Chương 23
QUYẾT CHÍ BÁO THÙ

Chìm đắm trong phòng riêng, Kôlhaun chắc sẽ phải ghen tuông với sự chăm sóc như vậy. Cho dù hắn nằm ở nhà và được vây quanh bằng những tiện nghi xa hoa, hắn không thể nguôi lòng được với ý nghĩ, rằng không có một ai đó trên đời quyến luyến hắn. Là người ích kỷ đến mức quá quắt, hắn không tin vào tình bạn - hắn chẳng hề có bạn bè. Bị dán chặt vào giường, bị hành hạ bởi nỗi sợ hãi rằng vết thương có thể dẫn đến cái chết, hắn đau khổ nhận thức ra rằng, dù hắn có sống hay chết cũng chẳng có ý nghĩa gì với ai.
Nếu có ai tỏ ra một mối quan tâm nào đó với y, thì cũng chỉ vì tình họ hàng. Nếu không thì cũng chẳng thể có. Cách cư xử của hắn với cô em họ chắc gì đã gây nên sự quyến luyến. Còn chú hắn, ngài Vili Pôinđekter kiêu hãnh vừa ghê tởm vừa sợ hãi hắn.
Thực ra tình cảm này xuất hiện hoàn toàn chưa lâu. Như chúng ta đã rõ, Pôinđekter là con nợ của cháu mình. Món nợ lớn đến nỗi, thực ra Kacxi Kôlhaun đã trở thành chủ nhân dinh cơ Kaxa-del-Korvô và trong bất cứ lúc nào hắn cũng có thể tuyên bố điều này được.
Thời gian gần đây, Kôlhaun đã sử dụng tất cả ảnh hưởng của mình để cầu hôn Luiza, người mà từ lâu hắn đã yêu đến điên cuồng. Chẳng bao lâu hắn hiểu rằng hắn không thể được nàng ưng thuận, bởi trả lời những sự chăm sóc của hắn, nàng tỏ rõ sự lãnh đạm chẳng cần giấu giếm. Vì vậy hắn quyết định đạt cho được sự đồng ý của nàng qua người cha, mà hắn biết được quyền lực của hắn đối với ông.
Khi người bệnh còn cảm thấy cái chết đe dọa, hắn đã dịu dàng đối với những người xung quanh. Nhưng điều đó kéo dài chẳng được lâu, Khi Kôlhaun vừa cảm thấy khỏe lên thì tất cả những thói thô bỉ không kiềm chế được lại quay về và có phần tăng thêm do nhận thức được thất bại cay đắng của mình.
Cả đời hắn chỉ thích phô trương sự thôi bỉ và ưa cầm đầu trong bất cứ một nhóm bạn bè nào tụ tập cạnh hắn. Nhận thức được rằng không một ai ở Tếchdát này còn tin vào lòng cam đảm của hắn là sự hành hạ không để đâu cho hết đối với hắn.
Xuất hiện trong vai trò là kẻ chiến bại trước mắt tất cả các bà, các cô, và cái chính là trước người mà hắn say mê, nhận thức được nguyên nhân dẫn tới thất bại của hắn lại là một kẻ phiêu lưu không chút danh tiếng, giờ còn là kẻ tình địch của hắn, điều này đối với hắn thật quá sức chịu đựng. Thậm chí một người bình thường cũng sẽ thấy nặng nề u uất trong tâm hồn. Kôlhaun không thể nào lấy lại được bình tĩnh.
Hắn hoàn toàn không muốn giảng hòa, như những người bình thường vẫn hành động. Hắn quyết rửa hận. Cho nên vừa thoát khỏi nỗi sợ hãi cái chết, hắn đã mải miết nghĩ cách trả thù.
Moric-Muxtangher phải chết! Và nếu không phải vì thay hắn thì cũng bởi tay một kẻ nào đó khác. Tìm một kẻ đồng mưu chẳng khó gì lắm. Trong những cánh đồng cỏ Tếchdát bao la đâu phải ít gặp những kẻ giết thuê hơn ở các thành phố nước Ý. Than ôi! Không có một góc nhỏ nào của quả địa cầu này mà vàng lại không điều khiển những lưỡi dao găm của kẻ giết người! Mà vàng của Kôlhaun lại nhiều hơn mức cần thiết để có thể mua bất kỳ một tên vô lại nào.
Trong thời gian hồi phục, một mình trong phòng riêng, Kôlhaun suy nghĩ kế hoạch giết chàng Muxtangher.
Hắn không định tự mình làm điều này bởi hắn sợ một cuộc đụng độ với một đối thủ đáng sợ nhường ấy, thậm chí trong trường hợp bắt gặp được chàng một cách bất ngờ. Thất bại đã làm cho hắn trở thành kẻ hèn nhát, vì vậy hắn muốn tìm một kẻ khác thực hiện, một bàn tay có thể vì hắn mà giáng đòn thù. Vậy tìm kẻ đó ở đâu?
Và hắn đã biết, hay có lẽ chỉ mới cảm thấy, có một kẻ thích hợp. Đó là một người Mếchxich, hiện vẫn đang sống trong khu cư dân – cũng là một tay săn ngựa như Moric, nhưng là một trong số những đối thủ của chàng.
Như theo qui luật, có những người lợi dụng đặc điểm nghề nghiệp của mình để làm những việc xấu xa. Đó là tầng lớp cặn bã thường thấy ở bất cứ một xã hội văn minh nào. Không ít những kẻ bưng tai bịt mắt trước lời quở trách của lương tâm khi gây tội ác trong nghề săn tự do và nguy hiểm.
Khi những người săn ngựa xuất hiện trong khu cư dân, họ làm những người dân lành bực mình vì những cuộc loạn đả liên miên. Gặp họ trong những đồng cỏ mênh mông, đôi khi sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Trong lịch sự Tếchdát người ta nhớ không chỉ một trường hợp một nhóm thợ săn ngựa thời đó đã trở thành kẻ cướp. Chúng cải trang thành dân da đỏ để cướp bóc khách bộ hành.
Kacxi Kôlhaun nhớ tới một trong những tay đầu trộm đuôi cướp như vậy. Hắn gặp kẻ đó không chỉ một lần trong bar của khách sạn, nhìn thấy y vào buổi tối hôm đó, buổi tối hôm xảy ra trận quyết đấu. Tay thợ săn ngựa này là một trong những kẻ khiêng hắn về nhà trên chiếc băng ca. Hắn nhớ rằng y đã hết lời chửi rủa Moric Giêran.
Sau đó hắn còn biết thêm rằng tên người Mếchxich kia cũng căm thù Moric như hắn.
Sự lựa chọn của hắn dừng lại nơi y. Hắn cho gọi người Mếchxich tới và sau một vài câu chuyện thông thường chúng đóng chặt cửa ở trong phòng với nhau.
Không một ai xung quanh có thể nghi ngờ. Thêm vào đó, Kôlhaun không sợ điều này. Người khách của hắn bán ngựa và sừng súc vật - họ có đủ việc để bàn. Giải thích như vậy là hoàn toàn tự nhiên. Thậm chí người Mếchxich kia lúc đầu cũng nghĩ như vậy, bởi trong những cuộc gặp gỡ đầu tiên, câu chuyện của họ mang tính chất công việc thuần túy. Người miền Nam tinh ranh không định lộ ý định của mình cho một người ít quen biết. Chỉ sau một giao kèo rất có lợi cho người Mếchxich và một chai rượu, Kôlhaun mới bắt đầu thận trọng khai thác xem quan hệ giữa người Mếchxich kia và Moric ra sao.
Cuộc nói chuyện đã khẳng định với viên đại úy rằng hắn có thể giao phó cho người này được, rằng y có thể làm bất cứ điều gì cho hắn, kể cả việc giết người.
Người Mếchxich không giấu giếm sự thù hằn của mình đối với chàng Muxtangher trẻ tuổi. Kacxi Kôlhaun đoán rằng một trong những nguyên nhân – cũng là nguyên nhân từ cái thuở hồng hoang nào đã gây nên bao xung đột giữa những người đàn ông – đó là đàn bà!
Nàng Elen tuyệt diệu trong trường hợp này là một xenhorita mắt đen trên bờ sông Riô-Granđ, người mà Moric thỉnh thoảng có đến thăm. Nàng thích cuộc sống của chàng Muxtangher người Iếclăng hơn xã hội của những đồng bào mình. Người Mếchxich không nói tên cô gái, và Kôlhaun cũng chẳng cố tìm biết tên cô ta, nhưng khi nghe chuyện hắn lại hy vọng rằng, cô gái đã không yêu người Mếchxich kia nữa, sẽ chinh phục trái tim đối thủ của hắn.
Trong thời gian bình phục, viên đại úy đã vài lần gặp gỡ con người mà hắn muốn biến thành công cụ của mình và chúng hoàn toàn có thể thỏa thuận với nhau.
Chúng đã thỏa thuận được với nhau hay chưa và những ý định ma quỷ của chúng ra sao thì chỉ có chúng biết. Những người xung quanh chỉ thấy rằng Kacxi Kôlhaun và Miguel Điac mà người ta thường gọi là “Sói đồng” thường cặp kè với nhau, và mọi người đều ngạc nhiên bởi tình bạn lạ lùng này.