vẹn không bị một dấu vết cháy nào,những người chữa lửa đã t́m được nó trong đống tro tàn. Nga và má của bạn ấy đemcái bàn cầu cơ này liệng vào thùng rác. Sau đó họ không bao giờ thấy cái bàn cầucơ này nữa. Tôi hy vọng rằng cái bàn cầu cơ này đừng rơi vào tayai...