Chiếc ṿng cẩm thạch(truyện sưu tàm)
--------------------------------------------------------------------------------
Hôm nay là một ngày thật đặc biệt, một ngày vui mừng, ngày đám hỏi
củaDung. Tối hôm qua, Dung không ngủ được, cô nôn nóng chờ ngày này
đã mấytháng nay rồi, kể từ lúc Ddức cầu hôn với cô. Ngồi trước
gương, Dung ngắmđôi mắt hơi sưng, chậm một lớp phấn hồng lên má,
cô mỉm cười nhớ đến Ddức.Chắc giờ này anh cũng hồi hộp như mình
thôi, nhiều lúc Dung thấy Ddức thậtgiống như con nít. Ở nhà ngoài, tiếng
ba Dung đang oang oang hối mấy đứa emcô dọn dẹp nhà cửa.

Dung đứng lên, vuốt nhẹ lên thân áo dài, hình nhưDdức và ba má anh đã
tới. Nhóc Hùng hé cửa pḥng, ló đầu vô nháy mắt:

-Chi. Dung ơi, ba kêu chị ra ḱa!

Dung ngoắc Hùng:

-Chịrun quá, em coi chị có được không?

Hùng kéo lại chiếc cà vạt nghiêngthắt dở:

-Chị đừng lo, bộ chị sợ anh Ddức ảnh đổi ư hay saỏ

Nóixong, nó cười hi hi, lè lưỡi ra rồi bỏ chạy trước khi Dung kịp kư đầu
nó.Bên ngoài pḥng khách mọi người đều im lặng khi Dung bước ra, cô cảm
thấythẹn thùng, hai bàn tay thừa thăi. Trong tiếng cười của mọi người, có
tiếnglách cách và ánh sáng chớp lên của những cái máy chụp hình. Ddức lại
gầnDung, nắm lấy tay cô và kéo đến trước mặt mẹ anh. Me. Ddức là một
người đànbà đẫy đà có gương mặt phúc hậu, bà mỉm cười:

-Từ hôm nay con có thể kêubác là mẹ như Ddức, mẹ có quà này cho con.

Me. Ddức trịnh trọng lôi mộtchiếc hộp gỗ trong ví ra, bà mở nắp hộp,
cầm lấy tay Dung, vừa đeo lên taycô vừa nói:

Đdây là quà của một người bạn thân tặng cho mẹ, mẹ chưa dùngbao giờ
v́ đeo không vừa, nhưng đây là một vật vô giá, mong rằng con sẽthích...

Dung cẳm động lí nhí cám ơn, chiếc ṿng mầu đỏ mát lạnh vừakhít với
cổ tay nhỏ nhắn của cô và nổi bật trên nền da trắng mịn. Thủ tụcsau đó
là đeo bông tai, đeo kiềng, nhẫn, lỉnh kỉnh, nhưng mọi người ai cũng
trầm trồ khen chiếc ṿng đặc biệt.

Theo như bàn tính của hai nhà,một năm sau Dung và Ddức sẽ làm đám cưới.
Măi tới chiều Ddức mới có một ítthời gian nói chuyện riêng với Dung. Anh
nâng cổ tay người yêu, hôn lênchiếc ṿng, hỏi Dung:

-Em có thích không?

-Thích chứ, cho dù làṿng giấy em cũng thích...

Trời hôm nay nóng nựnhưng chiếc ṿng vẫnmát, bỗng nhiên Dung rùng
mình, cô cảm thấy lạnh, Dung cúi xuống lau nhẹchiếc ṿng, thấp thoáng chỗ
lạt chỗ đậm của màu đỏ như máu là một đường gânđỏ mới xuất
hiện.

Theo như lời Ddức kể lại, chiếc ṿng là do mộtngười bạn của bố me.
Ddức mang về tận bên Ai Cập. Không biết xuất xứ chiếcṿng từ đâu
nhưng chắc chắn đó là một món đồ cổ lâu đời rồi. Nghe nói làṿng
cẩm thạch ngừa được cảm mạo phong hàn cho người mang nó. Me. Ddức
vẫn cất giữ kỹ nói là để tặng cho con dâu tương laị

Nửa đùa nửathật, Dung trêu Ddức:

-Chiếc ṿng này là đồ cổ, chắc mắc tiền lă?m hảanh, sau này anh mà
không nuôi em nữa, em đem bán cũng đỡ khổ.

Ddứclàm mặt nghiêm:

Đdây là đồ kỷ niệm, quà cưới của chúng mình, em phải đeokhông
được cởi ra, sống đeo, chít mang, vật c̣n người c̣n...

-Anhnói gì thấy ghê, bộ muốn trói em suốt đời sao, đừng có ḥng.

-Anh khôngnói giỡn đâu, anh nghe mẹ anh nói, đây là vật có linh khí, cẩm
thạch mangtính âm nên có màu xanh, người xưa họ mang chôn chung với xác
chết để lấythêm khí âm, chôn lâu ngày ṿng biến thành màu đỏ, gân
đỏ trên ṿng là linhkhí của nó đó.

Dung rú lên, đấm thùm thụp vô vai Ddức:

-Anh đăbiết em sợ ma mà c̣n hù em hả, không thèm nói chuyện với
anh...năm phút.

Ddức cười lớn, anh giữ tay Dung lại:

-Em dữ như vậy chỉ có anhlà chịu nổi em thôi, ma nào dám nhát...đừng la
nữa, trong nhà ba má nghethấy giờ. À, tuần sau là Halloween rồi, nhà bạn
anh có tổ chức mặc đồ hoátrang, em có muốn đi không?

-Em hông sợ ma giả đâu, coi ai sợ ai chobiết, mà anh tính làm ma gì vậỷ

Ddức nháy mắt chọc tức Dung:

-Tới ngày đó anh mới cho em hay. Tụi mình hẹn gặp nhau ở đó, nếu em nhận
ra được anh, sẽ có thưởng.

Dung nguưt Ddức một cái dài cả thước:

-Xí, ai mà thèm.

......

Ngày Halloween Dung chuẩn bịthật kỹ, cô vẽ mắt bằng viết chì đen thật
đậm, môi cũng thoa son đen. Cảtuần nay cô bị mất ngủ, nếu ngủ được
lại mơ thấy toàn ác mộng, cặp mắt côhiện lên hai cái ṿng đen, Dung chép
miệng nghĩ thầm:

-Như vậy cànghay, càng giống ma chứ sao.

Nhìn đồng hồ, đã hơn 7 giờ tối rồi mà Ddứcvẫn chưa kêu điện
thoại cho cô, Dung bựmình, bụng cô bắt đầu kêu réo, đóiquá rồi mà.
Chạy xuống bếp, lục tủ lạnh, Dung bốc vội miếng bánh, vừa ăn côvừa
ngẫm nghĩ:

-Hay là mình đi trước để hù anh ấy cho vui, ngồi nhàcũng vậy thôi.
Khi Dung ra khỏi nhà, đường phố đã bắt đầu lên đèn, ngoàiđường
người đi bộ phần lớn là con nít. Dung cố gắng lái xe chầm chậm, lỡ
không gặp ma mà đụng nhằm người sống mới là xui xẻo. Thỉnh thoảng có
những tà áo đen chạy băng qua đường bất chấp xe cộ, Halloween có lẽ là
ngày phá phách thì đúng hơn. Dung phải đậu xe ở góc đường thật xa, xe
xếp hàng dài kiếm măi mới ra chỗ trống. Bước lên con đường dốc,
Dung hítmột hơi dài, gió lạnh có mùi biển mặn làm cô cảm thấy thoải mái,
cô tự ráchthầm:

-Lại quên không mang áo lạnh nữa, lát nữa thế nào cũng phải mượnáo
của anh Ddức.

Tiếng giầy cao gót của Dung nện cồm cộp lên lềđường vội vă lẫn
trong tiếng nhạc càng ngày càng lớn. Ddang đi bỗng Dungngừng hẳn lại, hình
như có người đang đi theo cô. Cô quay lại, không có ai,đằng xa chỉ có tiếng
la hét của mấy đứa con nít đi xin kẹo. Dung lắc đầutựười mình nhát gan.

Ngôi nhà của Thành, bạn Ddức, tọa lạc riêng biệt ởcuối đường, chung
quanh trồng toàn thông, treo lủng lẳng trên mấy cây thônglà những bô.
xương người bằng giấy bay phất phới. Tiếng phong linh kêu lengkeng nhè
nhẹ trước cổng nhà như chào đón. Dung vừa bước lên thềm tính bấm
chuông thì cánh cửa gỗ xịch mở, một con quỷ, không, một người với
mặt nạquỷ có hàm răng lởm chởm ra mở cửa, trên ngựcắm một con
dao...nhựdính máu.Con quỷ cất tiếng nói:

-Vào đây, mời hai bạn vào.

Dung đưa taylên che miệng cười, sửa lưng con quỷ:

-Có mình Dung hà, ai...xinlỗi...anh là ai đâỷ

Con quỷ chỉ tay ra sau lưng Dung:

-C̣n aiđằng sau lưng bồ đó? Hihi...tui là Thành...chủ nhà này.

Dung giật mìnhquay ra sau, đằng sau lưng cô, không biết tựồi nào, một
cái xác ướp bọc vảitừ đầu đến chân đứng sừng sững im lặng. Dung
lùi lại né sang một bên:

-Tui đâu có quen người này...xin lỗi nha, bạn vô trước đi.

Cáixác bọc vải lấp loáng cặp mắt như điện nhìn Dung như thôi miên, nói
nhỏ chỉđể cho cô nghe thấy:

-Anh đây mà...anh là chồng em.

Dung dụimắt, sững sờ vài giây rồi cô vụt cười phá lên:

-Trời đất ơi, anh Đức,anh làm em hết hồn, giống...ma quá trời, em nhận
không ra!

Dung lôiđống vải trắng biết đi vô trong nhà, theo sau lưng Thành. Trong pḥng
kháchđèn mờ mờ ảo ảo, góc nào cũng có...ma đứng. Ma quỷ đủ loại, tóc
tai màu mè,nào là Dracula, phù thủy cầm chổi cán dài, quỷ hai sừng cầm
búa, có cả côngchúa Bạch Tuyết, chỉ thiếu có bẩy chú lùn...Dung dự sát vô
người Ddức nóinhỏ:

-Anh mặc đồ như vầy làm sao nhảy đầm với em được? Quên nữa, anh
ăn gì chưả

Vừa nói Dung vừa nhìn kỹ lại khuôn mặt xác ướp, ủa, saoDdức quấn vải
gì mà quấn khéo ghê, mũi và miệng chừa ra có chút xíu, chỉ cócặp mắt
đen nhánh là có hồn thôi. Dung ngờ ngợ đưa tay lên xoa cái đầu vải:

-Ai quấn vải cho anh mà chặt vậỷ Có phải anh Ddức đó không?

Đứccựquậy cái đầu, giọng nói ấm ớ:

-Anh muốn làm cho em ngạc nhiên, anh làchồng em mà...

Một lần nữa, câu nói này làm Dung chú ư, cô hỏi:

-Sao anh hôm nay nói chuyện kỳ ghê, cứ nhận là chồng người ta.

-Phải rồi, anh là chồng em, chiếc ṿng này là bằng chứng.

Bàntay vải nắm lấy chiếc ṿng Dung đang đeo đưa lên miệng hôn một
cách tŕumến.

Vừa lúc đó, tiếng nhạc slow nhẹ nổi lên, Thành đẩy Dung và Ddức vô
đám người nhốn nháo:

-Hai người chơi cho vui vẻ, tựhiên đi nha, tuiđi tiếp khách đây.
Pḥng khách nhà Thành khá rộng răi, sàn nhà bằng gỗ đánhbóng, trên
trần là một chiếc quạt đang quay lơ lửng, tuy trời không nóngnhưng v́
...ma sợ ngộp hơi nên quạt được mở tối đa. Dung cảm thấy hồi hộp,
không hiểu sao cô có cảm giác như thật là xa lạ mà cũng thật thân thiết
với Ddức, cô nhìn đăm đăm vô hai cái lỗ mắt đen, xuyên qua lần vải là
tia mắt sáng lấp lánh:

-Anh có nóng không? Thiệt tội cho anh ghê,lát nữa anh tháo vải ra bớt đi.
Hết chuyện làm rồi hay sao mà ăn mặc kiểunày.

Ddôi mắt sáng vẫn không rời Dung, bàn tay quấn vải nắm lấy tay côđặt
lên ngựmình, trong tiếng nhạc dập d́u, Dung nghe tiếng anh thầm thì:

-Anh chờ ngày hôm nay đã lâu lắm rồi đó, cuối cùng anh cũng được
toại nguyện.

Những chiếc bóng lượn lờ in lên trên tường vờn theotiếng nhạc cùng
với bước chân...ma quay tròn làm cho Dung có cảm tưởng nhưđi trên mây.
Người cô nhẹ hẫng đi, Dung ngả đầu lên vai...xác ướp, cô thấymình
bay về một cơi xa xăm nào đó, đâu đây có mùi thơm của gỗ thông,
mùinến cháy và mùi trầm hương ngào ngạt. Cô mơ hồ thấy mình đang
mỉm cười vớimột người đàn ông khác, không phải là Ddức, người này
đẹp trai hơn ( ) mặc yphục kiểu cổ xưa sang trọng, chân tay đeo đầy
ṿng vàng. Khuôn mặt của ngườinày mang đầy vẻ kiêu ngạo nhưng tia
nhìn của hắn đối với cô lại dịu dàng, nụcười thật quyến rũ. Dung giật
mình bừng tỉnh, đẩy...xác ướp ra:

-Anhlà aỉ Anh không phải là Ddức...

Cùng một lúc là những tràng cười lớn củamọi người chung quanh, nhạc
tắt, đèn bật sáng trong khi xác ướp luống cuốngnắm lấy...bụng mình. Thì
ra trong lúc mọi người du dương nhẩy đầm, có kẻnghịch ngợm, không biết
ma đưa lối quỷ đẫn đường nào, đã len lén lấy kéo cắtđi một đầu
vải trên lưng xác ướp quấn vô cái quạt quay ṿng ṿng trên trần.Vải tuột
ra từ từ, một chất nước màu đỏ ứa ra từ trong bụng xác ướp, có lẽlà
cat chup (!). Dung rú lên, cô loạng choạng suưt ngă trong khi mọi ngườilại càng
cười to hơn, ai cũng nghĩ đây là một màn biểu diễn hay. Thiệt làquê
quá đi, Dung vừa nhìn thấy một xác ướp khác đang đứng ngoài cửa nhìn
vô nói chuyện với Thành và lớn tiếng kêu Dung, giọng nói xác ướp ngoài đó
không xa lạ gì, đúng là của Ddức. Dung nghĩ thầm, thì ra từ đầu tới
đuôichính là do Ddức xếp đặt với mọi người để hù cô như mọi năm,
Halloween lầnnày anh thật là quá đáng, tội này không thể tha thứ được.
Thừa lúc mọi ngườiđang bu lại xác ướp giả (phải nói là người giả làm
Ddức mới đúng) Dung chạyra cửa sau, không thèm trả lời khi có tiếng Ddức
gọi vói theo sau lưng.

Sau vườn nhà Thành cũng là một hàng thông cao che kín, Dung ngồi xuống
một bụi cây, lần này cô phải hù cho Ddức sợ mới đủ để trừng trị anh.
Trong bụi cây, Dung thở mạnh nhìn vô trong nhà chờ đợi, cô cảm thấy đau
nhói nơi cổ chân, Dung tuột giầy ra vén áo đầm dài ngồi xuống cho thoải
mái, những viên sỏi nhỏ mát lạnh dưới chân làm cô rùng mình. Ddâu đây
cótiếng dế kêu và hình như có...tiếng thở dài. Dung giật thót mình, thấp
thoáng ngay sau lưng cô lại có một đống vải trắng toát ngồi đó tựhồi
nào!

Bàn tay vải úp lên miệng Dung ra dấu cho cô đừng la, thật racũng bằng
thừa, v́ Dung có muốn la cũng không nổi, người cô run lẩy bẩy,miệng
mở lớn trong khi...xác ướp chậm chạp quấn từng ṿng, từng ṿng vải
trắng từ người nó lên mặt cô và nói như an ủi một đứa bé:

-Hăy rángchịu khó đi em, chỉ một lát thôi, chúng ta sẽ vĩnh viễn ở bên
nhau, khôngbao giờ chia ĺa...

Ṿng lớn ṿng nhỏ như những cơn ác mộng trong tuầnqua được ráp nối
lại một cách thật rơ ràng trong đầu Dung, cô cảm thấy ngạtthở, ngoài kia,
tiếng Ddức đang la gọi:

Đung, Dung ơi, em ở đâủ

++++

(Năm 1245, trước Thiên Chúa giáng sinh)

Aicapcap làmột ông vua Ai cập đời thứ...mười ba. Vương quốc Ai Cập lúc
đó rất phồnthịnh và phát triển. Như những ông vua khác, Aicapcap có rất
nhiều vợ, cảtrăm cung phi và ngàn cung nữ, nhưng người được quốc
vương thương yêu nhấtlà một cô gái thường dân mới được nhập vô
cung tên là Becon. Becon rất xinhđẹp và nết na, cô biết đàn, biết múa hát
và nói chuyện văn chương lưu loátnên được quốc vương thương yêu
hết ḷng. Quốc vương thuộc gịng giống đat́nh nhưng lại rất sợ vơ.
Hoàng hậu Aidada là một người đàn bà ghen có hạng,từ ngày Becon nhập
vô cung, hoàng hậu Aidada cảm thấy bị rẻ rúng nên rất tứcgiận, thường
t́m cách ám hại cung phi Becon. Hiểu tính ghen của hoàng hậunên quốc vương
Aicapcap lúc nào cũng dè dặt, ngài đã phải xây một cung điệnriêng biệt
cho ái phi, xa rời nơi cung đ́nh nhiều hiểm ác. Năm 1250, quốcvương
Aicapcap mắc phải một căn bịnh ngặt nghèo, bao nhiêu đại phu đều phảibó
tay, lắc đầu và khuyên nhà vua nên lo liệu hậu sựﮠTheo phong tục của cung
đ́nh Ai Cập thời bấy giờ, tất cả các cung nữ và cung phi đều phải chết
theo quốc vương cho...có bạn.

Bên giường bệnh của Aicapcap, cung phiBecon nức nở khóc, vừa thương cho
quốc vương vừa tủi cho thân phận mình. Nhàvua cũng cầm ḷng không
đậu, ra lệnh đuổi hết người hầu chung quanh để trăntrối với
người yêu:

-Ái phi đừng khóc, nếu em không muốn, ta sẽ ralệnh cho thừa tướng mang
em ra khỏi nơi đây, không cần phải chết theo ta.

Becon sụt sịt ôm tay Aicapcap:

-Không phải em khóc v́ sợ chết,em chỉ sợ không được chết chung với
ngài thôi, sau khi chết ngài sẽ quên em.

Nhà vua ôm lấy Becon vào ḷng, ngài ngẫm nghĩ hồi lâu rồi phán:

-Em đừng lo, ta đã có cách, không ai có thể chia rẽ được chúng mình,ngay
cả đức Ma Ha La cũng vậy, em hăy đưa tay ra.

Nói xong, nhà vuacầm lấy chiếc ṿng cẩm thạch màu đỏ ái phi đang đeo
trên tay, vật ngài đătặng cho Becon khi nhập cung, ngài khấn:

-Nguyện xin thần Ma Ha La banphép lành cho chúng con, để cho con t́m ra
được vợ con trên chiếc ṿng này.

Những lời nói chuyện của nhà vua Aicapcap và cung phi Becon đã được một
nữ tỳ thân tín của hoàng hậu nghe rơ hết. Sau khi nhà vua băng hà ba ngày
là lễ táng xác cho toàn thể cung nữ và cung phi trong một nhà mồ kiên
cố. Ddây là lúc để trả thù, trước khi cung phi Becon vô nhà mồ chịu chết
theo quốc vương, hoàng hậu Aidada đã sai người chặt cánh tay có đeo chiếc
ṿng đem đi vứt trong rừng cho thú dữ tha đi.
Hoàng hậu Aidada c̣n cẩnthận và ác độc hơn, tất cả các cung phi và cung nữ đều bị chặt cánh tay tráitrước khi vô nhà mồ. Sau một tuần, khi tất cả mọi người đều bị ngạt hơi và chếttrong cổ mộ, cửa mồ sẽ được mở ra và xác của các người trong mồ sẽ được đem đitẩm liệm bằng một thứ thuốc đặc biệt bào chế bởi nhiều loại côn trùng khác nhau.Chỉ có quốc vương và các cung phi mới được quấn vải quanh mình để giữ gìn thểxác cho khỏi thối nát. Người Ai Cập tin là sau khi quốc vương chết đi một trămngày, ngài sẽ sống lại, xác ướp và linh hồn vĩnh viễn tồn tại trong ngôi cổ mộ,do đó rất nhiều vàng bạc và châu báu được chôn chung với ngài để...cho ngài xàiở trỏng . Vàng bạc mà chi, danh vọng quyền thế mà chi, chết đi rồi cũng chẳngc̣n gì, ngay cả người yêu dấu cũng không nhận ra, Aicapcap ôm mối hận t́nh trongngôi cổ mộ hàng ngàn năm cho tới khi chiếc ṿng thất lạc được t́nh cờ xuất hiệnvà chẳng may thay, nó đã được đeo lên tay một cô gái, cô gái đó là Dung! Lời hứahẹn của Aicapcap với vương phi Becon nay đã được đức Ma Ha La giám chứng.

++++

Nhắc lại Dung lúc đó đang nằm trong ṿng tay của xác ướp,cô như đang nghe những tiếng leng keng va chạm từ những bước chân, những cổ châncó đeo ṿng của những bóng người đưa tiễn cô, họ đang đưa cô đến gần bên cổ mộ,đến gần bên thần chết. Giữa cái sống và chết, Dung lại thấy mình rất bình tĩnhtrong khung cảnh xa lạ . Các cô gái xếp hàng ngoài kia đều có sựuồn rầu thảmnăo hiện rơ trên nét mặt, không một ai đeo khăn voan, đi chết chung với quốcvương là một sựinh hạnh vui mừng, ai nấy đều phải ăn mặc diêm dúa. Từng đoàn,từng hàng người cúi đầu đi bên nhau. Xa xa, nơi cung điện êm ấm có tiếng tù vàbáo hiệu giờ lành đã đến. Một vài người bắt đầu lẩm nhẩm tụng kinh, có người sợquá đã nhịn không được bật lên tiếng khóc. Một cô gái xinh đẹp bị lôi đi xềnhxệch lên phía trước trong khi cô khóc lóc thảm thiết. Tay phải cô níu chặt cánhtay trái, trên cánh tay là chiếc ṿng cẩm thạch màu huyết dụ, suưt nữa Dung buộtmiệng la lên, cô gái đó chính là cung phi Becon. Nhưng sao lạ quá, khuôn mặt củaBecon không giống Dung tí nào, Becon rất giống một người...Dung tưởng mình nhìnlầm, cô run rẩy nức lên cùng với tiếng thét của Becon khi đao phủ đưa dao lên vàcánh tay rơi xuống đất.

++++

-Ai đó, phải Dung đó không?

Ddức cúi đầu nhìn vô bụi rậm cùng lúc xác ướp buông lỏng tay quấn vảichiếu những tia điện lấp loáng nhìn anh. Ddức hơi sững sờ vài giây, hai cái xácướp nhìn nhau, qua lần vải Dung sợ hăi mơ hồ nhận ra hai xác ướp thật tương xứngvà giống nhau, ánh mắt họ như xẹt ra hai ḍng lửa điện. Xác ướp (Aicapcap) độtnhiên ngửa mặt lên trời cười hú như điên dại, tiếng cười của nó vừa hạnh phúcvừa đau khổ, thật là khó hiểu. Trong lúc Aicapcap không để ư tới mình, Dung đưatay hất những ṿng vải trắng trên mặt để nhìn cho rơ, cô suy nghĩ thật nhanh,cánh tay cô đưa lên cao và đập mạnh xuống đám sỏi cứng đưới chân, chiếc ṿng bểra làm hai mảnh rơi ra khỏi cổ tay cô. Ddức (xác ướp giả) cùng Aicapcap đều đồngthanh la lên nhưng quá trễ. Ddức lúc này như vừa thoát khỏi cơn thôi miên, chạylại đỡ Dung đứng lên, anh hỏi ngay:

-Tại sao em làm vậỷ

Dung ấpúng:

-Em lo cho anh, hắn...hắn là ma, hắn là quỷ đội mồ...hắn sẽ hạianh.

Vừa nói, Dung vừa chỉ tay ra phía Aicapcap. Cả Dung lẫn Ddức đều háhốc miệng, trợn mắt ngạc nhiên không tin, trước mặt họ chỉ c̣n một đống vảitrắng bèo nhèo, chung quanh im lặng và lạnh lẽo, trong nhà Thành, tiếng nhạc vẫnc̣n đang sôi động.

.....

Một năm sau, buổi tối khuya trong pḥngtân hôn của đôi vợ chồng trẻ, Dung cười hỏi chồng:

-Khách đông quá hảanh? Cũng may là nhà hàng c̣n chỗ chứ nếu không...

Ddức ngồi xuốnggiường mệt mỏi:

-Càng đông càng mệt, ma chê cưới trách, em coi, mình c̣nthiếu sót nhiều thứ lắm, cũng may là một đời chỉ có một lần, à, hồi năy có mấygói quà chưa mở, mình lấy ra coi thử nha.

Dung ngáp dài, một tay cô xoanhẹ lên cánh tay Ddức, dấu "birthmark" màu đỏ dưới khuỷu tay trái của anh nhưnhắc cô nhớ lại chuyện cũ, cô lắc đầu nhắm mắt lại xua đuổi bóng ma ám ảnh. hìnhnhư có tiếng Ddức reo vui bên cạnh:

-Em xem, bác Thanh sang ghê chưa,tặng cho mình hai vé đi du lịch, vậy mà gói kỹ như hộp quà...hmmm...ủa, ai đây,Dung, coi nè...

Dung mở mắt ra giựﴠmình:

-gì đó anh? Ahhhhh...

Thì ra đó là một chiếc ṿng cẩm thạch màu đỏ, giống y chang như cái ṿngtrước. Dung hét lên vứt nó vô góc pḥng, t́nh cảnh ở ngôi cổ mộ năm xưa lại hiệnrơ trong tiềm thức. Hoàng hậu Aidada đứng thản nhiên nhìn cảnh cung phi với cungnữ bị hành hình chính là Dung, và vương phi Becon với bộ mặt quen thuộc không aikhác hơn là người chồng cô mới cưới!!!

Mục Lục Truyện Ma Ai hát giữa rừng khua- truyện dài Vụ bí ẩn con ma trong gương - truyện dài Bóng ma trên tần cao- truyện dài Du địa ngục- truyện dài Vụ án lâu đài kinh hoàng- truyện dài Vụ án cái bóng cười- truyện dài Xác ướp thì thầm- truyện dài Cõi vô hình- truyện dài Tây tạng huyền bí- truyện dài Theo chân những người tàn hình Cái hôn của tử thần Chiếc nghế đa tình Căn nhà ngài thẩm phán Bí ẩn về tiền kiếp Địa ngục du ký Tây phương du ký Thần kỳ cảm ứng Ác báo nghê hồn Ánh lửa ma Ánh sáng xanh trên ngôi mộ Án toà giải tội 3 chàng sinh viên trong căn nhà Bà cụ mù loà Bài hát chết người Bài ký một giấc mộng ban hoa tau nang thuy tinh Bàn tay khỉ Bàn thờ trong nhà Bà tám bán xôi Bên Hồ Kim Minh Ngô ThanhGặp Ái Ái Bóng ma trên gác thượng Bóng người dưới gốc cây Bùa ngãi Buà tây bùa ta quỷ âm. Bụi tre đầu làng Bút máu Cách thức cầu cơ Cái đầu búp bê Cái đầu con rùi Cái mặt lạ của thần Rhe Cái rương ấn độ Canh bạc Cách bướm trắng Căn nhà bên kia đèo rù rì Căn nhà có quỷ Căn nhà ma Căn phòng giáp mái Căn phòng lúc nào cũng khoá Căn phòng ma quái CẦU CƠ Cầu hồn Cây chổi tình yêu Chiếc đèn mẫu đơn Chiếc gươn đen ChiẾc Tàu QueenMary Chiếc thang máy chết người Chiếc vòng cẩm thạch Chiếm đoạt... Chiều sương Chút nữa sẽ gặp Chuyện cây me Chuyện có thật 100%

Xem Tiếp Trang 2