Dịch giả: Nghientrance
Chương 27
Tái Tư Lặc

Trời tối dần, Lâm Lôi vẫn giấu mình ở phía ngoài tường của đình viện, cho tới giờ hắn vẫn chưa nghĩ ra cách nào để có thể bí mật tiếp cận lão giả thần bí đó.
“Nghe bọn chúng nói chuyện trong tửu quán, Quang Minh giáo đình vì lão giả này, một số cường giả đã bị giết” Lâm Lôi nhíu mày suy tư: “Lão đầu này thực lực ít nhất cũng là cửu cấp cường giả。”
“Bất quá không phải là thánh vực cường giả, đối phó với một thánh vực cường giả, cho dù có đông đảo cửu cấp cường giả, nhiều nhất cũng chỉ làm thánh vực cường giả phải chạy mà thôi, tuyệt không có thể bắt được 。”
Tuy Lâm Lôi không quá rõ về thực lực của lão giả thần bí, nhưng không thể nghi ngờ, lão giả thần bí này có thực lực để đối phó với mấy cửu cấp cường giả.
“Quang Minh giáo đình hao phí tài sức lực như vậy, khẳng định lão giả này rất trọng yếu, đã thế ta sẽ phá hỏng kế hoạch của chúng” Trong mắt Lâm Lôi hàn quang chợt lóe, "bất quá muốn giết hết sáu cửu cấp cường giả này, thật sự khó khăn”
Hiện tại Lâm Lôi một mình tu luyện tại Xích Nhĩ Thành, thật hắn không muốn bị tiết lộ hành tung.
Nếu ra tay, phải giết hết toàn bộ sáu cửu cấp cường giả。
“Ta, Bối Bối, Hắc Lỗ, nắm chắc có thể đối phó với ba cửu cấp cường giả, đối phó với sáu, cố gắng, vẫn có khả năng, nhưng, tốt hơn hết cứu lão giả, cùng lão ra tay, chắc chắn thành công 。”
Lâm Lôi có thể mở Cấm ma thủ.
Cấm ma thủ trân quý ở ma pháp trận kỳ lạ, mặc dù cấm ma thủ ẩn chứa ma pháp lực, Lâm Lôi mười phần chắc chắn phá được.
Lâm Lôi không vội, đồng thời cũng lệnh cho Hắc Lỗ đang ở trong hạp cốc ngoài thành chạy tới.
Người cùng ma thú bị thu phục có linh hồn liên lạc, chủ nhân ma thú tinh thần lực càng mạnh, thì phạm vi tiến hành linh hồn truyền âm càng lớn.
Ví như Lâm Lôi cùng Bối Bối, trong phạm vi mấy trăm dặm đều có thể tiến hành linh hồn truyền âm, phạm vi rộng hơn thì không thể.
Còn một số tử đệ quý tộc thông thường cùng nhị, tam cấp ma thú ký kết khế ước, linh hồn truyền âm sợ rằng chỉ được có vài trăm thước。
Chủ yếu là do tinh thần lực。
Lâm Lôi cùng Hắc Lỗ có thể trong phạm vi mấy trăm dặm tiến hành truyền âm, nhưng nếu khoảng cách xa hơn, chỉ có thể miễn cưỡng đại khái cảm nhận được phương hướng.
Màn đêm buông xuống, đã gần chín giờ tối rồi。
Lâm Lôi mặc một bộ trang phục chiến sĩ màu đen, mang theo cả hai đều một màu đen Bối Bối và Hắc Lỗ, đứng ở ngoài tường viện, lẳng lặng chờ cơ hội。
“Bối Bối, Hắc Lỗ đợi ở đây, khi nào ta truyền âm thì vào nhé” Lâm Lôi phân phó.
Hắc Lỗ cùng Bối Bối đều gật đầu.
Lâm Lôi lúc này toàn thân màu đen, sau đó toàn thân hắn xuất hiện lân phiến màu đen, trên trán cũng xuất hiện chiếc sừng màu đen, sau lưng là dãy gai sắc nhọn.
Lâm Lôi đồng tử cũng biến thành màu vàng lợt, lạnh lùng vô cảm.
“Nhớ kỹ, chờ lệnh của ta” Lâm Lôi sau khi nhắc nhở Bối Bối, Hắc Lỗ, chân điểm nhẹ lập tức giống như u linh trôi vào giữa sân.
Sau khi lĩnh ngộ được “Thế”, Lâm Lôi có thể di động không tạo nên một chút gió nào.
Bên trong đình viện là một tiểu lâu hai tầng, tầng hai bên phải có ba phòng, lão giả thần bí bị nhốt ở phòng giữa, ngoài cửa hiện hai gã hắc bào đang đứng canh.
Lâm Lôi nấp ở sau hòn giả sơn, không nhúc nhích, chờ cơ hội.
“Ta tựu không tin các ngươi sẽ không lúc nào buông lơi” Lâm Lôi có đủ kiên nhẫn chờ cơ hội.
Lúc này, hai gã vận hắc bào đang thấp giọng buôn chuyện trên trời dưới bể.
“Đại ca, khi hoàn thành nhiệm vụ, chúng ta cần phải nghỉ ngơi một lúc, trong hai năm qua, thật lúc nào cũng sống trong thấp thỏm lo lắng, không lúc nào dám buông lơi” Một trong hai gã vận hắc bào than thở.
“Ừa, lúc này đây cửu cấp khổ tu giả chết mất hai, cửu cấp đặc cấp chấp sự cũng đã chất mất ba người, chúng ta mười một người cùng ra tay, hơn nữa lại phải dùng độc, thế mà chết mất năm người, lão gia hỏa này, thực lực thật là biến thái, ”
Hai gã vận hắc bào trong lòng đều cảm thấy thư thái.
Bọn họ một đám người vì đuổi giết lão giả thần bí này, vừa mới biết thông tin về lão giả, liền bị Quang Minh giáo đình phái đi, đuổi xuyên qua Áo Bố Lai Ân đế quốc, xuyên qua Hỗn Loạn chi 48 công quốc, tiến vào cực đông của đại thảo nguyên, cùng lão giả thần bí đó chém chém giết giết mấy tháng trời, cuối cùng mới bắt được lão giả này.
Chỉ cần bắt được lão giả này, hy sinh có lớn hơn nữa cũng chấp nhận được.
Bọn họ trên đường trở về cũng phi thường cẩn thận, e sợ bị cường giả của Áo Bố Lai Ân đế quốc phát hiện, tuy vậy giờ đã đi được nửa đường, mà lại toàn đi qua các thành trì quận nhỏ, không có cường giả, nên cũng không có nguy hiểm gì lắm.
Nên đám người Lan Phổ Sâm trong lòng cũng thoáng có chút buông lơi.
“Đại ca, đệ đi vệ sinh một chút, đại ca trông một lát, đệ lát nữa quay lại” Một trong hai gã vận hắc bào nói.
Gã kia cười nói: “Đệ không nói còn đỡ, vừa nói là ta cũng thấy buồn rồi, đệ đi đi, lát nữa về đây thay cho ta” Mặc dù có chút buông lơi, nhưng bọn hắn không dám đi cả hai người.
Dù sao một khi để lão giả chạy thoát, tội của bọn họ sẽ rất lớn.
Nấp sau hòn giả sơn, Lâm Lôi nhìn thấy một gã rời đi, trong lòng không khỏi vui mừng lẫn lo lắng “Chỉ cần hạ tên này, giết một tên thì ta mười phần chắc chắn, chỉ cố không để cho hắn lên tiếng”
Lâm Lôi nheo mắt, đồng thời niệm ma pháp – phụ trợ ma pháp -CỰC TỐC.
Khoa Tát Đặc Tư lúc này đang đứng ngoài cửa phòng, cảnh giác chú ý chung quanh, tại quận thành nhỏ bé này, hắn một cửu cấp cường giả mười phần tự tin.
Đột nhiên...
 
 
Chương 27: Tái Tư Lặc (Phần II)
 
Đột nhiên...
Khóe mắt cảm giác được một đạo hắc quang.
“Vật gì vậy nhỉ?” Khoa Tát Đặc lập tức quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy một thanh hắc cự kiếm tràn ngập trong mắt hắn, làm hắn sợ hãi không thôi, thanh hắc cự kiếm này dẫn động không gian chung quanh áp bách hắn, cả không gian hoàn toàn ngưng kết.
Hoàn toàn phong tỏa.
Khoa Tát Đặc Tư muốn lớn tiếng hét to lên, nhưng không cách nào thốt lên tiếng, kỳ thật cho dù hắn có thể phát ra âm thanh, âm thanh đó cũng không có thể xuyên thấu qua không gian đã bị đóng băng để thoát ra ngoài.
Khoa Tát Đặc Tư con mắt mở trừng trừng, thủ chưởng tràn ngập Quang Minh đấu khí nhằm thẳng hắc cự kiếm phách ra một chưởng.
“Bùng!”
Lúc thanh hắc cự kiếm đâm tới thủ chưởng của Khoa Tát Đặc Tư, hắn có cảm giác thủ chưởng của mình đánh tới chính là vô cùng vô tận hồng thủy, hắn một chút cũng không áp chế nổi.
“Phập”
Thủ chưởng của hắn, lập tức hóa thành một đống bầy nhầy hết nhục, xương cốt đoạn lìa.
Sau đó Hắc Ngọc trọng kiếm trực chỉ đâm thẳng vào lồng ngực của hắn, hắn chỉ cảm thấy lồng ngực chấn động, phảng phất nghe thấy âm thanh lồng ngực vỡ vụn, sau đó hắn liền chìm vào hư vô, chết tốt.
Nháy mắt, địch thủ đã nằm xuống.
Thật là bất khả tư nghị, sau khi biến thân, Lâm Lôi đã đạt tới cửu cấp đỉnh phong, lại có Hắc Ngọc trọng kiếm, đồng thời lại đạt được cảnh giới “THẾ” đỉnh phong, hai người thật không cùng đẳng cấp.
“Nhanh lên。”
Lâm Lôi nhẹ mở cửa phòng, liền thấy một lão giả tóc dài, mi dài màu trắng dáng người gầy yếu đang ngồi trên giường, thấy có người tiến vào, lão giả liền mở mắt, nói: “ Các ngươi lại làm...”
Khi nhìn thấy Lâm Lôi, lão giả lập tức dừng lời.
Nhìn thấy bộ dạng Long Huyết Chiến sĩ của Lâm Lôi, lão giả mở to hai mắt, nhìn chằm chằm Lâm Lôi, thấp giọng dò hỏi: “Ngươi thuộc vị diện nào của Long Nhân?”
“Long Nhân?” Lâm Lôi ngẩn người.
Chẳng lẽ hình dáng của mình giống Long Nhân?
“Ngươi tới đây làm gì?” Lão giả thấp giọng hỏi.
“Cứu lão。”
Lâm Lôi nâng Hắc Ngọc trọng kiếm trong tay, nói: “ Lão đưa tay ra, ta giúp lão phá Cấm Ma Thủ.”
Lão giả mặc dù nghi ngờ thân phận của Lâm Lôi, vẫn đưa tay ra, Lâm Lôi trong tay cầm Hắc Ngọc trọng kiếm nhằm Cấm Ma Thủ trực chỉ Chém ra một chém.
Cử trọng nhược khinh (Nâng vật nặng như nâng vật nhe. – Lôi điện!
Hắc Ngọc trọng kiếm phiêu diêu giống như chiếc lá rụng chém vào giữa Cấm Ma Thủ, chỉ nghe một tiếng “Phựt” Cấm Ma Thủ đã hiện lên nhiều vết nứt.
Chỉ thấy lão giả hai tay vừa động, lập tức đã bửa Cấm Ma Thủ ra làm hai mảnh.
“Ta không cầu ngươi cứu ta, nên ta không nợ ngươi đâu nhé,” Lão giả gầy gò, sắc mặt tái nhợt này đứng lên, lạnh lùng nói với Lâm Lôi.
Lâm Lôi liếc lão một cái, đồng tử màu vàng lợt đáng sợ của Lâm Lôi không làm lão giả sợ hãi một chút nào.
“Lão có phải có oán cừu gì với Quang Minh giáo đình?” Lâm Lôi thấp giọng hỏi.
Hai người nói chuyện rất khẽ, Lan Phổ Sâm bọn họ căn bản không thể nghe thấy.
“Cừu oán? Ta căn bản cùng bọn chúng không chết không thôi.” Lão giả ngang nhiên nói.
“Thế thì được.” Lâm Lôi lạnh nhạt nói “ Ta mặc dù không biết thân phận của lão, nhưng ta cũng phải nói cho lão hay......đêm nay, đám người Quang Minh giáo đình này, một người cũng không thể sống mà dời khỏi chỗ này, ta không muốn bị bại lộ thân phận.”
“Thân phận của ngươi?” Lão giả nghi hoặc nói: “Ngươi đến từ vị diện nào của Long Nhân, chẳng lẽ từ vị diện chí cao “ĐỊA NGỤC” Long nhân?”
Lâm Lôi liếc lão giả một cái, nói: “Không phải”
Lão giả cười một cách tà dị: “Ta nói cho ngươi hay, ta chính là Tái Tư Lặc, cửu cấp vong linh đại ma đạo, còn ngươi?”
Lâm Lôi đáy lòng thật sự chấn kinh.
Là một ma pháp sư, Lâm Lôi rất rõ, hơn nữa Đức Lâm Kha Ốc Đặc cũng nói qua với hắn....vô luận là Hỏa thủy phong, lôi điện, quang minh, hắc ám, bảy hệ ma pháp, uy lực không bằng ba loại ma pháp.
Ba loại ma pháp này, phân thành “Đại Tiên Đoán thuật” chính là tuyệt chiêu của Quang Minh giáo hoàng, “Tánh mạng ma pháp” của “Đại Tế Ti”, cường giả mạnh nhất của Ngọc Lan đế quốc. Cuối cùng là một loại ma pháp, chính là “Vong Linh ma pháp” cực kỳ hiếm thấy.
Ba loại ma pháp này, tại Ngọc Lan đại lục người biết cực kỳ, cực kỳ ít.
Lúc trước khi Lâm Lôi phát hiện Hoắc Nhĩ Mặc đánh lén hắn, vì đối phương dùng độc khí, Lâm Lôi mới hỏi đối phương có phải vong linh pháp sư hay không....Nếu đúng thì.....chỉ sợ Lâm Lôi không nỡ xuống tay.
Dù sao!
Tứ đại chí cao vị diện, kỳ thật là vị diện của tứ đại chí cao sáng thế thần, gồm: Thần chí cao Vận Mệnh, Thần chí cao Tánh Mạng, Thần chí cao Tử Vong, Thần chí cao Hủy Diệt.
Tứ đại chí cao thần, trong đó thần chí cao Vận Mệnh truyền thừa “Đại Tiên Đoán thuật”
Thần chí cao Tánh Mạng truyền thừa “Tánh Mạng Ma Pháp”
Thần chí cao Tử Vong, truyền thừa “Vong Linh Ma Pháp”
Chính bởi vì là truyền thừa của tứ đại chí cao thần, cho nên ba loại ma pháp này uy lực phi thường kinh người, mà hủy diệt chí cao thần cũng không có truyền thừa lại ma pháp, chỉ là tín ngưỡng hủy diệt chí cao thần.
Tỷ như “Vũ Thần” Áo Bố Lai Ân, chính là tín ngưỡng hủy diệt chí cao thần.
“Vong linh đại ma đạo?” Lâm Lôi lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Còn ngươi?” Tái Tư Lặc, vong linh đại ma đạo nhìn Lâm Lôi,
“Ta tại sao phải nói cho lão biết, “ Lâm Lôi lạnh nhạt nói, “Vị Vong linh đại ma đạo ngẩn người, nhất thời không biết nói gì.
Vào lúc này, gã mặc hắc bào đi vệ sinh quay trở lại.
“Đại ca, ca ở đâu đấy?” Gã mặc hắc bào thấy cửa phòng không có ai, sắc mặt biến đổi, từ xa tức giận lớn tiếng hỏi.
Nhiệm vụ canh chừng lão giả vong linh đại ma đạo quá quan trọng, thấy đại ca của hắn bỏ đi như vậy, hắn làm sao không bực tức cho được.

Truyện Bàn Long Đôi lời của dịch giả: QUYỂN I : BÀN LONG CHI GIỚI - Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 & 15 Chương 16 & 17 Chương 18 & 19 Chương 20 & 21 Chương 22 & 23 QUYỂN II : TRƯỞNG THÀNH
Chương 1 : Ma thú “Ảnh Thử”
Chương 2 & 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 & 9 Chương 10 & 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 & 15 Chương 16 Chương 17 & 18 Chương 19 & 20 Chương 21 & 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 QUYỂN III: MA THÚ SƠN MẠCH
Chương 1 & 2
Chương 3 Chương 4 & 5 Chương 6 Chương 7 & 8 Chương 9 & 10 Chương 11 & 12 Chương 13 & 14 Chương 15 & 16 Chương 17 & 18 Chương 19 & 20 Chương 21 & 22 Chương 23 & 24 Chương 25 & 26 QUYỂN IV : ĐỒ PHIẾN CHƯƠNG TIẾT
Chương 1
Chương 3 & 4 Chương 5 & 6 Chương 7 & 8 Chương 9 & 10 Chương 11 & 12 Chương 13 & 14 Chương 15 & 16 Chương 17 & 18 Chương 19 & 20 Chương 21 QUYỂN V : THẦN KIẾM TỬ HUYẾT
Chương 1 & 2
Chương 3 & 4 Chương 5 & 6 Chương 7 & 8 Chương 9 & 10 Chương 11 & 12 Chương 13 & 14 Chương 15 & 16 Chương 17 Quyển VI: Phục Cừu Chương 1 & 2 Chương 3 & 4 Chương 5 & 6 Chương 7 & 8 Chương 9 & 10 Chương 11 & 12 Chương 13 & 14 Chương 15 & 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Quyển VII - Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 & 6 Chương 7 & 8 Chương 9 & 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 & 17 Chương 18 & 19 Chương 20 & 21 Chương 22 & 23 Chương 24 & 25 QUYỂN VIII: HÀNH VẠN LÝ LỘ
Chương 1& 2
Chương 3 & 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 16 & Chương 17 & 18 Chương 19 & 20 Chương 21 & 22 Chương 23 & 24 Chương 25 & 26 Chương 27 Chương 28 & 29 Chương 30 & 31 Chương 32 & 33 Chương 34 & 35 Chương 36 Chương 37 & 38 Chương 39 & 40 Chương 41 & 42 Chương 43 & 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 & 48 Chương 49 & 50 Chương 51 & 52 Chương 53 & 54 Chương 55 & 56 Chương 57 & 58 Chương 59 & 60 Chương 61 & 62 Chương 63 Quyển IX : Danh Chấn Thiên Hạ
Chương 1 & 2
Chương 3 & 4 Chương 5 é 6 Chương 7 & 8