Cầu Hồn
--------------------------------------------------------------------------------
Cứ như mọi năm, cứ đến mùa biển động thì dân biển trở nên vô cùng cựkhổ. Cósố
người có tiền thì tạm nghỉ trong những tháng biển động. Nhưng đa số, đó lànhững
chủ tầu. Có những chủ tầu từ tâm, thì cho đám bạn phụ biển mượn trước sốtiền để
sống qua những tháng biển động. Nhưng bên cạnh đó vẩn có số người vẩnvần vật
chiến đấu với sóng gió để đem về cho gia đ́nh những con cá để đổi gạo,họ là
những người sống rất vất vả, chỉ biết nghỉ đến chén cơm ngày mai cho giađ́nh họ
mà thôi. Họ là những người hiền lành và chất phác, lúc nào củng giúpngười nhưng
bản thân mình thì không được bấy nhiêu họ có thể chia cho nhau từngcon cá hay
lon gạo trong những lúc biển động. Nhưng ngược lại trời đả phụ ḷnghọ mà c̣n đem
lại cho họ nhiều đắng cay trong cuộc đời. Hó lẻ số mạng họ đả đượcđật để trước
khi sinh ra.
Năm nay củng như mọi năm sóng biển đả ngốn đimấy trăm gia
đ́nh sống dọc theo ven biển, nhưng ảnh hưởng nặng nhất là làng xómcồn, có nhiêu
gia đ́nh đã bị sóng biển cuốn đi trong giấc ngủ và có nhiều ngưphủ không về kịp
và chết ở giửa đại dương, và cứ mỏi lần như vậy làm ḷng tôithêm triủ nặng, bởi
v́ tiếng khóc kêu thảm thiết của nhửng người vợ mất chồng,cha mất con, bạn mất
bè, nói chung lại mất người thân, mà xác họ không bao giờt́m thấy và những tiếng
kêu gào đó cứ ngày này qua ngày khác và cái không khí ubuồn đó cứ bao trùm lấy
gia đ́nh họ cho qua muà biển động và những ngư phủ chếtmất xác đả trở thành hiền
thoại cho mổi cho gia đ́nh, và nhửng câu chuyện kinhdị được kể lại từ ho.
Sóng đả yên và gió đả lặng. Mới khoản 7giờ tối,thì nhửng bàn cầu cơ và nhửng
chiếc chiếu được trải ra ở gần mé biển, nào nhangđèn và hoa quả bánh trái được
dọn lên và những ông thầy bùa được mời tới để làmlể cầu hồn. Những người yếu
bóng viá được chọn cầm cơ, và tôi được chọn làmngười hỏi cơ. Nhìn trên bàn cơ
tôi thấy có 24 mẩu tựà 8 nhân danh, Phật, Tiên ,Thần, Thánh, Quỷ, Ma, Yêu,
Tinh. Và trên bàn cơ có một con cơ làm bằng xươngngười mà do ong thầy bùa mang
lại.
Khi mọi việc đều chuẩn bị đầy đủ thìvào khoảng 10:00 giờ đêm, mới
bất đầu làm lể cúng cô hồn và thân nhân nhữngngười đả mất. Tiếng kinh, tiếng mỏ
và tiếng khóc cuả những nạn nhân làm một bầukhông khí nặng chiủ bao trùm lấy
sựhết chóc và tang thương. Tiếng gió thôỉ vivu và tiếng sóng biển vổ nhẹ vào bờ
như những tiếng oan hồn vọng về từ cỏi chết.Hàng Phi lao cao vung vút bổng đệm
lên những âm thanh ma quaí khi đoán nhậnnhững cơn gió thôỉ vào từ biên?. Tiếng
than thở và thúc thít vân? c̣n, đôi khicơn gió làm hất tung mảnh khăn tang che
mật cuả những thiếu phụ mất chồng, nhưmột bàn tay vô hình nào đó dỏ nhẹ khăn
tang để nhìn mặt người thân.
Bầukhông khí càng nặng chỉu hơn khi giờ cầu
hồn bất đầu. Tiếng cầu hồn cuả thầy bùakèm theo tiếng kẻn, tiếng nức nở của các
thiếu phụ, giửa đêm khuya tỉnh mịch đălàm cho thời gian và không gian cô động
lại. Thỉnh thoảng có tiếng khua nhẹ cuảnhững con c̣ng càng ngày càng gần như
những tiếng chân cuả những oan hồn bướcnhẹ trên cát. Giờ này không một ai dám
đến gần mựnước, họ đều sợ những oan hồncó thể lôi họ xuống biển để thay thế.
Tiếng cầu hồn cuả thầy bùa vẩn ê a đềuđêù.
"Hồn ơi lẳng lặng mà nghe
Cầu
hồn cho đặng vẹn bề quảng thông
Hồn chết ở đầu sông ngọn suối
Hay hồn
chết ở đầu bải cuối gềnh....."
Bổng dưng một cơn gío lạnh thổi nhẹ làm
ngọn đèn chao đi và tiếng giấyvàng bạc kêu lạch phạch, và hơi lạnh toả chung
quanh. Linh tính cho tôi biết đảđến giờ phúc quan trọng. Giọng cầu hồn cuả thầy
bùa vẩn đều và nhanh hơn. Bổngmột bóng trắng lước sóng từ xa đi vào, làm tim tôi
như ngừng đập và hơi thở củatôi càng nặng hơn, tôi cố giử bình tỉnh để đóng trọn
vai trò cuả người hỏi cơ.Tôi không biết chung quanh tôi có ai thấy không, nhưng
chắc chấn là thầy biếtrồi.
Tôi cố gắng nhìn gương mặt của bóng ma ấy để
nhận diện dùm chonhững người thiếu phụ bất hạnh này. Nhưng gương mặt được bao
phủ bởi một màngsương trắng đục mà tôi không tài nào nhận diện được. Bóng ma ấy
tiến từ từ vềphiá những người thiếu phụ và đưa tay nâng nhẹ mảnh khăn tang che
mặt của từngthiếu phụ như một luồng gío thổi nhẹ qua. Tôi hồi hộp chờ đợi và
tiếng cầu hồncuả thầy càng ngày càng khẩn trương hơn. Bóng ma chợt ngồi xuống và
từ từ mờ dầnrố biến mất. Một hiện tượng quái dị xẩy ra cho người cầm cơ, với
cập mắt trợnchừng toàn một mâù trắng đục nhìn ṣng sọc vào đám thiếu phụ như
ngầm bảo mộtđều gì. Mọi người chung quanh đều bàng hoàng tê tái và run lên bần
bật ngay cảtôi, tiếng nói đả mất ngẹn từ cổ họng từ lúc nào và không thể cất lên
lời. Chợtngười cầm cơ đứng dậy với cái đầu lắc lư, như con rắng hổ mang chựmổ
vào ôngthầy bùa. Tiếng nhiến răng kèn kẹc của người cầm cơ pha lẳng tiếng rên ủ
hủ củanhững oan hồn chung quanh làm toàn thân tôi buốt lạnh. Đột nhiên con cơ
trên bànduy chuyển một lúc một nhanh và dừng hẩn lại ở nhân danh qủy. Nất cả mọi
ngườinhư ngừng thở ú.. a ú..ớ trong cổ họng ..Trời ..Qủy.. chỉ có ông thầy bùa
miệngvẩn lâm râm đọc những câu thần chú. Ông chợt ngưng đọc và thổi phù vào mặt
ngườicầm cơ và cất tiếng nói
- Xin hồn hảy nhường chổ cho thân nhân
của
nhữngthiếu phụ bất hạnh này.
Nhưng cơ vẩn duy chuyển bất chấp tất cả mọi
mệnhlệnh và chướng ngại vật trên bàn, như muốn hất tung cả bàn cơ vào ông thầy
bùa.Gương mặt của người cầm cơ đả biến sắt như một xác chết và nước dải chẩy dài
ởhai kẻ miệng. Sựất tuân mệnh lệnh của qủi làm cho ông thầy bùa càng nổi
giậnhơn. Một tiếng hét cựkỳ to lớn kèm theo một tràn thần chú và từ miệng ông
thầybùa phun ra một thứ nước mầu đỏ pha lẩn mùi rượu lên đầu của người cầm cơ.
Bàntay của người cầm cơ và cái đầu lắc lư bất chợt dừng lại và ngước lên nhìn
ôngthầy bùa như muốn nuốt trọn, rồi cả thân người từ từ ngả chúi xuống và bất
động.Một làn sương trắng uốn éo xuất ra từ đỉnh đầu của người cầm cơ rố lang
tỏarộng bay ra hướng biển và tạo thành một khuông mặt ác qủi lơ lửng giửa mặt
biển,với hai mắt và cái miệng khổng lồ sâu hun hút như chựnuốt tất cả mọi
người. Cảngười tôi chết lặng và nhìn trân trân vào khuôn mặt qủy, hai chân tôi
như ngàncân chôn chật xuống đất và không tài nào duy chuyển nổi. Chuôn mặt qủy
từ từ mờdần và tạo thành một luồng ánh sáng bay về Ḥn Đỏ( Ḥn Đỏ là một hải đảo
nằmnghiên về hướng Ḥn Chồng), cả người tôi như truốc được nghìn cân và từ từ
thỏnhẹ
c̣n tiếp.... đây là câu chuyện có thật do tác giả BóngMa thuật
lại