Giá như mỗi lần giao hợp đều trúng vào kỳ rụng trứng thì kết quả tính giao của bạn sẽ thành công 100%. Giá như một lần giao hợp tinh trùng của bạn đều kết hợp với trứng thì vợ bạn cả đời người sẽ thụ thai khoảng 400 lần. Tất nhiên khả năng đó chỉ tồn tại trên lý thuyết mà không có trong thực tế. Nếu không, quả đất của chúng ta do nhân khẩu quá tải nặng quá nên phải ngừng quay. Nhưng nếu ta không có biện pháp tránh thai thì số lần chửa đẻ vẫn vượt xa nhu cầu thực tế. Vì vậy để tránh thụ thai không cần thiết, cần áp dụng các biện pháp tránh thai. Có những cặp vợ chồng căn bản không cần sinh con, hoàn toàn coi sinh hoạt tình dục chỉ là một biện pháp dành lấy khoái lạc trong đời, như vậy họ chẳng cần phải phân biệt thụ thai theo ý muốn và thụ thai ngoài ý muốn nữa. Nếu bạn không muốn thụ thai, biện pháp bảo đảm nhất rõ ràng là tuyệt đối cấm dục, không giao hợp thì hết chửa đẻ, nhưng rất ít người lại chịu từ bỏ tính giao để tránh thai. Do đó con người phải vắt óc suy nghĩ, tìm ra rất nhiều biện pháp tình dục mà không thụ thai. Có thể nói, trí thông minh của con người đã phát huy hết công suất trong lĩnh vực này. Về đại thể quy nạp lại có bốn biện pháp tránh thai: Biện pháp sinh lý, biện pháp dụng cụ, biện pháp dùng thuốc và biện pháp phẫu thuật. Các biện pháp này đều có đặc sắc riêng, cần giới thiệu từng cái một. So sánh thấy biện pháp sinh lý hay nhất là tránh thai theo thời kỳ an toàn. Nguyên lý của biện pháp này là căn cứ vào thời gian rụng trứng của nữ để tránh giao hợp vào kỳ rụng trứng, như vậy trứng không gặp được tinh trùng nên không thụ thai. Ưu điểm lớn nhất của biện pháp này là không có bất kỳ sự hạn chế nhân tạo nào đối với tính giao, hoàn toàn duy trì được trạng thái tự nhiên. Do đó biện pháp này được Đức Giáo hoàng La Mã tán thưởng, xác định nó là cách tránh thai duy nhất mà tín đồ đạo cơ đốc toàn thế giới có thể áp dụng. Nhưng cái gọi là thời kỳ an toàn thực ra lại không an toàn vì chu kỳ hành kinh của phụ nữ thường hay bị trục trặc, do ảnh hưởng của nhiều nguyên nhân khác có khi còn rụng trứng đột xuất, đã xảy ra nhiều trường hợp giao hợp trong ngày an toàn nhất mà vẫn thụ thai. Để tính kỳ rụng trứng được chuẩn xác, người ta đã nghĩ ra nhiều cách nhưng cách nào càng cao ta lại càng phiền toái. Còn có người cho rằng biện pháp này đòi hỏi phải hy sinh tình dục vốn là một nhu cầu hợp lý, thời gian rụng trứng tương đối cố định còn tình dục của nam đâu có kỳ cố định, không tính giao trong khoảng 1 tuần lễ của kỳ rụng trứng là làm mất tự do tình dục. Dùng biện pháp tránh thai kỳ rụng trứng còn có phản tác dụng. Do tình cảm bị tổn thất vì không được tính giao trong kỳ không an toàn nên có người đã hùng hục giao hợp liên miên trong kỳ an toàn, kết quả đã gây ra ảnh hưởng xấu cho tâm lý và sinh lý con người. Còn một biện pháp nữa rất cổ lỗ là xuất tinh ngoài âm đạo, còn gọi là biện pháp gián đoạn giao hợp. Cứ theo tên gọi đủ biết, đó là khi chồng sắp xuất tinh thì rút dương vật ra để xuất tinh ngoài âm đạo. Cách này rất thịnh hành nhưng không đáng tin cậy vì ta biết rằng khi hưng phấn tình dục đã có một ít tinh trùng theo dịch thể từ dương vật tiết ra, dù chỉ một con tinh trùng gặp được trứng cũng thụ thai. Ngoài ra dùng cách này đòi hỏi người chồng phải có nghị lực phi thường, hơi chậm một tý chút không kịp rút ra dương vật là lôi thôi rồi, vả lại dù đã rút ra nhưng tinh trùng dây vào môi lớn vẫn có thể thụ thai. Thực tiễn chứng minh, tỷ lệ thụ thai khi dùng biện pháp này khá cao, khoảng 15-50%. Một nhược điểm quan trọng nữa của nó là cả hai vợ chồng đều không được hoàn toàn thoả mãn tình dục, chồng thì luôn phải lo đề phòng khi hưng phấn nhiều là phải rút ra ngay, nhưng chính lúc xuất tinh thì vợ mới cảm thấy khoái lạc, khi chồng rút ra là mất cả hứng thú. Dùng biện pháp này lâu ngày có thể làm suy giảm tình dục của nam, cả nữ cũng bị giảm sút tình dục. Vậy có biện pháp nào vừa gây ra khoái cảm đầy đủ lại vừa tuyệt đối tránh được thụ thai không? Có người muốn hoàn toàn đổi mới cách giao hợp tức là không đưa dương vật vào âm đạo mà đưa vào chỗ khác. Cách này tất nhiên không thụ thai được nhưng có được chấp nhận hay không cũng là một vấn đề. Quan trọng hơn nữa, chỗ đút vào đó có đủ khả năng gây cảm xúc tình dục như âm đạo không? Có thể cũng khoái lạc như khi đút vào âm đạo không? Chưa có ai giải đáp được các vấn đề đó. Trong thời kỳ cho con bú, nữ không hành kinh nên khả năng thụ thai tương đối thấp. Có người nghĩ sai lầm rằng cứ kéo dài thời kỳ cho con bú là tránh được thụ thai. Cách này không chắc chắn, nữ có thể khôi phục rụng trứng bất kỳ lúc nào trong thời kỳ cho con bú, vả lại khả năng này còn tăng lên khi lượng sữa ít đi. Bảng thống kê qua điều tra cho biết tỷ lệ thụ thai của các bà mẹ cho con bú là 15-50%. Còn biện pháp tránh thai nữa khá lưu hành là xối nước rửa âm đạo. Cách này khá hiệu quả vì tinh dịch chỉ ở trạng thái dịch thể trong vài phút, sau đó sẽ thành thể keo rồi 10-15 phút sau mới lại tan ra, lúc đó tinh trùng mới hoạt động được. Xối nước mạnh rửa âm đạo khi tinh trùng chưa kịp chui vào cổ tử cung là có thể đạt được mục đích tránh thai. Nhưng dùng cách này phải có chuẩn bị trước. Ngoài ra có xối nước rửa thật sạch tinh dịch hay không cũng còn đáng ngờ lắm. Tránh thai bằng dụng cụ trước tiên phải nói đến bao cao su. Hiện nay cả thế giới đang vận dụng rộng rãi cách này. Nó không làm hại cơ thể, vừa tránh thụ thai lại vừa có tác dụng phòng ngừa các bệnh tình dục. Bao này tiếng Anh là Condom, nghe nói nó là tên người. Người này sống ở Anh vào thế kỷ 17, là Quan Thái y của vua Anh Charles II. Một hôm ông ta câu được một con cá to, khi làm cá thấy cái bong bóng cá rất to nên chợt nảy ra sáng kiến mới. Đêm hôm đó ông dùng cái bong bóng cá để giao hợp với vợ, cảm thấy kết quả hay lắm nên hiến kế cho các vương phi. Sau này cách làm đó được truyền lan từ cung đình ra đám dân thường. Trải qua diễn biến mấy trăm năm ta mới có thứ bao cao su mỏng nhẹ như ngày nay. Ông không thể ngờ rằng cái tên Condom của mình lại bị gắn với một thứ dụng cụ tránh thai tràn lan toàn cầu. Bao cao su giản tiện, đáng tin cậy, nếu sử dụng kết hợp với thuốc sát trùng thì hiệu quả có thể đạt 91%. Nhưng vẫn có nhiều đánh giá khác nhau về nó. Có người nói dùng bao này sẽ làm giảm bớt mức độ cảm nhận tình dục nhưng có người lại thích bị giảm như vậy vì có thế mới kéo dài được thời gian xuất tinh (làm chậm xuất tinh), giao hợp càng khoái lạc hơn. Những đàn ông yếu tình dục hoặc di tinh lại càng thích dùng nó. Phải đeo bao trước khi giao hợp, chú ý kiểm tra trước xem có nguyên vẹn không, như vậy phải làm gián đoạn tiến trình tính giao, gây ảnh hưởng đến tâm tình cả hai bên nam nữ. Dương vật nam có thể không còn cương cứng nhiều nên đeo túi vào khó khăn, nó có thể bị mất cơn hưng phấn và khó hưng phấn trở lại. Vì vậy có những cặp vợ chồng không thích dùng bao cao su. Nhưng có những cặp vợ chồng thích dùng bao kết hợp chặt chẽ với hoạt động tình dục, ví dụ người vợ đeo cho chồng như vậy cả hai đều được kích thích nhiều hơn. Có nhà máy nghĩ đến điều đó nên làm bao với nhiều màu sắc khác nhau, đó cũng là một biện pháp tích cực vậy. Cách này còn có một nhược điểm nữa. Sau khi xuất tinh, dương vật teo đi, nếu không kịp thời rút ra thì có khi cả bao và tinh dịch đều trôi vào âm đạo. Nếu sau khi xuất tinh, người chồng còn muốn ấn thêm vài cái nữa thì lại càng dễ xảy ra tình trạng nói trên. Có người đã có sáng kiến lồng một vòng dây thun vào gốc dương vật để giữ cố định bao cao su. Cách làm này cố nhiên có thể giữ cho bao khỏi tuột ra và kéo dài thêm thời gian cương cứng nhưng thường xuyên làm như vậy sẽ có hại cho niệu đạo và có thể làm ứ đọng tinh dịch. Bao cao su là dụng cụ tránh thai dùng cho nam giới. Có hai loại dụng cụ chuyên dùng cho nữ giới, đó là cái vách ngăn âm đạo (còn gọi là mũ âm đạo) và dụng cụ đặt trong tử cung (còn gọi là vòng tránh thai). Mũ tránh thai được đặt ở đỉnh âm đạo che kín cửa tử cung không để tinh trùng lọt vào tử cung nên có tác dụng tránh thai. Ưu điểm của nó là hiệu quả tốt, có thể thành công 98%, học biết cách đặt mũ rồi thì sử dụng khá thuận tiện, không trở ngại gì đến tính giao. Về lý thuyết mà nói, còn có thể giảm bớt khả năng bị ung thư tử cung. Nhược điểm của nó là có người đặt mũ bị phản ứng, đôi khi còn làm viêm nhiễm bàng quang và viêm niệu đạo. Ngoài ra người bị bệnh sa tử cung, loét cổ tử cung, viêm âm đạo nặng và hẹp âm đạo thì không nên dùng mũ tránh thai. Cần nói thêm, phải đặt mũ trước khi tính giao, nhưng khi bạn chưa biết trước có tính giao hay không, đến khi sắp tính giao rồi mới nghĩ tới chuyện đặt mũ thì rày rà đó. Đối với phụ nữ đã có con, dùng vòng tránh thai là biện pháp tích cực nhất. Ưu điểm của nó là chỉ cần đặt vòng một lần, hiệu quả tốt, mức độ thành công đạt 95%, có thể kéo dài vài năm, chỉ cần hai năm kiểm tra một lần là được. Nhược điểm là có người bị phản ứng, vòng bị đẩy ra ngoài. Có người đặt vòng rồi bị đau khi hành kinh, đôi khi có hiện tượng đau bụng đau lưng. Hiện nay người ta vẫn chưa biết rõ hậu quả của việc đặt vòng; chu kỳ kinh nguyệt rối loạn, viêm nội mạc tử cung và một số thay đổi tiềm ẩn trong tử cung có thể liên quan với việc đặt vòng. Biện pháp dùng thuốc tránh thai là dùng thuốc điều chế hỗn hợp kích thích tố giới tính nữ và kích thích tố thai sản. Ưu điểm rõ rệt của nó là hiệu quả cao, cách sử dụng đơn giản, thuận tiện. Nhưng nó có nhược điểm khá nghiêm trọng, có thể làm ảnh hưởng đến gan, gây ra u gan, còn có thể gây ra cao huyết áp và hình thành các cục máu trong huyết mạch hoặc làm thay đổi tiến trình thay cũ đổi mới, đối với những người quá mẫn cảm. Mấy năm gần đây đã nghiên cứu chế tạo được loại thuốc kích thích tố giới tính thấp những tác dụng phụ giảm đi nhiều, tuy nhiên có thể gây ra chảy máu ở âm đạo. Do dùng thuốc tránh thai có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng nên có người đã đề nghị bỏ không dùng nhưng vẫn có người bênh vực. Họ nói hàng năm số người chết vì tai nạn xe cộ nhiều hơn hẳn số người bị hại vì thuốc tránh thai nhưng cũng không có ai đề nghị bỏ không dùng xe cộ. Đối với nhân loại tính hữu dụng là trên hết. Nói như vậy cũng có lý nhưng người ta về mặt tình cảm khó chấp nhận. Đối với những người không muốn sinh con, dùng phương pháp phẫu thuật tuyệt dục là lý tưởng nhất. Chỉ cần kỹ thuật của bác sĩ tốt là có thể đạt hiệu quả tránh thai 100% và cũng không có tác dụng phụ. Phẫu thuật tuyệt dục rất đơn giản, đối với nam là thắt hoặc cắt ống dẫn tinh, đối với nữ là thắt hoặc cắt ống dẫn trứng. Phẫu thuật của nữ trước đây khá rắc rối, phải nằm viện, nay đã đơn giản nhiều. Nhược điểm duy nhất của biện pháp này không phản ánh ở cơ thể mà là ở tâm tình con người. Năng lực sinh đẻ vốn có ý nghĩa tượng trưng nhất định đối với nam nữ. Nữ tự hào vì có thể làm mẹ, nam tự hào vì có thể làm bố. Dù vĩnh viễn không cần có nhưng họ vẫn muốn duy trì năng lực đó. Sau khi làm phẫu thuật, nhiều người đã có phản ứng trên cơ thể, thực ra chủ yếu là do yếu tố tâm lý gây ra. Để giảm bớt áp lực tinh thần, các bác sĩ đang tìm ra một kỹ thuật tuyệt dục mới để đảo ngược tình thế và họ đã có thành công bước đầu. Có nghĩa là cách tuyệt dục mới sẽ không làm vĩnh viễn mất đi khả năng sinh dục. Nhưng các bác sĩ vẫn cho rằng nên nói cho những người làm phẫu thuật biết đây vẫn là một biện pháp tuyệt dục vĩnh viễn. Mặc dầu loài người đã sáng tạo ra nhiều biện pháp tránh thai như vậy nhưng vẫn hay xảy ra thất bại. Thế là họ lại tìm ra biện pháp mới để bổ cứu. Đó là nạo phá thai. Việc này phải cố làm trong vòng ba tháng đầu mới thụ thai, nạo phá thai muộn phức tạp hơn và nguy hiểm nhiều so với làm sớm hơn. Đây là một biện pháp chữa cháy bất đắc dĩ, có hại nhất định cho cơ thể nên tuyệt đối không nên thường xuyên dựa vào nó để tránh đẻ. Sau khi nạo phá thai, sản đạo bị tổn thương bộ phận sinh dục trong cũng phải qua một thời gian mới khôi phục như cũ, do đó trong vòng 2 tuần sau khi làm phẫu thuật tuyệt đối cấm tính giao. Biện pháp tránh thì nhiều lắm, đủ mọi kiểu cách, nhưng xin các bạn nhớ cho, không có biện pháp nào là tuyệt đối an toàn và tuyệt đối vô hại đối với cơ thể. Tuy vậy ý nghĩa quan trọng của việc tránh thai không vì thế mà giảm đi chút nào. Loài người muốn được khoái lạc qua tính giao nhưng lại không thể phát triển tràn lan vô hạn nòi giống, sinh hoạt tình dục có liên quan chặt chẽ với tránh thai. Để giải quyết mâu thuẫn này, cống hiến của các biện pháp tránh thai sẽ vĩnh viễn là xuyên thời đại.