Bạn có biết chăng? Dương vật của các hài nhi nam cũng cương cứng được à? Hài nhi cũng có hành vi thủ dâm hay sao? Có nên nói thực cho trẻ con biết con người đã sinh ra như thế nào không? Các em nữ thường lớn tuổi mới có kinh nguyệt? Các em nam lần đầu di tinh thường xuất hiện vào mùa nào? Tại sao có hiện tượng thủ dâm? Nguy hại thực sự của thủ dâm là gì? Dùng biện pháp gì để kiềm chế thủ dâm? Tại sao có hiện tượng sinh hoạt tình dục trước khi kết hôn? 1 Nhân Chi Sơ, Tất Hữu Tính Con người tuy có tính kiêng kỵ nhưng trẻ con là ngoại lệ. Người lớn với nhau khi hôn cũng phải kín đáo, còn trẻ con thì có thể cởi truồng chạy tung tăng khắp nơi. Bạn gặp một cô gái không quen biết, nếu bạn sờ mó tay cô ta thì e rằng có người sẽ chửi bạn là đồ lưu manh, nhưng đối với trẻ con thì không cần kiêng kỵ như vậy. Bạn thơm một bé gái sẽ có thể được coi là một cử chỉ hiền hậu mến trẻ, đối với các bé nam thì lại càng có ý nghĩa hơn nữa. Có người thích sờ mó chim trẻ con, có một số nữ giới cũng thích làm như vậy, lại còn thơm cả chim trẻ con nữa. Những người lớn đều coi làm như vậy là chuyện bình thường vì họ cho rằng trẻ con chưa biết đến tình dục là cái chi chi. Nói một cách khác, trẻ con được đối xử như một sinh mệnh thiên tính. Nhận thức như vậy là rất sai lệch. Người ta mới sinh ra là đã có khả năng tình dục. Những người làm việc ở khoa sản và khoa nhi đều biết rằng dương vật của trẻ con có thể đột nhiên cứng lên, âm đạo của bé gái ngẫu nhiên sung huyết, bài tiết ra dịch thể, vú tự nhiên phát ứa ra sữa. Các hài nhi 7-8 tháng tuổi tự nhiên thấy đùi co lại, lưng uốn cong, đó có thể là một loại phản ứng tình dục đơn giản nhất. Khi bà mẹ tắm cho con bé, ngẫu nhiên đụng vào bẹn hoặc bộ phận sinh dục sẽ thấy đứa bé có phản ứng khác thường. Trên thân thể đứa bé 2-5 tuổi còn phát hiện thấy một hiện tượng rất thú vị. Sau khi ngủ, đôi khi bé lật người trong lúc mê nằm úp bụng, thân thể rung động theo nhịp điệu, đôi khi dương vật cương lên. Nếu bố mẹ xoay người em trở lại tư thế bình thường em có thể tự xoay trở lại. Trẻ em 4-6 tuổi đã có thể thể nghiệm thấy khoái cảm sơ khai nhất, cảm giác này thường xuất hiện khi bị đe doạ hoặc bị căng thẳng vì chờ đợi hình phạt. Đối với các khả năng sinh lý xuất hiện ở hài nhi, đến nay các chuyên gia vẫn chưa rõ nhưng có một điều khẳng định được đó là phản xạ bẩm sinh ở trẻ em. Rất rõ ràng, khả năng tình dục cũng là bẩm sinh. Trẻ em chưa bao giờ phải học cách đổ mồ hôi, đi tiểu, thở, tiêu hoá nhưng chưa bao giờ bé phải phiền lòng về việc đó. Cái lý lẽ ở đây cũng là như vậy. Nói trẻ em cũng có công năng tình dục làm cho nhiều người phải kinh ngạc. Nếu nói trẻ em cũng thủ dâm thì chắc càng làm cho người ta phải ngạc nhiên trợn tròn mắt. Nhưng sự thực lại đúng là như vậy. Có người đã làm thí nghiệm, kích thích một bé gái 8 tháng tuổi làm bé có khoái cảm tình dục, thậm chí có thể đạt tới cao trào. Thế còn chưa lạ lắm, Erckson và một vài học giả khác còn quan sát thấy có các bé trai và gái độ 1 tuổi thường hay có hành vi thủ dâm. ông Kinsey phát hiện 9 ca bé nam dưới 1 tuổi thủ dâm đạt tới cao trào tình dục. Ông viết: "Hành vi này bao gồm một số biến đổi sinh lý dần dần phát sinh. Đi đôi với hiện tượng dương vật run rẩy và cứng ra rõ ràng, thân thể cũng rung động theo nhịp điệu, cảm giác rõ ràng có thay đổi, cuối cùng các cơ thịt căng ra... người co dím lại, đột nhiên cơn co giật có nhịp điệu tiêu tan và mọi hiện tượng đều tan biến": Mparkwen cũng quan sát được 3 ca bé gái thủ dâm. Khi các em sờ mó bộ phận sinh dục, đã có biểu hiện sinh lý giống như cao trào tình dục như toàn thân mềm ra, đổ mồ hôi v.v... Tất nhiên, hiện tượng trẻ em thủ dâm và đạt tới cao trào tình dục còn hiếm thấy. Tài liệu do Kinsey cung cấp chủ yếu thu được qua việc hỏi một số người lớn, độ tin cậy có vấn đề. Về vấn đề nhịp độ hoạt động tình dục của trẻ em nam nữ ở các lứa tuổi khác nhau, đến nay vẫn chưa có tài liệu xác thực. Nhưng trong thời kỳ ấu thơ, phần lớn nhi đồng đều qua tự quan sát, tự sờ mó, và phát hiện thấy nghịch bộ phận sinh dục sẽ có khoái cảm. Điều này thể hiện ở các bé trai rõ hơn. Trước mặt người lớn, có khi bé vẫn vạch cu ra nghịch. Vì cha mẹ thường để các bé gái mặc che kín bộ phận sinh dục nên ít khi thấy các bé gái nghịch bộ phận sinh dục. Nhưng các em này cũng tò mò về bộ phận sinh dục không kém gì các bé trai. Các em thường chỉ vào hạ bộ các em trai và ngây thơ hỏi mẹ tại sao mình không có chim. Người lớn thường chỉ cười mà ít khi giải thích. Thực ra ở đây có một sự thực đáng kinh ngạc. Các em gái hỏi như vậy chứng tỏ chúng đã hiểu biết nhiều hình dáng bộ phận sinh dục ngoài của mình và trong quá trình tìm hiểu như vậy tất nhiên các em có sờ mó, nghịch ngợm. Đối với hành vi nghịch bộ phận sinh dục của trẻ em, bố mẹ thường ngăn cấm, thậm chí có khi còn mắng đánh, làm như các em đã mắc tội lớn. Mâu thuẫn và sự mù mờ về giới tính của loài người lại bộc lộ ra ở đây. Một mặt họ cho rằng trẻ em không biết gì về tình dục nên tuy có lúc mắng đánh con trẻ nhưng họ lại không giải thích tại sao không được làm như vậy. Một mặt khác họ lại dùng hành vi của mình làm tiêu chuẩn để đánh giá trẻ con. Họ biết rõ hành vi đó của trẻ con khác nhau về bản chất với người lớn, dù chúng có nghịch ngợm như vậy thì lớn lên cũng chẳng thể biến thành lưu manh, nhưng họ vẫn cứ phải can thiệp do cảm giác xấu hổ về tình dục thôi thúc. Nói một cách khác không phải người lớn xấu hổ vì các em nhỏ nghịch bộ phận sinh dục mà là họ xấu hổ vì đã nhìn thấy chuyện đó. Phản ứng quá khích không bình thường này của cha mẹ không thể làm cho lũ trẻ chú ý. Chúng sinh ra tò mò phải hỏi cho ra nhẽ, tại sao cha mẹ không cho nghịch như vậy? Có cái gì xấu ở đây đâu? Những câu hỏi xuất hiện quá sớm trong tư duy vốn căn bản chưa thích hợp với loại câu hỏi như vậy không thể không ảnh hưởng đến sự phát triển tâm lý tình dục của lũ trẻ sau khi vào tuổi trưởng thành. Các chuyên gia chữa bệnh tình dục phát hiện thấy bệnh kém khả năng tình dục của người lớn thường có nguồn gốc từ cuộc sống lúc còn nhỏ của họ. Một hình thức biểu hiện nữa của thể nghiệm tình dục ở tuổi nhi đồng là trò chơi giới tính. Một trò chơi thường xuyên của trẻ con là trò chơi vợ chồng. Không riêng trẻ con Trung Quốc chơi trò này mà cả trẻ con Tây nữa, rõ ràng là có một tính chung. Nếu bạn chịu khó quan sát lũ trẻ chơi trò này, nhất định bạn sẽ được khêu gợi rất hay. Bé trai giả làm bố, bé gái giả làm mẹ, chúng tìm sỏi đá và các vật nhỏ khác giả làm đồ đạc bày trong nhà. Thế là chúng bận túi bụi, đứa thì xào rau, đứa thì nấu cơm. Một tình tiết thú vị nữa là bé gái còn ôm con búp bê nhỏ, dỗ con ngoan nhé, đừng có quấy mẹ đấy. Trò chơi này có đủ nội dung sinh hoạt thường ngày của bố mẹ chúng. Còn sinh hoạt tình dục thì sao? Mọi cái khác đã mô phỏng được thì về mặt này chúng cũng phải học làm theo chứ lỵ. Nhưng sinh hoạt tình dục không giống chuyện khác, khó mà có nhận thức cảm tính, vì vậy mô phỏng của lũ trẻ chỉ là ôm nhau và thơm nhau. Nhưng cũng có ngoại lệ, một số trẻ đã được chứng kiến cảnh cha mẹ gần gũi thân thiết với nhau sẽ có thể mô phỏng các động tác đó. Về bản chất mà nói, trẻ con chơi trò chơi gia đình vợ chồng là lần thực tiễn thứ nhất về giới tính trong đời chúng. Lần thực tiễn đó có tác dụng gì đối với sự phát triển tâm lý ý thức tình dục và sự xác định quy phạm hành vi tình dục của chúng, đến nay vẫn chưa rõ. Nhưng khẳng định là có tầm quan trọng không thể coi thường. Chúng ta nhận thấy trẻ con là hình bóng của người lớn, mô phỏng của chúng hoàn toàn là theo quan sát hành vi của cha mẹ lúc bình thường hàng ngày. Ông bố thường quắc mắt nhìn vợ, nhàn tản trong nhà, chẳng mó tay vào việc gì, thế là bé trai đóng vai ông bố cũng làm ra vẻ ta đây, sai bảo bé gái đóng vai bà mẹ, và bé gái cũng làm ra vẻ bận rộn, tất tả như bà mẹ, nghe chồng sai bảo. Khi hành vi tình dục tách rời phạm trù bản năng tiến vào lĩnh vực học tập có tính xã hội, bọn trẻ con cũng sẽ hành động theo gương người lớn. Những bé trai khi còn thơ ấu đã có khuynh hướng "Chủ nghĩa đại nam tử" thì khi lớn lên có tiếp xúc tình dục chúng sẽ rất có thể chuyển hoá khuynh hướng đó thành "Thái độ tình dục hưởng lạc riêng mình". Cũng với cái lẽ đó, các bé gái nhu mì sau khi kết hôn sẽ rất khó biểu hiện chủ động trong sinh hoạt tình dục và khả năng mắc bệnh kém khả năng tình dục sẽ lớn hơn. Ở đây đã đề cập đến vấn đề thân phận giới tính. Con người ta khi mới sinh ra đã có đặc trưng giới tính, nhưng đây mới chỉ là đặc trưng bên ngoài, tạm thời chưa có tác dụng gì đối với việc hài nhi tự nhận thức mình. Đặc trưng sinh vật học của tình dục phải được nhân tố xã hội bồi dưỡng mới có thể trở thành đặc trưng thân phận giới tính xã hội. Cha mẹ là người chủ yếu làm công việc bồi dưỡng đó. Họ đã có nhận thức cố định về đặc trưng khác nhau của hai giới tính nên sẽ dùng phương pháp thích hợp với yêu cầu của xã hội để bồi dưỡng đứa trẻ. Ví dụ mua cho bé gái áo hoa, búp bê, mua cho bé trai đồ chơi đao kiếm, súng ống. Khuyến khích bé gái nhu mì, ngoan ngoãn, chịu nghe lời người lớn, không tham gia hoạt động mạnh. Khuyến khích bé trai chơi trò mạo hiểm, có ý thức tiến công và tinh thần cầu tiến. Có các bậc cha mẹ biết con mình đánh con hàng xóm không những không đe nẹt mà còn khen. Nếu bé gái làm việc đó thì cha mẹ nhất định sẽ mắng mỏ nói “con gái mà thế à". Tiện đây xin nói thêm một chuyện ghi trong tác phẩm viết về hành vi học của một vị học giả. Một ngày hè nọ, có một ông bố mang hai con trai và gái ra bãi cát chơi. Cậu con trai xin bố cho chơi trò nhào lộn và được đồng ý. Ông thấy con trai trò nhào lộn vui quá nên nổi máu trẻ con cũng tham gia luôn và còn thách nhau xem ai lộn được nhiều vòng hơn. Cô con gái ngồi buồn một mình cũng tham gia luôn. Ông bố thấy vậy vội đến xoa xoa, vỗ vỗ, phủi cát cho con gái và luôn miệng hỏi con có đau không. Khi biết chắc cô con gái không sao cả ông mới trịnh trọng nói: "Bây giờ bố và anh trai chơi, con ngồi đếm". Thế là hai bố con lại tiếp tục chơi còn cô con gái thì ngồi bên cạnh đếm như một người máy: "l, 2, 3,...” Cho một đứa con chơi còn một đứa con ngồi đếm, chính với hai phương thức quý trẻ khác hẳn nhau đó, mà lũ trẻ con dần dần nhận thức rõ được thân phận giới tính của mình. Rồi sẽ có một ngày cậu bé trai sẽ nói: “Tao là con trai cơ mà” và sẽ tự giác hành động theo tiêu chuẩn nam giới được xã hội công nhận. Còn cô gái sẽ nói: "Em là con gái cơ mà” và sẽ tự giác hành động theo tiêu chuẩn nữ giới. Cách tự nhận giới tính như vậy và đặc trưng sinh vật học là giống nhau, đó là tính đồng nhất của giới tính, nó làm công việc chuẩn bị đầu tiên cho sự phát triển một cách bình thường của tâm lý giới tính về sau. Trái lại nếu việc tự nhận giới tính của trẻ em không nhất trí với đặc trưng sinh vật học của giới tính thì sẽ xảy ra hiện tượng lầm lẫn tính đồng nhất giới tính. Có đứa trẻ rõ ràng là con trai nhưng cứ khăng khăng cho mình là con gái, ăn mặc quần áo và hành vi cử chỉ đều làm như con gái, đi tiểu cũng không đứng mà ngồi xuống. Nếu sự lầm lẫn tâm lý này không được sớm khắc phục thì sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng sau tuổi dậy thì. Ví dụ có một chàng trai cứ cho mình là nữ và hết sức khao khát được trở thành nữ nên đã yêu cầu được làm phẫu thuật thay đổi giới tính. Có người còn bị biến thái giới tính. Kết quả nghiên cứu những người thích mặc quần áo khác giới và đồng tính luyến ái cho thấy họ có chung một đặc điểm là rất luyến tiếc những quần áo đồ chơi và trò chơi của bé gái từ thời thơ ấu. Ngoài ra còn có hiện tượng nam có tính nết như nữ, nữ có tính nết như nam, hai xu hướng này tuy chưa phát triển đến mức lầm lẫn về giới tính nhưng không có lợi cho sự phát triển bình thường của tâm lý tình dục và hành vi tình dục. Theo ý kiến của giới hành vi học, hai loại người này dễ để mất đặc điểm giới tính của bản thân và sẽ đồng tính luyến ái. Hiện tượng lầm lẫn tính đồng nhất giới tính có liên quan với phương thức nuôi dạy của các bậc cha mẹ. Có người chỉ thích đẻ con trai hoặc con gái nhưng ông trời không chiều lòng, thích con trai lại đẻ con gái, thích con gái lại đẻ con trai. Để đền bù vào chỗ hẫng hụt tâm lý đó, người lớn đã tìm niềm an ủi ở trẻ con. Con trai thì đặt tên của con gái, ăn mặc như con gái, con gái thì làm trái lại. Thời gian qua đi, cách phủ định giới tính của trẻ con như vậy đã làm cho chúng nhận thức lầm lẫn về giới tính của bản thân, dần dà hình thành tâm lý trái ngược. Sở dĩ các bậc cha mẹ đó phạm sai lầm là do họ căn bản không biết rằng trẻ con và giới tính có quan hệ với nhau. Nhận thức được sai lệch này không phải là cá biệt mà có tính khá phổ biến. Ở đây cần nhắc lại một lần nữa lời của Freud đã từng nói về tầm quan trọng của việc nhận thức sớm tình cảm giới tính và hành vi giới tính của thời kỳ nhi đồng: "Quan điểm của công chúng là thời kỳ nhi đồng không có trực giác giới tính, bản năng này tựa như chỉ xuất hiện lần đầu ở thời kỳ thanh xuân (dậy thì). Đó là một sai lầm phổ biến, nhưng hậu quả rất nghiêm trọng. Đó chủ yếu là do chúng ta không hiểu biết nguyên lý cơ bản của hoạt động tình dục" Sự quan tâm thích thú lớn của nhi đồng đối với giới tính còn biểu hiện ở chỗ chúng có một câu hỏi phổ biến là tại sao chúng lại có mặt ở trên đời này. Nhi đồng vốn có tính tò mò tìm hiểu cực mạnh, đã hỏi vấn đề này là phải được trả lời rõ mới thôi. Các em thường làm cho người lớn bí. Nghe các em tha thiết hỏi như vậy, người lớn cảm thấy trả lời cũng không được, mà không trả lời cũng không được, nên đành trí trá cho xong chuyện. Cách làm này ở Trung Quốc và nước ngoài đều là như vậy. Người Trung Quốc bảo các em rằng chúng từ trong khe núi chui ra, hoặc từ lòng đất ngoi lên. Còn người nước ngoài thì nói các em từ nách mẹ chui ra, hoặc từ rốn mẹ bò ra. Xem ra người Trung Quốc tránh né thấu đáo hơn. Đối với các vấn đề thuộc loại này có nên trả lời thẳng thừng không? Cách làm đúng đắn là không nên tránh né, không nói dối, nên trả lời đơn giản (có nói nhiều lũ trẻ cũng không hiểu) nhưng chân thực, tự nhiên. Có người cho rằng sớm nói cho bọn trẻ biết chuyện đó có thể gây ra ảnh hưởng xấu. Sự thực trái ngược hẳn, chân thành mới là thang thuốc bổ đối với sự phát triển lành mạnh của trẻ em. Nín lặng không nói có thể tạo ra cảm nhận thần bí cho trẻ, làm tổn thương tinh thần ham hiểu biết và gây ra ấn tượng xấu cho chúng là trên đời này có những việc không được phép hỏi. Nói dối lại càng có hại có thể làm bọn trẻ đi sai đường, khiến chúng thêm khó khăn không cần thiết trong tìm hiểu kiến thức. Khi lớn lên phát hiện thấy đã bị lừa chúng lại càng thêm tinh quái, không nói thật, như vậy sẽ có nhiều vấn đề không thể thông qua thảo luận để giải quyết. Nhà giáo dục nhi đồng ý là bà Hilla Henry đã có một cuộc nói chuyện rất hay với lũ trẻ về việc sinh ra con người, xin trích ra đây để các bạn tham khảo: Một hôm Fenny 8 tuổi, Steven 6 tuổi, Dayan 4 tuổi ngồi ăn cháo quanh bàn ăn dưới bếp. Fenny chợt hỏi con biết là em bé lớn lên ở trong bụng mẹ nhưng không hiểu em đã chui vào bụng mẹ như thế nào? Bà Henry nghĩ nếu trả lời và giải thích sau thì chỉ làm cho chuyện này càng thêm vẻ thần bí. Bà quyết định nói thực: "Khi bố mẹ yêu quí nhau, rất thích sát bên nhau, ôm hôn nhau. Bố mẹ ngủ với nhau và mẹ sinh ra em bé". Fenny nói: "Con rõ rồi". Thế là không ai hỏi nữa.