Chương 77
THÊM MỘT MẮT XÍCH

 
Khi Zep Xtump nghiên cứu những chữ viết trên giấy, trên mặt ông không chỉ có sự ngạc nhiên mà còn cả sự hài lòng.
- Đây là một mảnh phong bì – Zep lẩm bẩm – Nó nói lên rất nhiều. Nó còn cho biết nhiều hơn những gì chứa trong nó, nó đã được sử dụng làm nùi lửa… Chứ còn gì nữa, bởi hắn, tên vô lại đang cần mà. Thì ai cũng biết người ta thường dùng tất cả những thứ bỏ đi để thay cho một miếng da hươu tẩm dầu, mà những người cẩn thận vẫn sử dụng… Nét chữ phụ nữ - Người thợ săn nói tiếp, vừa nhìn tờ giấy - Điều này chẳng có ý nghĩa gì. Thư được gửi cho hắn ta, có nghĩa là của hắn. Cần phải giữ lại mẩu giấy này mới được!
Trong khi nói những lời đó, người thợ săn già lấy từ trong túi áo ra một cái túi nhỏ bằng da, nơi ông giữ những viên đá lửa của mình và cẩn thận giấu vào đó mảnh giấy tìm được.
- Sao nữa nào, già Zep Xtump – Ông lại nói - Giống như ngài đã nhận định không tồi trong vụ rắc rối bí mật này. Dù có những cái gì đó chưa rõ ràng, có nơi nào đó sợi chỉ bị đứt đoạn, nhưng không sao. Người bị giết, dù là ai đi chăng nữa cũng đã nằm đằng kia, nơi có vũng máu. Người giết, dù là ai đi chăng nữa, cũng đã đứng sau cây keo này. Nếu bọn non nớt kia không làm hỏng dấu vết ta có thể biết thêm được điều gì đó. Giờ thì chịu, chẳng làm gì được. Tất cả dấu vết đều bị dẫm lên. Đi tiếp về hướng này cũng chẳng để làm gì. Tốt hơn là đi theo dấu vết ngược lại, nếu điều này có thể được, thì ta sẽ biết con ngựa có móng sứt đưa chủ nó đi đâu sau cuộc săn. Thế đấy, ngài Xtump, ngài phải đi theo dấu ủng thôi.
Nói những lời này rồi người thợ săn già theo những dấu vết đó quay lại, dấu vết dẫn ông tới con đường rừng. Các dấu vết hầu như không còn rõ nữa, nhưng Zep cũng đã không cần đến chúng.
Ông đã kịp chú ý trước rằng người để lại dấu vết cuối cùng đã về tới nơi buộc con ngựa của hắn.
Song lại có một chỗ hai dấu vết này rời ra: trên đường đi có một bụi cây rậm ken vào nhau không thể đi qua được, tên giết người giả định này phải đi vòng qua nó. Sau đó hai dấu vết hợp lại với nhau, chỉ có điều dấu vết ngược lại đưa người thợ săn ra một khoảng trống lớn mà ông chăm chú xem xét.
Trên khoảng trống mà ông nhận thấy những dấu vết rất rõ nét, nhưng đó là những vết hoàn toàn khác. Đây là chỗ con đường mòn bị xép nát cắt ngang khoảng trống.
Zep nhìn thấy trên nó một vài ngày trước đã có những con ngựa đóng móng đi qua. Những dấu vết của chúng cũng làm ông chú ý.
Ông có thể nói một cách không lầm lẫn không chỉ ngày mà thậm chí những con ngựa đã đi qua đây vào giờ nào, để nhận ra điều này ông phải rất chăm chú quan sát những dấu vết.
Nhưng lần này không phải mọi cái đối với ông đều rõ ràng. Ông biết rằng ở đây có dấu vết của những con ngựa của một đội quân không lớn ở lại với Xpengler khi ngài thiếu tá cùng với các kỵ binh quay về đồn.
Cuộc khảo sát lần thứ hai đối với phần đông mọi người là thừa, nhưng Zep Xtump giữ ý kiến khác. Ông đứng lại nhìn các dấu vết do dự.
- Nếu ta biết chắc chắn là ta có đủ thời gian dành cho điều này – Ông lẩm bẩm – thì ta sẽ kiểm tra dấu vết này từ đầu. Biết thế nào được… có thể, ở đó còn lắm cái hay ho. Nhưng chắc gì ta đã kịp, tốt hơn hết là ta nghiên cứu ngay con ngựa móng sứt.
Zep đã quay lại để đi khỏi khoảng trống, bấy giờ một ý nghĩ mới ngăn ông lại.
- Nói cho cùng, ta dễ dàng tìm thấy nó vào bất cứ lúc nào. Ta đã biết nó dẫn tới đâu, như ta đã đi cạnh tên vô lại đã để lại những dấu vết này, bởi ta đã tới đây! Nó có thể bắt ta đi thêm mười dặm nữa, mà chắc gì ta đã đủ thời gian. Quỉ tha ma bắt, dù sao cũng cần phải đi một chút.! Cứ để con ngựa già chờ cho đến khi ta quay trở lại.
Thế là Zep đi theo con ngựa của Xpengler và những người bạn đường của anh ta.
Nhưng không phải ông nghiên cứu những dấu vết của họ. Sự chú ý của ông tập trung vào vết ngựa của Henri Pôinđekter. Mặc dầu đội ngũ đi qua đây muộn hơn và đôi chỗ, dấu vết mà người thợ săn quan tâm bị xéo nát. Nhưng ông phân biệt nó không khó khăn gì lắm. Như ông đã nói, bất kỳ một kẻ non nớt nào cũng có thể làm được. Con ngựa của chàng chủ đồn điền trẻ tuổi phi nước đại. Còn những người đi theo vết thì đi bước một.
Zep Xtump nhận định, những con ngựa của đội ngũ không dừng lại và không rẽ ngang, còn con ngựa của Henri Pôinđekter ở một chỗ đã rời con đường mòn.
Chỗ đó cách con đường rừng khoảng một phần tư dặm.
Con ngựa lao đi không dừng lại, nhưng nó đi lệch sang một bên, dường như nó sợ hãi một cái gì đó: chó sói, báo, sư tử hay một con thú ăn thịt nào đó.
Tiếp tục, nó lại phi nước đại như cũ.
Đội quân của Xpengler đi tiếp không dừng lại để tìm hiểu xem vì sao con ngựa lại lao sang một bên.
Nhưng Zep Xtump là người ham hiểu biết hơn, ông dừng lại ở đây.
Đấy là một khoảng cát, có đá lổn nhỏn, cỏ không mọc. Phía trên nó nhô ra một cây lớn với những cành ngang vươn rộng. Có một cành ngang gần mặt đất đến nỗi kỵ sĩ sẽ không đi qua được nếu không cúi đầu xuống. Zep Xtump chăm chú quan sát nó. Ông để ý thấy vỏ cây bị dập, mặc dầu vết xây xát không lớn, nhưng rõ ràng nó là hậu quả của sự va đập vào một vật gì đó cứng.
- Cái đầu người ta làm ra cái này đây – Người thợ săn nhận xét - Một người ngồi trên ngựa phía bên này cành cây, phía bên kia thì đã không còn trên ngựa nữa, không ai có thể ngồi vững trên yên khi bị một cú đập như vậy.
- A ha! – ông kêu lên đắc thắng sau khi chăm chú xem xét đất dưới gốc cây – Ta đã nghĩ nhưv ậy mà. Đây là vết anh ta ngã ngựa. Còn đây là anh ta trườn. Giờ thì ta đã hiểu, cực u khó hiểu kia ở đâu ra. Ta biết rằng đó không phải là móng vuốt của bọn thú, và cũng không giống bị đá hay gậy đập. Anh ta đập vào đây.
Hể hả vì sung sướng, Zep nhanh nhẹn đi tiếp, nhưng không phải đi theo con đường mòn mà theo vết con người bị ngã ngựa.
Zep theo dõi những dấu vết. Có thể không thấy được đối với những người không am hiểu, nhưng đối với ông chúng rõ như những hàng chữ trên cột cây số. Những cành cây bị gẫy, những cái tua của loài dây leo bị đứt, những vết hằn trên mặt đất. Tất cả nói lên rằng ở đây có con người đi qua. Hơn nữa dấu vết còn nói lên rằng con người đó không thể đi mà phải bò.
Zep Xtump đi theo con đường của người bất hạnh tới tận bờ suối.
Đi tiếp là không cần thiết. Ông đã nối thêm được một đoạn chỉ đứt. Còn một ít nữa thì tất cả chứng cớ sẽ ở trong tay ông.

Xem Tiếp: ----