Cuồng dâm là hành vi biến tướng tình dục có phương thức biểu lộ tình dục khác thường. Bệnh này chia là hai loại: cuồng hành hạ sắc dục tự nguyện chịu hành hạ. Dùng cách hành hạ dày vò người khác giới hoặc người cùng giới, đặt đối phương vào cảnh ngộ khó chịu đựng, từ đó có hưng phấn tình dục và được thoả mãn tình dục, như vậy gọi là hành hạ sắc dục, bệnh này thường thấy ở nam giới. Còn người chịu bị hành hạ để được khoái cảm tình dục thì gọi là tự nguyện chịu hành hạ. Người mắc bệnh này thường thấy nhiều hơn so với người mắc bệnh hành hạ sắc dục. Hai bệnh này không đối lập nhau, có người mắc cả hai chứng, được khoái lạc trong cả hai hành vi này. Nghe nói Hitler là kẻ cuồng dâm điển hình, mắc cả hai chứng bệnh đó. Có lúc ông ta hành hạ tàn bạo người tình, có lúc lại để người tình hành hạ lại, dùng roi vụt. Khi tự sát ông ta còn không quên dùng thuốc độc bắt vợ chết theo. Người mắc cả hai chứng cuồng dâm không riêng chỉ có Hitler, nhiều sách có nói đến một trường hợp sau một gã đàn ông trước mỗi lần tính giao đều phải rạch một nhát dao vào bàn tay phải của vợ, khi đạt tới cao trào lại yêu cầu vợ cấu mạnh vào lưng và mông mình. Hai chứng bệnh này còn có mối quan hệ rất kỳ cục, tức là một kẻ thì thích đánh còn một kẻ thì chịu đánh bổ sung cho nhau. Có khi họ kết thành vợ chồng, người ngoài không biết chuyện cảm thấy bất bình cho người bị hành hạ, đâu có biết họ đều thích thú được làm như vậy. Có một đôi vợ chồng mỗi lần tính giao đều do chồng lấy kim chọc vào vú vợ, có khi vợ chủ động yêu cầu làm như vậy, chồng không chọc kim vào sẽ không thấy khoái lạc, một lần em trai vợ đến chơi nhà chị và nghỉ qua đêm, đang ngủ bỗng nghe thấy tiếng chị kêu rên tưởng chị mình bị anh rể hành hạ thế là điên lên xông vào đấm cửa buồng anh chị thình thình. Một lúc sau cửa mở ra, cậu ta vừa định mở mồm hỏi đã bị bà chị mắng té tát cho một trận. Người vợ trong trường hợp trên là ke chịu hành hạ một cách bị động, có khi còn chủ động gợi ý phương pháp hành hạ nên như thế nào. Lại có kẻ chịu hành hạ một cách chủ động gọi là kẻ tự hành hạ mình. Họ không cần người khác giúp đỡ, tự mình tìm cách hành hạ dày vò mình, do đó được khoái cảm tình dục. Họ không khác người bình thường, trí óc minh mẫn, thậm chí vượt hơn người bình thường, ta rất khó phát hiện. Cách tự hành hạ của họ rất đa dạng, thường thấy là kim châm, thừng trói, roi vụt, ít thấy là dùng điện giật, dao cắt, lửa đốt. Còn một cách hành hạ nữa là tự làm nghẹt thở, gọi là bệnh làm nghẹt thở sắc dục. Đây là một biến tướng tình dục rất hiếm có, tuyệt đại đa số là nam giới tuổi 12-23, rất ít người trên 40 tuổi. Đặc điểm chủ yếu của chứng này là cực mật, người trong nhà cũng không biết, chỉ có thể bị phát hiện do tình cờ. Khi tự làm nghẹt thở, họ dùng dây thừng, xích sắt, dây da trói thân thể hoặc tứ chi làm cho bản thân thở dốc mệt nhoài, có khi còn dùng dây buộc vào cổ, nhét mẻ vào miệng. Họ làm như vậy không phải là để tự sát mà để sinh ra khó thở, trạng thái khó thở gây ra đau khổ và do đó được khoái cảm tình dục. Nói chung hành vi tự làm nghẹt thở không nguy hại đến tính mạng. Dây thừng do họ thắt nút, có thể tự cởi ra, dùng sức nhiều ít do bản thân điều chỉnh, đến một mức nào đó sẽ dừng lại. Nhưng cũng có khi xảy ra chuyện bất ngờ như không cởi được nút thừng, ghế bị đổ, trượt chân. v.v..., không có biện pháp kịp thời là mất mạng, tình hình đó có phần giống như bị người khác mưu sát, làm cho cơ quan công an gặp chuyện rắc rối. Theo tin trên một tờ báo Trung Quốc, ở một thành phố lớn miền nam Trung Quốc đã xảy ra một vụ án như vậy. Một anh thanh niên 23 tuổi, chưa vợ, công tác tốt, hoà nhã với mọi người. Một hôm anh vào toa lét rất lâu không thấy ra, người chị gái anh ta sinh nghi mới đập cửa, vẫn không thấy động tĩnh gì bèn dùng sức đẩy mạnh cửa bung ra, chị nhìn vào hoảng sợ hét lên, thì ra cậu em trai đã treo cổ chết trên ống nước. Công an đến hiện trường, phát hiện thấy nạn nhân ngồi trên bệ xí, chân tay bị trói chặt, trên đầu có đeo mớ tóc nữ, ngực đeo nịt vú, hạ bộ loã lồ, dương vật sưng to, trên sàn còn một bãi tinh dịch. Qua phân tích công an kết luận anh ta tự hành hạ mình đến chết. Anh thanh hiên là một kẻ tự hành hạ sắc dục, do đắm chìm trong hành vi biến tướng tình dục mà chết. Trên người anh ta còn phản ánh một đặc điểm khác nữa của kẻ tự hành hạ sắc dục, đó là họ cũng thường nghiện cải trang. Trước khi hoạt động tình dục, họ tự trang điểm, mặc đồ nữ, đeo tóc nữ, nịt vú nữ, hạ bộ loã lồ hoặc toàn thân loã lồ. Những người mắc bệnh hành hạ sắc dục nói trên đều là các ca nặng, ngoài ra còn có các ca nhẹ hơn. Những kẻ mắc bệnh nhẹ khác với người mắc bệnh nặng. Họ không hưởng khoái lạc bằng cách tự làm hại mình hoặc hại người mà là dựa vào tưởng tượng để khêu gợi tình dục. Ví dụ họ tưởng tượng đi hiếp dâm người khác hoặc bị người khác hiếp dâm. Theo điều tra ở nước ngoài, có một số phụ nữ đã chiêm bao thấy bị hiếp dâm hoặc mường tượng bị hiếp dâm. Trong cuộc sống thực tế, họ tuyệt đối không mong muốn như vậy nhưng lại có ý đó trong tưởng tượng và trong mộng. Theo phân tích của các nhà xã hội học, người ta ai cũng có chút ít tính chất hành hạ sắc dục và tự nguyện chịu hành hạ. Con gái tưởng tượng hoặc chiêm bao bị hiếp dâm là một biểu lộ của xu hướng chịu nhận hành hạ. Trong trường hợp hoàn toàn gạt bỏ được nhân tố nguy hiểm thực tế, việc bị hiếp dâm sẽ biến thành một vụ bị khủng bố vui vẻ, do đó sẽ được kích thích rất lạ và mạnh. Nữ nằm mơ thấy bị hiếp dâm là có nguyên nhân nhất định. Nữ rất khéo tưởng tượng tình dục, đã là tưởng tượng thì khó tránh khỏi đề cập tới nội dung mới lạ, ly kỳ. Bị hấp dẫn mạnh nên tìm cách theo đuổi thậm chí chiếm hữu, những việc thường khó xảy ra trong đời thường như vậy thường có thể trở thành một trong các chủ đề tưởng tượng của nữ. Tưởng tượng như vậy vài ba lần sẽ gây ra dấu vết ghi lại trong vỏ não nên tự nhiên sẽ thấy xuất hiện trong mộng. Tất nhiên cảnh hiếp dâm trong mộng của thiếu nữ khác với hiếp dâm ngoài đời. Sự hiếp dâm này chủ yếu biểu hiện sức hấp dẫn tình dục và biểu hiện tình dục rất mạnh chứ không phải là một sự cưỡng chế ý chí. Vì vậy thiếu nữ mơ thấy bị hiếp dâm không phải là ác mộng, sẽ không giật mình tỉnh dậy, mà dù có tỉnh dậy cũng không cảm thấy sợ hãi, chỉ cảm thấy hồi hộp mà thôi, vả lại sự hồi hộp này là về tình dục, có tính chất tình dục. Ở đây cần nói rõ thêm một điểm nữa. Cảnh hấp dẫn trong mộng của thiếu nữ mà chúng ta nói đến chỉ là phản ánh liên quan đến tâm lý khác thường chứ không phải là một nỗi khiếp sợ thực sự. Trong mộng thấy xuất hiện lại cảnh cũ người xưa là kết quả của một loại kích thích mạnh không liên quan gì đến tâm lý. Nếu so sánh với người cuồng dâm mức độ nhẹ ta có thể phát hiện thấy hầu như trong tiềm thức của mỗi người đều có ý niệm hành hạ người khác hoặc chịu nhận để người khác hành hạ, chỉ có khác là ở mức độ nhẹ hơn mà thôi. Nếu so với người có mức độ nặng hơn ta có thể nhận thấy hầu như ai cũng có hành vi mang tính tấn công ở mức độ nào đó và do hành vi đó mà họ sẽ được thoả mãn một phần. Vì vậy một số nhà xã hội học cho rằng hành vi hành hạ và chịu nhận hành hạ là một trong những bản năng có tính động vật của con người, chẳng qua vì phần lớn loài người đều biết kiềm chế được mà thôi, còn người cuồng dâm lại không thể kiềm chế được. Ví dụ một người bình thường có thể cắn, cấu trong khi tính giao, đó là biểu hiện có tính sinh vật của con người. Hành vi tình dục có tính tấn công này nếu chỉ là một phản ứng tự nhiên khi có xúc cảm tình dục đến một mức nào đó thì là bình thường. Nếu chuyên môn làm các hành vi đó và say sưa với hiệu quả của nó thì lại là biến tướng tình dục. Nhìn hành vi cuồng dâm theo góc độ bản năng động vật sẽ có thể phân tích sâu sắc sự phức tạp của nhân tính, nhưng có phần thiếu toàn diện. Có nhiều ví dụ chứng tỏ xu hướng cuồng dâm phần lớn đều có căn nguyên từ thuở ấu thơ, các trẻ em lúc đó thường ngẫu nhiên gây đau khổ hoặc bị đau khổ mà sinh ra tình dục mạnh mẽ, do đó dần dần sẽ trở thành chứng cuồng dâm. Từ năm 1948 nhà xã hội học Hesfield đã nêu ra một trường hợp sau: một anh thanh niên cuồng dâm quen biết ông, có mầm mống mắc bệnh này từ năm 13 tuổi. Lúc đó anh và hai chị gái đều được một chị bảo mẫu (ô sin) trông nom. Chị ta mắc chứng cuồng dâm, hầu như ngày nào cũng hành hạ hai cô gái. Mỗi khi hai chị gái bị chị bảo mẫu lột quần áo hành hạ, cậu bé và một bạn trai khác nhìn qua lỗ khoá dòm trộm. Xem xong cả hai cậu đều thủ dâm. Một buổi tối hai cậu đang thủ dâm thì bị chị bảo mẫu phát hiện. Chị hứa sẽ giữ bí mật hộ nhưng với điều kiện phải để chị ta đánh đòn 8 buổi tối liền. Hai cậu đồng ý. Đến tối cậu bé cởi quần ra để chị bảo mẫu quất roi vào mông. Khi bị đánh, cậu thấy chị bảo mẫu thỉnh thoảng sờ tay vào bẹn mình, đôi khi còn sờ cả vào chim cậu. Tuy bị đòn đau nhưng không hiểu sao cậu lại thấy hưng phấn tình dục. Cậu lấy vợ. Lúc đầu vợ không biết nên không chịu vụt roi vào mông cậu, nhưng sau không có cách gì khác đành phải chiều chồng. Rõ ràng việc hưng phấn tình dục và chịu roi vọt đau đớn hồi nhỏ đã có mối liên quan với nhau, đã gây ảnh hưởng và có tác dụng quyết định hình thành chứng cuồng dâm của cậu bé. Ví dụ nói trên rất có giá trị đối với việc chữa bệnh cuồng dâm. Chỉ cần để ý một chút là đã có thể phát hiện căn nguyên bệnh này từ thuở nhỏ. Lúc mới đầu, mối liên quan giữa hưng phấn tình dục và việc chịu đòn đau có khi chỉ là ngẫu nhiên. Nhưng rồi sự tưởng tượng tình dục và chịu đòn đau tăng lên làm cho mối liên quan này được củng cố. Vì vậy bệnh cuồng dâm là sản phẩm của hành vi lệch lạc trong quá trình học tập theo ảnh hưởng xã hội. Nếu tìm cách làm cho họ xác lập lại hệ thống phản xạ có điều kiện, sẽ có nhiều hi vọng chữa được sự lệch lạc đó. Khi người mắc chứng hành hạ sắc dục hành hạ một người khác giới không quen biết hoặc không tự nguyện hành hạ thì sẽ diễn biến thành hành vi cưỡng dâm. Cưỡng dâm thuộc phạm vi biến tướng tình dục không phải là cưỡng dâm theo ý nghĩa của phát luật. Cưỡng dâm nói ở đây là một loại của chứng bệnh hành hạ sắc dục, chỉ nam giới mới mắc tệ nạn này. Phạm tội cưỡng dâm và cưỡng dâm của biến tướng tình dục thường hoàn toàn giống nhau về biểu hiện bề ngoài nên khó phân biệt. Hàm nghĩa pháp luật của cưỡng dâm rất rộng, mọi hành vi cưỡng chế tính giao trái với ý muốn của phụ nữ, dùng bạo lực, bức hiếp hoặc dùng các thủ đoạn khác nữa để cưỡng chế tính giao đều là tội cưỡng dâm. Cưỡng dâm của biến tướng tình dục đôi khi cũng có các đặc trưng đó nhưng động cơ phức tạp hơn tội cưỡng dâm nhằm đơn thuần thỏa mãn tình dục. Nói một cách khác kẻ cưỡng dâm theo pháp luật là người bình thường về tình dục nhưng phương thức thoả mãn tình dục là không bình thường, còn người cưỡng dâm của biến tướng tình dục thì cả hai mặt đó đều không bình thường. Theo nghiên cứu của nhóm Kohn năm 1969, cưỡng dâm của biến tướng tình dục có 4 loại sau: - Sai lệch về đối tượng tấn công. Loại cưỡng dâm này nhằm mục đích chủ yếu là tấn công, xâm hại thân thể phụ nữ, thậm chí hiếp dâm. Kẻ cưỡng dâm không có nhiều dục vọng tình dục hoặc căn bản không có dục vọng tình dục. Theo điều tra trước khi tấn công, loại người này thường có chuyện bất hoà với vợ, bạn gái hoặc mẹ mình, hoặc cãi nhau kịch liệt với họ, trong lòng đầy ấm ức hoặc giận dữ, thế là tấn công một phụ nữ không quen biết để giải toả nỗi bực dọc của mình. Một người đã có hành vi này về sau nhớ lại nói khi được biết bạn gái bỏ rơi mình cảm thấy đầu óc trống rỗng. Ngay tối hôm đó anh ta ra phố đi tản bộ, nhìn thấy một phụ nữ rất giống bạn gái của mình, thế là xông lên đè cô ta. Lúc đó có nhiều người qua lại đã đến ngăn cản. Toà án đã kết tội anh ta cưỡng dâm chưa thành, anh ta ngạc nhiên lắm, không nhớ mình lúc đó đã làm chuyện gì. - Tấn công tình dục để bù đắp. Mục đích chính của kẻ tấn công cưỡng này là để thoả mãn tình dục. Thủ đoạn họ dùng là bạo lực, cưỡng chế bên nữ phải phục tùng ý chí của họ. Loại người này bình thường không có hành vi phạm pháp, hết sức quy củ, hoà nhã, đến khi cưỡng dâm lại biến thành một người khác hẳn. Khi cưỡng dâm họ thường ở vào trạng thái hưng phấn rất mạnh không sao kìm hãm được, hoàn toàn mất khả năng tự chủ. Thường mới tấn công lần thứ nhất họ đã đạt tới cao trào tình dục. Đối với họ cưỡng dâm là một cách bù đắp vào trạng thái kiềm chế tình dục khi bình thường. - Tấn công tình dục hỗn hợp. Loại cưỡng dâm này vừa để giải toả sự oán giận, ấm ức vừa để thoả mãn tình dục, hai yếu tố này liên kết chặt chẽ với nhau, nếu không tấn công sẽ không thể thoả mãn tình dục, không thể có khoái cảm. Phát triển tới mức cực đoan họ có thể trở thành kẻ dâm loạn giết người. - Tấn công tình dục do xúc động. Đối với loại người cưỡng dâm này, ý muốn tấn công và tình dục không phải là nhân tố quan trọng nhất. Hành vi cưỡng dâm của họ thường do ngẫu nhiên hoặc tâm tình xúc động, ví dục định cướp tài sản chứ không định cưỡng dâm, nhưng khi ăn cướp thấy cô gái xinh đẹp đã không cầm lòng được mà cưỡng chế tính giao luôn. Phần lớn bọn họ có mắc bệnh tinh thần.